Cùng với những môn phái khác đối phó với Tử Tiêu Kiếm Tông, Quý Vũ Thiện lo lắng rằng Giang Hàn có thể đã đánh giá thấp tình hình. Nàng nhớ lại những lần mình đã buông tha cho hắn, có thể hắn cho rằng nàng không có khả năng thu phục hắn. Trước đây, nàng nghe Mặc Thu Sương nói rằng Giang Hàn chỉ là người trốn tránh, nhưng giờ đây nàng nhận ra rằng hắn không chỉ bị thương mà còn rất quyết đoán trong hành động của mình.

"Hắn giết nhiều người như vậy, liệu có phải để đáp ứng yêu cầu bồi thường từ Tử Tiêu Kiếm Tông không?" Quý Vũ Thiện tự hỏi. Nàng cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, và tự nhắc nhở mình rằng sớm muộn gì cũng sẽ rõ lý do.

Nàng lo lắng vì hành động của Giang Hàn đã đụng chạm đến lòng tự trọng của các môn phái khác. "Tại sao sư phụ lại đối xử với Giang Hàn như vậy? Có phải vì thái độ trước đó của sư phụ đối với hắn mà khiến cho mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn không?"

Mặc Thu Sương nhận thấy vẻ lo âu trên gương mặt Quý Vũ Thiện, nhanh chóng tìm cách xoa dịu tâm trạng của nàng. Giang Hàn thực sự đã vượt qua giới hạn, và hành động của hắn lần này chẳng khác nào một cuộc phản kháng. "Hắn không chỉ đơn thuần là một tiểu bối Kết Đan trung kỳ, mà hắn đã làm cho cả ba môn phái còn lại phải chú ý." Quý Vũ Thiện không thể ngồi yên khi tin tức về thương vong của các đệ tử từ các môn phái đã đến tai nàng. Họ bị trọng thương và nhiều người còn hôn mê, cùng với việc Giang Hàn đã cướp đi pháp bảo của họ.

Nàng cảm thấy tức giận, nhưng cũng lo rằng Giang Hàn có thể sẽ gặp nguy hiểm. "Hắn thực sự rất ngốc nghếch khi không biết cách che giấu thực lực của mình." Quý Vũ Thiện cảm thấy thất vọng khi biết rằng hậu quả của những hành động như vậy có thể ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa các môn phái.

"Khi Giang Hàn kết thúc cuộc chiến này, hắn không chỉ vi phạm quy tắc mà còn có thể bị mọi người phản đối. Hắn liệu có đủ sức để chống lại sự thù địch từ các phái khác không?" Mặc Thu Sương lặng lẽ cầu nguyện cho hắn.

Dù có rất nhiều lo ngại, nhưng Quý Vũ Thiện vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Theo như nàng biết, Giang Hàn đã làm gì đó không đúng và cần phải chịu trách nhiệm. Mọi việc giờ đã vượt quá khả năng kiểm soát của họ. "Tôi sẽ không để chuyện này xảy ra mà không có hành động. Chúng ta phải khôi phục cái gọi là công lý," nàng quyết tâm nói.

Khi Quý Vũ Thiện chuẩn bị liên lạc với các môn phái khác, một cơn sóng dữ từ trong tâm hồn Mặc Thu Sương dâng lên, khiến nàng không thể không nói ra sự thật. "Sư phụ, Giang Hàn chính là kẻ đã giết Chu Minh," nàng hét lên.

Quý Vũ Thiện nhìn nàng, đôi mắt sáng lên như thể đã tìm thấy chìa khóa cho mọi vấn đề. Có lẽ đây là cơ hội để họ cứu vãn lại tình hình. "Nếu hắn thực sự có sức mạnh như vậy, thì mọi lựa chọn của chúng ta sẽ phải thay đổi."

Nàng chuẩn bị ngay lập tức để liên hệ với những người cần thiết, cảm giác hào hứng dâng lên. "Đây sẽ là một bước ngoặt cho cả ba phái và chính Giang Hàn," nàng suy ngẫm trong lòng.

Tóm tắt chương này:

Quý Vũ Thiện lo lắng về sự quyết đoán của Giang Hàn khi đối đầu với Tử Tiêu Kiếm Tông. Cô băn khoăn nếu hành động của hắn có liên quan đến yêu cầu bồi thường và mối quan hệ giữa các môn phái. Mặc Thu Sương nhận thấy sự nghiêm trọng của tình hình và thông báo với Quý Vũ Thiện rằng Giang Hàn đã giết Chu Minh. Điều này buộc họ phải nhanh chóng điều chỉnh kế hoạch để ứng phó với cuộc khủng hoảng, bởi nếu Giang Hàn thực sự mạnh mẽ, mọi lựa chọn của họ sẽ phải thay đổi đáng kể.

Tóm tắt chương trước:

Bầu không khí căng thẳng khi Quý Vũ Thiện biết tin Chu Minh đã chết và đang tìm hiểu nguyên nhân. Nàng cảm thấy giận dữ vì sự ra tay của ai đó đối với đồ đệ Tiểu Huyền. Hạ Thiển Thiển lo lắng về phản ứng của sư phụ khi biết Giang Hàn liên quan đến cái chết của Chu Minh. Mặc Thu Sương và Lâm Huyền bắt đầu cảm nhận được sự căng thẳng giữa các tông phái và nhận ra sự lớn lao của những hiểm nguy đang rình rập.