Đầu dây bên kia, Mạc Lăng Thiên im lặng một lúc lâu mới lên tiếng: "Được rồi… Anh sẽ hỏi cậu ta giúp em…"
"Vậy thì nhờ anh nhé, ngủ ngon!"
"Ngủ ngon…"
Sau khi Quan Tử Dao cúp điện thoại, Mạc Lăng Thiên ném chiếc di động ra xa, châm một điếu thuốc và ngả lưng ra ghế sofa, nhìn trần nhà trong sự im lặng kéo dài rất lâu.
Căn phòng vắng lặng, chỉ có tiếng hít thở của anh báo hiệu sự buồn chán và trống trải.
Không biết qua bao lâu, anh bỗng nhiên đá mạnh vào cái bàn trà trước mặt.
"Ầm!" Tiếng động phát ra làm căn phòng bừa bộn như một bãi chiến trường, chiếc tivi màn hình lớn đang xẹt lửa tì tì…
Một lúc lâu sau, vẻ hung hãn trên gương mặt Mạc Lăng Thiên mới dần dần lắng xuống.
Anh hít sâu một hơi, quay lại nhặt chiếc điện thoại bị vứt ra xa và gọi cho Lục Đình Kiêu.
"Alo, Lục Đình Kiêu, ngày mai đi cắm trại, nhớ đến đấy, đừng có viện lý do bận hoặc không có thời gian! Nếu không, tôi sẽ chạy sang đánh ông một trận!" Giọng điệu của Mạc Lăng Thiên rõ ràng là rất cáu kỉnh và khó chịu.
"Có chuyện gì vậy?" Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói bình tĩnh nhưng vẫn có chút nghi ngờ của Lục Đình Kiêu.
"Không có gì! Chỉ cần cậu đến là được! Nếu không đến thì tình cảm bạn bè của chúng ta chấm dứt tại đây! Thế thôi! Cúp máy nhé!" Nói xong, Mạc Lăng Thiên lập tức cúp máy.
Chiếc điện thoại rơi xuống đất với tiếng "cạch", gương mặt Mạc Lăng Thiên đầy vẻ đau khổ. Anh giơ tay lên, tự tát lên mặt mình một cái: "Mạc Lăng Thiên, mày còn có thể tệ đến bao giờ nữa…"
Nhưng anh không có cách nào khác, không thể làm cho bản thân không tồi tệ hơn, không thể nào ngừng yêu cô ấy.
Trong thư phòng, Lục Đình Kiêu nhìn chiếc điện thoại vừa bị cúp, trông có vẻ không vui.
Khi Lục Đình Kiêu xuống nhà, Ninh Tịch đang vội vàng xử lý nốt phần canh gà hầm nhân sâm lộc nhung.
Haiz! Quả nhiên món này không thể ăn lung tung được!
Phải mau chóng đổ đi thôi!
Khi đang lúi húi lau chùi, bỗng nhiên cô cảm thấy vai mình nặng trĩu, và một cánh tay ấm áp vội vàng ôm lấy cả người cô.
"Sao thế?" Ninh Tịch quay lại, dùng khủy tay huých nhẹ về phía sau với giọng có chút bực bội.
"Ngày mai đưa em đi xả giận, đi không?" Lục Đình Kiêu hỏi.
"Hử? Xả giận á? Là sao?" Ninh Tịch không hiểu.
"Vừa mới đồng ý với Mạc Lăng Thiên, mai đi leo núi." Lục Đình Kiêu trả lời.
"Leo núi?" Cái này liên quan gì đến việc xả giận?
Trừ khi… Quan Tử Dao cũng có mặt.
Vậy có nghĩa là Lục Đình Kiêu muốn nhân cơ hội này để khiến Quan Tử Dao từ bỏ hoàn toàn ý định của mình?
Ninh Tịch lại cảm thấy sao cũng được: "Được thôi! Ngày mai không phải quay phim, em cũng có thể ra ngoài thư giãn!"
Nói đến đây, Ninh Tịch hào hứng nhìn Lục Đình Kiêu, đề nghị: "Chúng ta cho Tiểu Bảo đi cùng có được không?"
Lục Đình Kiêu không do dự trả lời: "Không."
"Tại sao chứ? Tại sao không cho Tiểu Bảo đi cùng!" Ninh Tịch không vui nói.
Lục Đình Kiêu chỉ đơn giản nói: "Sáng quá."
"…" Ninh Tịch cạn lời.
Ai mà lại nói con mình như vậy chứ?
Khi hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên từ phía sau vang lên tiếng bước chân loẹt quẹt.
Quay lại, họ thấy Tiểu Bảo mặc đồ ngủ đang đứng đó, vẻ mặt không vui nhìn ba mình, như thể muốn nói rằng con đã nghe hết rồi đấy nhé.
Ninh Tịch vội chạy ra bế Tiểu Bảo lên: "Ôi nha, bảo bối, sao con lại tỉnh rồi? Khụ, con đừng nghe ba con nói lung tung! Ba con mới là bóng đèn đó! Hơn nữa còn là loại sáng nhất nữa! Không đưa con theo là vì sợ con leo núi mệt! Tối nay mẹ ngủ với con có được không, đừng tức giận nha, chúng ta không thèm để ý đến ba nữa ~"
Ninh Tịch liếc Lục Đình Kiêu một cái rồi bế Tiểu Bảo lên cầu thang.
Lục Đình Kiêu chỉ biết ngậm miệng: "..."
Đúng là anh có hơi sáng thật…
Trong chương này, Mạc Lăng Thiên trải qua những phút giây căng thẳng và buồn chán sau cuộc gọi với Quan Tử Dao. Sau khi gọi cho Lục Đình Kiêu, anh ra lệnh phải tham gia chuyến đi cắm trại, thể hiện sự tức giận của mình. Trong khi đó, Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch bàn về kế hoạch leo núi, với hàm ý muốn giúp Quan Tử Dao từ bỏ tình cảm. Cuối cùng, mâu thuẫn giữa sự quan tâm gia đình và tình bạn được thể hiện qua sự xuất hiện của Tiểu Bảo, khiến không khí trở nên hài hước và ấm áp hơn.
Chương truyện xoay quanh mối quan hệ phức tạp giữa Mạc Lăng Thiên, Lục Đình Kiêu và Quan Tử Dao. Mạc Lăng Thiên cảm thấy căng thẳng khi không nhận được hồi âm từ Lục Đình Kiêu, trong khi Quan Tử Dao cố gắng tiếp cận anh qua những cuộc gọi và tin nhắn. Sau một cuộc trò chuyện với cha, cô quyết định mời Mạc Lăng Thiên đi leo núi và để anh hỏi Lục Đình Kiêu. Tuy nhiên, cô cũng lo lắng không muốn tỏ ra quá chủ động để không làm mất giá trị bản thân. Tình huống trở nên phức tạp hơn khi Lục Đình Kiêu đang cãi nhau với Ninh Tịch, thể hiện áp lực tình cảm đang dồn nén giữa các nhân vật.