Ninh Tịch đang diện một bộ âu phục bó sát kiểu Anh màu trắng, cùng với chiếc cà vạt màu xanh lam có hoa văn chìm, trên ngực là chiếc đồng hồ quả quýt cổ điển màu bạc. Trong ánh sáng mờ ảo từ những tấm rèm khép hờ, Diệp Thu cảm giác như đang đứng trước một quý tộc thời xưa...
“Chị... chị giúp em chỉnh sửa một chút...” Diệp Thu không hiểu sao lòng mình lại có chút bồn chồn, như thể sợ rằng sẽ làm tan biến giấc mộng đẹp này.
“Làm phiền chị.” Ninh Tịch gật đầu, đồng thời rất hợp tác giang hai tay ra. Tư thế này trông như thể cô đang chuẩn bị ôm lấy người khác.
Gương mặt Diệp Thu hơi bừng gợn đỏ, cô nhanh chóng đưa tay ra để giúp Ninh Tịch chỉnh sửa phần cổ áo chưa được ngay ngắn, rồi lại điều chỉnh cả vạt áo, cà vạt và những món đồ trang sức khác...
Bất chợt, một tràng tiếng bước chân vội vã vang lên từ bên ngoài, và ngay sau đó, Tiểu Đào xuất hiện, chắn trước mặt Ninh Tịch. Giọng cô bé tuy lịch sự nhưng vẫn không giấu nổi sự khó chịu: “Chị Diệp, mấy việc này để em làm là được rồi!”
Tiểu Đào vừa mới ra ngoài mua sắm một ít đồ tiếp đãi đoàn làm phim, không ngờ khi trở về đã thấy có người muốn tiếp cận chủ nhân của mình! Lúc trang điểm buổi sáng, cô chuyên viên trang điểm này đã có những cử chỉ mờ ám với chị Tịch, đến giờ thì đã không thể nhịn nổi.
“Tôi là chuyên viên trang điểm của Ninh Tịch, đây là công việc của tôi!” Diệp Thu bình tĩnh phản ứng, dù sao tuổi tác cũng lớn hơn nên khí thế của cô cũng lấn át Tiểu Đào một chút.
“Chuyên viên trang điểm thì chỉ cần trang điểm thôi, quần áo cứ để em làm!” Tiểu Đào không chịu nhượng bộ.
“Quần áo cũng là một phần công việc của tôi, toàn bộ hình ảnh của Ninh Tịch trong bộ phim này là do tôi phụ trách. Em tuy là trợ lý của Ninh Tịch nhưng những vấn đề chuyên môn này cần để cho người có kinh nghiệm làm.”
“Nhưng mà...” Tiểu Đào rõ ràng không thể đuổi kịp lý lẽ của Diệp Thu, cô bé với đôi mắt ướt lệ nhìn về phía Ninh Tịch.
Nhìn thấy không khí nóng lên, Ninh Tịch lập tức đặt tay lên vai Diệp Thu, sau đó khéo léo để cô ngồi xuống: “Chị Diệp đã vất vả rồi, chị nghỉ một chút đi, để Tiểu Đào lo phần sau nhé. Nếu có chỗ nào không đúng, chị có thể chỉ bảo cho em ấy sau.”
Câu nói này đã làm dịu cả hai người.
Tiểu Đào vui vẻ đảm nhận vị trí của Diệp Thu, hớn hở trò chuyện với Ninh Tịch.
Diệp Thu nhận được ly nước từ tay Ninh Tịch, và giọng điệu chăm sóc của Ninh Tịch khiến cô cảm thấy thoải mái ngồi xuống ghế: “Cà vạt vẫn hơi lệch, kéo lại chút nữa là được, phía sau có một nếp nhăn, lát nữa tháo ra là phẳng phiu...”
Diệp Thu nhớ lại khi cô hóa trang cho Ninh Tịch vào sáng nay, giờ đây lòng vẫn còn phấn khích. Lần đầu tiên thấy Ninh Tịch, cô đã nhận ra rằng đây là một gương mặt hoàn mỹ, không có bất cứ khiếm khuyết nào. Dù cho Ninh Tịch có mặc đồ nam, vẻ đẹp tinh xảo của cô vẫn đủ sức khiến người khác khó phân biệt giới tính.
Khi Ninh Tịch bước ra sau khi thay trang phục, ngay cả Diệp Thu cũng không khỏi ngẩn ngơ. Rõ ràng là chính tay cô đã trang điểm cho Ninh Tịch, và mắt mình đã thấy Ninh Tịch vào thay đồ, vậy mà giờ đây lại thấy cô như biến thành một người khác!
Một mỹ nhân xinh đẹp, dưới bàn tay của cô lại trở thành một yêu nghiệt sống động! Mặc dù với con mắt của một chuyên gia, Diệp Thu cũng đoán được rằng Ninh Tịch mặc đồ nam không đến nỗi khó coi, nhưng cô tuyệt đối không ngờ lại có thể trở nên đẹp trai đến như vậy...
Ninh Tịch vẫn đứng lặng lẽ đó, để Tiểu Đào thoải mái chỉnh sửa trang phục. Cô tỏa ra vẻ thư thái nhưng lại giống như một ngôi sao tỏa sáng, khiến mọi ánh nhìn không thể rời khỏi.
Khi Ninh Tịch đã được chỉnh chu xong xuôi, Diệp Thu ôm ly nước với chút rung rẩy nói: “Hãy dành một phút để tưởng niệm cho nam chính...”
Trong một buổi trang điểm, Ninh Tịch diện âu phục trắng với cà vạt xanh lam, khiến Diệp Thu bối rối khi giúp cô chỉnh sửa. Tiểu Đào xuất hiện, tỏ ra khó chịu khi thấy Diệp Thu tiếp cận Ninh Tịch. Sau một hồi tranh cãi, Ninh Tịch can thiệp và động viên Diệp Thu nghỉ ngơi, để Tiểu Đào tiếp tục công việc. Khi Ninh Tịch hoàn thành việc chỉnh sửa trang phục, vẻ đẹp của cô khiến Diệp Thu ngẩn ngơ, nhận ra rằng cả trang phục lẫn trang điểm đã biến Ninh Tịch thành một ngôi sao thực sự, thu hút mọi ánh nhìn.
Trong chương này, Kỷ Ngữ Manh đầy phấn khích khen ngợi sự giúp đỡ của Ninh Tịch trong việc diễn xuất. Cô thường xuyên xem lại cảnh quay và cảm thấy diễn xuất của mình được nâng cao khi làm việc với tiền bối. Kỳ Phóng và Thẩm Hạo Thần cũng bàn tán về sự xuất sắc của Ninh Tịch, mặc dù có chút nghi ngờ về năng lực của cô. Trong khi đó, Ninh Tịch chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, thể hiện sự chuyên nghiệp trong công việc của mình với sự hỗ trợ từ Diệp Thu. Câu chuyện xoay quanh sự phát triển trong diễn xuất và mối quan hệ giữa các nhân vật trong bộ phim.
âu phụcchuyên viên trang điểmkhó chịuđiều chỉnh trang phụcmỹ nhânmỹ nhân