Chương 154

Không biết tự bao giờ, Trần Bỉnh đã cảm nhận sự biến chuyển của thời gian. Năm năm đã trôi qua kể từ khi những thần đồng như Trịnh Hà Sinh và Đông Lai để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng mọi người. Hắn đứng tựa lan can, trên cao nhìn xuống, và bỗng nhận ra rằng thời gian đã lặng lẽ qua đi.

"Hãy nhanh chóng tìm nơi nương tựa," hắn tự nhắc nhở và nghĩ đến những cơ hội mà con đường quan trường có thể mang lại, giống như một cơn gió mạnh nâng đỡ ước mơ của mình. Thôi Hiện, một trong những đệ tử của Trịnh Hà Sinh, giờ đây đã được công nhận là “Đại Lương đệ nhất thần đồng” với tài năng học vấn phi phàm.

Giả Thiệu, một tài năng văn học ấn tượng, đã thu hút sự chú ý của hoàng đế, người đang tận hưởng cảm giác thăng hoa khi thưởng thức tiên đan do quốc sư chế tạo. Thái giám Ti Lễ Giám nhanh chóng chuyển thư từ đến tay hoàng đế, khiến ông rất hài lòng trước sự xuất hiện của Thôi Hiện, người đã gây được ấn tượng mạnh mẽ và khiến mọi người nhớ về mình.

Với cảm xúc phấn khởi, Thôi Hiện đã viết thư hồi đáp hoàng đế. Hắn cho biết Giả Thiệu sẽ tham dự văn hội tại Lạc Dương, điều này mở ra cơ hội cho Thôi Hiện làm chủ tịch văn hội, sử dụng toàn bộ tài nguyên nhằm tạo danh tiếng cho Giả Thiệu. Họ đặt cược lớn vào tương lai khi Thôi Hiện thực hiện hứa hẹn “năm năm biện kinh,” công khai danh tiếng của mình một cách quyết liệt.

Trong bức thư ngắn gọn, Thôi Hiện đã mở đầu bằng câu chúc: “Cung thỉnh bệ hạ Thánh An.” Nhanh chóng, lời lẽ trong thư đã tạo nên một bức tranh tươi đẹp mô tả về đất nước và con người của Giả Thiệu. Hắn cũng đã tự giới thiệu bản thân và thể hiện cảm xúc của mình khi ngắm nhìn phong cảnh từ Mạnh Tân Hồng Nhạn Lâu.

Khi Thôi Hiện mang thư đến cho Xương Đào, người này cũng không dám trì hoãn mà lập tức phát đi tin tức đến triều đình. Bên ngoài Càn Thanh cung, gió thổi nhẹ nhàng, hoàng đế chợt nghĩ về những điều thú vị từ Lạc Dương.

Những diễn biến mới mẻ đã diễn ra, và không ít người đã bắt đầu chú ý đến cơ hội lớn với Giả Thiệu. Hoàng đế, nhìn về Lạc Dương, những ước mơ và hoài bão cho đất nước đang dần hiện rõ trong tâm trí mình. Thối Hiện, với tư cách là một phần của bước chuyển mình này, cũng cảm nhận được sự phát triển mạnh mẽ của bản thân.

Trần Bỉnh, một trong những người nắm bắt được vận mệnh quốc gia, nhanh chóng hồi âm cho Triệu Hằng, gửi đi sự xác nhận về một sự kiện trọng đại đang diễn ra tại Khai Phong. Một bức thư ngắn nhưng đầy ý nghĩa đã được gửi đi, bởi không một ai dám trì hoãn việc đưa tin đến hoàng đế.

Cuộc đời Thôi Hiện đang chuyển hướng tới một chương mới, với những bước đi quyết đoán trong con đường của mình. Tất cả những điều này chỉ mới là khởi đầu cho những điều kỳ diệu đang chờ đón hắn cùng với những người bạn đồng hành của mình trong bức tranh lớn của đất nước. Hắn tự hào về những gì mình đang trải qua và tin tưởng vào tương lai rực rỡ phía trước.

Tóm tắt chương này:

Thời gian đã trôi qua năm năm kể từ khi những thần đồng xuất hiện. Trần Bỉnh nhận thấy sự chuyển mình trong quan trường, đặc biệt với sự nổi bật của Thôi Hiện và Giả Thiệu. Thôi Hiện đã gửi thư cho hoàng đế, thông báo về sự tham gia của Giả Thiệu trong văn hội ở Lạc Dương, mở ra cơ hội lớn cho cả hai. Cuộc sống của Thôi Hiện đang bước vào một giai đoạn mới đầy hứa hẹn và quyết tâm xây dựng tương lai cho bản thân và đất nước.

Tóm tắt chương trước:

Bữa yến hội tại Hồng Nhạn Lâu diễn ra trong không khí phấn khích với sự tán dương tài năng thơ ca của Giả Thiệu. Những bài thơ đầy cảm hứng của hắn khiến mọi người say đắm. Đông Lai tiên sinh và các bậc tiền bối nhận ra sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Giả Thiệu trong giới văn học. Mặc dù khó khăn trong việc kết nối với hoàng đế, nhưng với tài năng vượt trội, Giả Thiệu hứa hẹn sẽ tỏa sáng tại Lạc Dương Văn Hội sắp tới.