Chương 133: Thần tiên đánh nhau, biện kinh đổ ước

Trong buổi thảo luận tại dịch trạm, mọi người đều thể hiện rõ sự phấn chấn, kích động và cảm giác kinh diễm. Tô sư huynh tuyên bố: “Không có dị nghị.” Mặc dù việc trả lời vấn đề không phải là điều khó, nhưng lần này, ánh mắt của Tô sư huynh bỗng sáng lên.

Trương Đình Dự và nhiều người cố gắng ghi nhớ khoảnh khắc này. Giả Thiệu, người vốn không có tiếng tăm, đứng đó với vẻ điềm đạm, biểu hiện của anh ta thật sự xuất sắc. Giả Thiệu đã thốt ra câu hỏi thách thức: “Ta đưa ra chất vấn, ngươi đến phản bác.”

Mặc dù Tô Kỳ cảm thấy thất vọng, nhưng về cùng một vấn đề, nhiều góc độ khác nhau đã khiến câu trả lời trở nên bất ngờ và hợp lý. Điều này đã chấn động toàn bộ văn đàn Đại Lương. Tô sư huynh nhận xét: “Ta, Tô Kỳ, chưa bao giờ cùng người biện luận một cách mơ hồ.”

Trong dịch trạm nhỏ bé, câu nói này đã khiến mọi người cảm thấy chao đảo. Tô Kỳ, trong lúc tức giận, chỉ nổi giận một chút. Giữa cái nhìn đầy sự nghi ngờ từ hàng trăm đôi mắt, hắn tiếp tục: “Đáp án hai: So đức luận.”

Giả Thiệu với tư thái tự mãn, không chút nào e dè, đã phản bác: “Ngươi không có dị nghị? Ta có.” Anh ta chỉ ra rằng sự trích dẫn của Tô Kỳ từ Thôi Hiện là không chính xác. Hàng trăm người trong dịch trạm cùng nhau hướng về phía Giả Thiệu, chứng kiến cảnh tượng mà Trương Đình Dự và những người khác sẽ không bao giờ quên.

Giả Thiệu khẳng định: “Nếu ngươi thua, ngươi sẽ phải công khai thừa nhận Giả Thiệu đáng gờm!” Sau khi không khí trở nên căng thẳng, Tô sư huynh nghiến răng nói: “Không có dị nghị.”

Kịch tính gia tăng! Ánh mắt của mọi người đổ dồn về Tô sư huynh, người vốn tự tin giờ đây lại có sắc mặt đan xen giữa xanh và đỏ. Điều này không chỉ chứng minh tài năng của Giả Thiệu mà còn thử thách khả năng ứng biến của Tô sư huynh.

Giả Thiệu lại tiếp tục: “Đáp án năm, luân lý luận...” và trích dẫn từ “Dịch”, một lần nữa khiến Tô sư huynh không thể biện luận. Thôi Hiện đã cười và đề nghị: “Vậy hãy cùng biện một trận.”

Thôi Hiện tuyên bố cho thấy tài năng tuyệt vời của mình bằng các câu trả lời trích dẫn từ các kinh điển khác nhau. Cuộc đối đầu giữa hai người trở nên quyết liệt. Tô sư huynh cố gắng giữ vững lập trường của mình, nhưng mỗi câu nói của Giả Thiệu đều như những nhát đập sắc bén vào niềm tự hào của hắn.

“Tới trước người là thắng,” Giả Thiệu thách thức. Nhưng câu nói này không giúp ích gì cho Tô sư huynh, mà ngược lại chỉ khiến hắn thêm chao đảo. Cuộc chiến luận bàn trở nên gay cấn hơn khi Thôi Hiện nhanh chóng đáp lại, đưa ra những lý lẽ với nội dung sâu sắc và ý nghĩa phong phú, khiến cho cả dịch trạm im lặng lắng nghe.

Cuối cùng, Tô sư huynh hiểu rằng mình đã gặp phải một đối thủ xứng tầm. Hắn mồ hôi đổ xuống, phải thừa nhận rằng Giả Thiệu không chỉ đơn thuần là một người không có tiếng tăm, mà còn có kiến thức và tài năng vượt trội hơn rất nhiều. Cuộc chiến luận bàn giữa họ tiếp tục náo động với những lập luận sắc bén, đưa người đọc vào một cuộc tranh đấu trí tuệ đầy kịch tính và lôi cuốn.

Tóm tắt chương này:

Cuộc thảo luận tại dịch trạm trở nên kịch tính khi Tô sư huynh và Giả Thiệu tranh luận về các vấn đề triết học. Giả Thiệu bất ngờ thách thức Tô Kỳ, khiến không khí trở nên căng thẳng. Với nhiều lập luận sắc bén và trích dẫn kinh điển, Giả Thiệu dần chứng minh tài năng của mình. Tô sư huynh, từng tự tin, giờ đây phải đối mặt với áp lực và nhận ra Giả Thiệu không hề tầm thường. Cuộc chiến luận bàn giữa họ cuốn hút và đầy kịch tính, thể hiện sức mạnh trí tuệ.

Tóm tắt chương trước:

Nội dung chương xoay quanh cuộc tranh luận giữa Tô sư huynh và Giả Thiệu, liên quan đến khái niệm 'Quan Sư'. Tô sư huynh thể hiện kiến thức uyên thâm và tài năng, trong khi Giả Thiệu, dù không nổi bật, cũng không kém phần sắc bén. Cuộc đối đầu làm nổi bật sự tôn kính của những người học thức trước các nhân vật tài giỏi, đồng thời tạo ra không khí căng thẳng và kích thích giữa các bên tham gia. Mọi người xung quanh đều cảm thấy bất ngờ trước những quan điểm và phản ứng của cả hai nhân vật chính.