Chương 11: Anh hùng không hỏi xuất xứ
Trong ngôi nhà thực sự nghèo khó, không khí nặng nề nhưng đầy tình cảm. Thôi Hiện nghe thấy những lời nhận xét về mối quan hệ mới của mình với thiếu gia Bùi Phủ và cảm thấy rất cảm động.
Thôi Hiện tự tay chuẩn bị cho mình một bức thư khẩn cầu, với hy vọng tạo ra một cơ hội học tập tốt hơn. Anh đã đưa cho Bùi Phủ quản gia mười lượng bạc và nói với Thôi lão thái thái: “Tổ mẫu, tiền này, ngài nhận lấy. Phụ thân, Đại bá, và những người khác… cũng phải biết.”
Sau khi giải thích rõ ràng mọi chuyện, Thôi Hiện tiếp tục hỏi Thôi lão thái thái: “Tổ mẫu, nếu hôm nay trong nhà có chút tiền dư, ngài có cho tôi cùng a huynh đi học không?” Rồi anh ngập tràn hy vọng thông báo rằng Bùi Phủ, nơi có danh tiếng, đã thành ý mời anh cùng tham gia học tập.
Dù tuổi còn nhỏ, Thôi Hiện vẫn thể hiện được khí phách của mình: “Hài nhi sinh ra trong Thôi gia thật vinh hạnh, tôi nguyện gánh vác trách nhiệm gìn giữ danh tiếng gia đình.”
Thôi lão thái thái thúc giục Thôi Hiện đứng dậy, trăn trở rằng mặc dù hiểu chí hướng của cháu trai, nhưng cũng không nỡ để anh làm thư đồng cho Bùi gia. Bởi vì người nhà phải tìm kiếm sự nghiệp, chứ không chỉ là làm những công việc nhỏ bé.
Thôi lão thái thái xúc động khi nhớ đến việc Bùi Phủ sau khi gặp Thôi Hiện đã không ngần ngại gửi quà tặng hậu hĩnh với những khoản tiền lớn. Bà tự hỏi tại sao cháu mình lại phải chịu đựng cảnh sống khó khăn trong khi khả năng của nó hoàn toàn có thể giúp gia đình thoát khỏi cảnh khổ.
Thôi Hiện quyết tâm giúp đỡ gia đình, anh đã thuyết phục được mọi người rằng: “Cháu có thể thu được tiền để giúp đỡ mọi người.” Lời lẽ của anh khiến Thôi lão thái thái nức nở, nhưng lòng bà cũng tràn đầy tự hào.
Gạt nước mắt đi, Thôi Hiện nhấn mạnh rằng: “Anh hùng không hỏi xuất xứ. Nếu làm thư đồng sẽ không sao cả.” Sự kiên nghị của anh làm mọi người xung quanh ngạc nhiên, đồng thời cũng khiến lão thái thái xúc động.
Bà nhìn Thôi Hiện, cảm thấy đứa cháu quý giá của mình hãy còn quá nhỏ để gánh vác nhiều trách nhiệm. Nhưng học hành là con đường duy nhất giúp gia đình thoát nghèo. Thực tế đã chỉ ra rằng, với những gì cháu trai thể hiện, rõ ràng là cháu có một tương lai tươi sáng.
Mọi người trong nhà đều ngỡ ngàng trước quyết tâm và lý lẽ của Thôi Hiện. Thôi Hiện không chỉ muốn đảm bảo rằng học hành của a huynh không bị ảnh hưởng mà còn trách nhiệm góp phần vào cải thiện điều kiện sống cho gia đình.
Điều quan trọng là, dù cho gia đình đang phải vật lộn với khó khăn, Thôi Hiện vẫn tin tưởng rằng khả năng và cơ hội sẽ giúp họ vượt qua tất cả. Từng lời của anh đều xuất phát từ trái tim, thể hiện rõ nét tinh thần kiên cường của một cậu bé chỉ mới tám tuổi.
Thôi gia bất ngờ nhận một chiếc xe đầy lễ vật từ Bùi Phủ, nơi mà Thôi Hiện có thể trở thành bạn của tiểu thiếu gia. Dù gia đình đang khó khăn, lão thái thái vẫn kiên quyết từ chối nhận quà, lo ngại cho tương lai của cháu trai. Sự xuất hiện của lão quản gia và mức lương thưởng cao dành cho Thôi Hiện đã khiến mọi người trong gia đình bất ngờ, đồng thời tạo nên hy vọng cho họ về một tương lai tốt đẹp hơn.
Trong bối cảnh nghèo khó, Thôi Hiện bày tỏ lòng quyết tâm của mình khi hy vọng có cơ hội học tập tốt hơn. Anh từ chối vai trò thư đồng và khẳng định rằng: 'Anh hùng không hỏi xuất xứ', thể hiện khí phách và trách nhiệm với gia đình. Thôi Hiện quyết tâm kiếm tiền để cải thiện cuộc sống cho mọi người. Sự quyết tâm và lý lẽ của cậu làm cả gia đình xúc động, cho thấy tầm nhìn sáng sủa của một cậu bé chỉ mới tám tuổi.