Đây không phải là vấn đề về việc có đáng yêu hay không! Anh Tịch, anh hãy nghe em nói cho tỉnh ra, làm mẹ kế không hề dễ chút nào đâu. Có vô vàn tấm gương từ những người đi trước cho anh thấy rồi! Để em kể cho anh nghe, em biết một cô gái rất xinh đẹp, trước khi kết hôn cô ấy tự do phóng khoáng biết bao! Nhưng sau khi gả cho một người đàn ông đã có con, chỉ trong mấy tháng, em không nhận ra cô ấy nữa! Còn có một cô gái đẹp khác cũng từng nói với em rằng, từ khi kết hôn, cái gì chị ấy làm cũng không đúng, có lòng tốt lại bị xem như lòng lang dạ thú! Mà đứa bé lại cực kỳ xấu xa, mới tí tuổi đã có thể hãm hại khiến cho tình cảm của chị ấy với chồng tan vỡ! Còn có một cô gái...
Annie vừa nắm tay Ninh Tịch vừa nhiệt tình khuyên bảo, không biết cô nhóc này lấy đâu ra nhiều chuyện của các bà mẹ kế đến thế. Tìm được ngần ấy ví dụ đau thương chắc chắn cũng không phải điều dễ dàng...
Ninh Tịch cảm thấy rất bất lực nhưng không ngắt lời Annie, chỉ ngồi lặng lẽ nghe cô bé nói.
Lúc này, sau lưng vang lên một tiếng "cạch", cửa phòng tắm mở ra, rồi sau đó là một tràng tiếng bước chân lạch bạch lạch bạch.
Ninh Tịch và Annie đang hào hứng nói chuyện thì đồng thời quay đầu lại.
Họ thấy một cậu bé nhỏ, má hồng hồng vì vừa mới tắm xong, đang chạy vụt ra...
"A -- ka -- kawaii!!!!!!!!!!!!!!!"
Tiếng hét chói tai của Annie dường như muốn làm rung chuyển cả nhà.
Sau đó cô bé chạy nhanh như chớp đến bên Tiểu Bảo, túm lấy nhóc ôm vào lòng: "Trời ơi, trời ơi, trời ơi! Dễ thương quá! Đáng yêu quá! Sao trong nhà anh lại có một đứa bé đáng yêu như thế này! A! Thật sự là quá dễ thương! Cho đến giờ em chưa bao giờ thấy bé con nào đáng yêu như vậy! Ngay cả những thú cưng nhỏ xù xì cũng không thể sánh bằng!"
Thấy hình dáng kích động đến mức suýt ngất của Annie, Ninh Tịch chỉ biết bất đắc dĩ nhéo nhéo mi tâm.
Quên mất, Annie rất thích những động vật nhỏ xù xì và tất cả những gì đáng yêu trên đời.
Đối với Annie, những thứ dễ thương mới là chân lý.
Cũng không lạ khi cô bé nhìn thấy Tiểu Bảo lại hưng phấn như vậy.
"Anh Tịch, anh Tịch, anh Tịch! Đây là con của ai? Sao lại ở đây?"
"Con trai của Lục Đình Kiêu," Ninh Tịch đáp.
Annie: "..."
Vừa dứt lời, Annie đứng sững lại.
Nhân lúc cô bé kỳ quái này đang ngẩn người, Tiểu Bảo nhanh chóng thoát khỏi tay Annie mà nhào vào lòng Ninh Tịch.
Ninh Tịch ôm lấy bánh bao nhỏ rồi dịu dàng giới thiệu: "Tiểu Bảo đừng sợ, đây là bạn tốt của mẹ! Là cô Annie của con đó ~"
Bánh bao nhỏ chớp chớp mắt, gật đầu rồi biểu lộ vẻ hoài nghi. Tại sao mặt cô bé này lại có vẻ khó đoán đến vậy? Có phải là vì vừa nãy bị Tiểu Bảo đẩy ra không?
Thấy vẻ mặt tự trách của nhóc, Ninh Tịch khẽ cười: "Ồ, chắc chắn là vì con vừa đẩy cô ấy nên cô ấy cảm thấy tổn thương, hay là Tiểu Bảo lại ôm cô Annie một cái đi?"
Bánh bao nhỏ lập tức gật đầu.
Ninh Tịch thả bánh bao nhỏ xuống: "Đi đi."
Bánh bao nhỏ nhìn mẹ Tiểu Tịch một cái, sau đó dưới ánh mắt khích lệ của mẹ, nhóc đi tới bên cạnh cô Annie vẫn còn ngây ngẩn, rồi nhẹ nhàng dùng hai tay mũm mĩm ôm lấy cô.
À, nhân vì cô là bạn tốt của mẹ Tiểu Tịch nên nhóc sẽ cho cô ôm một chút, đừng buồn nữa nhé.
Trong chương truyện này, Ninh Tịch và Annie trò chuyện về những khó khăn khi làm mẹ kế. Annie nhiệt tình chia sẻ những câu chuyện buồn của các bà mẹ kế, điều này khiến Ninh Tịch cảm thấy bất lực. Đột nhiên, Tiểu Bảo - con trai của Lục Đình Kiêu, xuất hiện sau khi tắm, khiến Annie phấn khích kêu lên vì sự đáng yêu của cậu bé. Dù ban đầu có chút ngại ngùng, Tiểu Bảo đã nhanh chóng hòa nhập với tình bạn của mẹ, thể hiện tâm lý ngây thơ và ấm áp giữa các nhân vật.
Chương này khám phá sâu vào nhân vật Annie, một cô bé yếu đuối nhưng lại là người thừa kế tài năng của một gia tộc y học cổ truyền. Khi Ninh Tịch quyết định rời đi, Annie thể hiện sự lo lắng về mối quan hệ của Ninh Tịch với Lục Đình Kiêu. Dù Ninh Tịch rất bình tĩnh và nghĩ rằng mình không có gì để Lục Đình Kiêu ham muốn, Annie lại có những nghi ngờ mạnh mẽ về âm mưu của Lục Đình Kiêu. Hai nhân vật này đã có một cuộc đối thoại đầy cảm xúc, mang đến cái nhìn sâu sắc về những mối quan hệ phức tạp trong tổ chức mà họ thuộc về.