Chương 10: Ngươi vì cái gì không phản kháng?
"Ta tuy không tận mắt thấy, nhưng có thể Tiểu Huyền đã thấy." Hạ Thiển Thiển kéo Mặc Thu Sương về thực tại bằng giọng nói của mình. Mặc Thu Sương không thể nào tin nổi rằng Giang Hàn lại không phản kháng.
"Mặc Thu Sương, sao hắn lại không bán cho tông môn linh dược các? Làm như vậy không phải thuận tiện hơn sao?" Mặc Thu Sương nghi hoặc hỏi.
Nàng từ từ hiểu ra tình huống, nhưng giọng nói của nàng lại yếu đi nhiều. Có lẽ nàng chỉ thích việc được Giang Hàn phục vụ, vừa mắng chửi hắn mà vẫn cảm thấy vui vẻ khi chà đạp lên tự tôn của hắn.
Nàng nhấn mạnh rằng một đệ tử bình thường thì có thể, nhưng Giang Hàn lại là đệ tử thân truyền của tông chủ, sao có thể dễ dàng rời bỏ tông môn? Sư phụ hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.
Dù Giang Hàn được thông báo không cần phục vụ nữa, nhưng hắn vẫn thường xuyên ở trên núi làm nhiệm vụ và tiếp xúc với các đệ tử khác.
"Ngươi tận mắt thấy hắn trộm đồ sao?" Mặc Thu Sương hỏi.
"Nếu ngươi bắt hắn trở lại, thì chỉ là một chút tài nguyên. Hắn muốn lấy thì cứ cho hắn, sao phải làm ầm ĩ như vậy! Hắn thật sự là kẻ hẹp hòi, khó có thể thành công trong tương lai!"
Mặc Thu Sương cảm thấy kỳ lạ vì Giang Hàn đã gia nhập tông môn mười ba năm, nhưng các đại sư tỷ chưa bao giờ can thiệp vào việc của hắn, mà giờ đây lại liên tục tìm đến nàng.
"Về các đại sư tỷ, Giang Hàn thường xuyên xuống núi bán linh thảo linh quả, chủ yếu là bán cho những tán tu." Nàng nói thêm.
Nếu không có vô số linh dược trong núi, chắc hẳn Giang Hàn đã sớm bị các nàng khi nhục đến chết! Mặc Thu Sương không thể tin vào những gì đang xảy ra.
Mặc Thu Sương cũng nghĩ đến Giang Hàn bị sư tỷ mắng vì đã bán linh thảo, mà không làm việc gì đàng hoàng, như vậy thật sự là một cơn thịnh nộ!
Nàng thở phào nhẹ nhõm, miễn là không có bằng chứng cụ thể, thì vẫn còn hy vọng. Nàng cảm thấy Giang Hàn bị coi không ra gì, như thể các sư muội đang coi hắn như một con vật.
"Đặc biệt là Tam sư tỷ, bộ sưu tập bảy sắc sen, Giang Hàn từng bị bắt gặp..." Mặc Thu Sương trầm ngâm. "Liệu hắn có thật sự là kẻ đánh cắp hay không?"
Lục Phi, một đệ tử phụ trách việc quản lý sinh hoạt của Giang Hàn, cảm thấy có điều gì đó không ổn. Những năm qua, Giang Hàn luôn bị khi dễ, một cuộc sống không khác gì con chó. Nếu không phải có sự chăm sóc của hắn từ đầu, có lẽ Giang Hàn đã khó khăn hơn nhiều.
"Sư tỷ, Giang Hàn không thể điều chỉnh lại hành vi của mình sao?" Hạ Thiển Thiển hỏi, giọng nói thể hiện sự lo lắng.
Mặc Thu Sương nghĩ đến những việc mình đã bỏ qua. Nàng và các sư muội thường xem việc khi dễ Giang Hàn là chuyện đùa giỡn, thậm chí còn nghiên cứu cách để làm vậy ngày càng hay hơn.
"Các ngươi vẫn chưa nhận ra vấn đề. Đây có phải là vấn đề đạo đức của Giang Hàn không?" Mặc Thu Sương chỉ cảm thấy hụt hẫng.
Nàng biết rằng sư phụ đã không tổ chức lễ bái sư cho Giang Hàn, nhưng các nàng lại luôn coi hắn là sư đệ.
Ra khỏi điện, Mặc Thu Sương cau mày, đôi tay nắm chặt thấy hơi lạnh. Nàng tự hỏi các sư muội đã làm gì trong suốt thời gian qua.
"Tiêu trưởng lão, hãy nói rõ cho ta biết cách Giang Hàn lui tông. Ai đã phê chuẩn điều này? Ta là sư phụ của hắn, sao lại không nhận được bất kỳ thông tin nào?" Nàng hỏi với giọng lo lắng.
"Sư phụ hãy bình tĩnh! Giang sư đệ chắc chắn chỉ nhất thời không kìm chế được bản thân, ta sẽ đi tìm hắn trở lại." Mặc Thu Sương nói, trấn tĩnh lại tâm hồn mình, nhưng nỗi lo vẫn không rời khỏi đầu nàng.
Nội dung diễn ra xung quanh Giang Hàn, một đệ tử của Lăng Thiên Tông, đang gặp khó khăn trong việc tu luyện do thiếu tài nguyên. Những nhân vật khác, bao gồm Tiêu trưởng lão và Mặc Thu Sương, thảo luận về tình hình của Giang Hàn, chỉ trích cách đối xử và phê phán quyết định không cấp phát tài nguyên cho hắn. Mặc Thu Sương cảm thấy lo lắng về tình trạng của Giang Hàn và bắt đầu xem xét lại thái độ của mình đối với hắn, trong khi các nhân vật khác thể hiện sự kiêu ngạo và thù địch với hắn.
Mặc Thu Sương và Hạ Thiển Thiển thảo luận về Giang Hàn, một đệ tử thân truyền của tông chủ, người đang bị các sư muội bắt nạt và nghi ngờ đánh cắp linh thảo. Họ bày tỏ lo lắng về việc Giang Hàn không phản kháng và sự quản lý của tông môn. Mặc Thu Sương nhận ra sự thiếu sót trong việc bảo vệ Giang Hàn và cảm thấy bối rối trước cách cư xử của các sư muội. Cuối cùng, cô quyết định tìm kiếm thông tin về Giang Hàn và cảm thấy trách nhiệm của mình trong việc hỗ trợ hắn.
Hạ Thiển ThiểnMặc Thu SươngGiang HànLục PhiTam sư tỷTiêu trưởng lão