Chương 252: Đứa nhỏ này bị làm hư

Quý Vũ Thiện không thể tin được rằng Lâm Huyền, người mà cô đã tin tưởng bao năm trời, lại bị bêu xấu như vậy. Nàng không thể không nghiêm khắc với hắn, mặc dù trong lòng rất không đành. Vấn đề là, nàng không chỉ muốn hắn nhớ mãi cái đau này, mà còn muốn ả chưa từng nghi ngờ về sự kiên định của hắn.

"Im ngay!" Giọng nói của Quý Vũ Thiện lạnh lùng, thét lên khiến hắn giật mình. Nàng không thể tin được rằng người đã học hỏi trong suốt nhiều năm lại có thể bày ra bộ mặt này với mình.

"Ta chưa từng sai! Tại sao lại làm tổn thương ta?" Lâm Huyền kiên quyết phản đối, nỗi tức giận trong lòng dẫn đến việc hắn không thể bình tĩnh.

Quý Vũ Thiện không thể để anh trở thành trò cười cho những đệ tử khác. Nàng quyết tâm phải có một hình phạt thích đáng với Lâm Huyền, nhưng trong lòng nàng, điều này thật sự là một quyết định khó khăn. Hệ thống bộc lộ mà nàng phải thực hiện không dễ dàng, nhất là khi nhìn thấy những người đáng lẽ nên đứng về phía mình lại im lặng không phát biểu để giúp đỡ.

Làn sóng áp lực lớn như một con rồng khổng lồ nện lên người Lâm Huyền, khiến hắn gần như không thể thở nổi. Hắn cảm nhận sự gò bó, không thể nào nhúc nhích, chỉ còn lại sự bối rối tột độ.

"Ngươi không thể chỉ làm một lời xin lỗi mà không chịu cúi đầu xuống sao?" Quý Vũ Thiện tức giận khi thấy những đệ tử khác đều đứng ngoài cuộc, không ai dám lên tiếng giúp Lâm Huyền.

Giữa không khí u ám, sự thật hiển rõ rằng Lâm Huyền không chỉ thách thức nàng mà còn là một thách thức dành cho cả tông môn. Nhạc Ngọc phong, dù có gốc gác thế nào, cũng bị buộc phải đứng về phía đúng đắn, không thể ủng hộ một hành vi sai trái.

Nhạc Ngọc phong, mắt nhìn xung quanh, bỗng lo sợ khi sự việc trở nên không kiểm soát được. Hắn đã nghĩ rằng vụ việc này sẽ chỉ dừng lại ở những lời không hay, nhưng giờ đây mọi thứ đã chuyển hướng nghiêm trọng hơn.

"Hắn không chỉ là một đệ tử mà còn đang tạo ra hỗn loạn từ bên trong!" Quý Vũ Thiện quyết đoán hơn, lời nói của nàng sắc như dao, không cho Lâm Huyền một chút cơ hội nào.

Dưới bầu không khí căng thẳng, sự tranh chấp giữa Quý Vũ Thiện và Lâm Huyền càng lúc càng diễn ra gay gắt. "Ta không làm điều gì sai, tại sao lại buộc ta phải xin lỗi?!" Lâm Huyền hét lên, không thể chấp nhận rằng mình lại rơi vào tình trạng này.

Tình huống trở nên mất kiểm soát, sức ép từ phía Quý Vũ Thiện ngày càng nặng nề. "Sự bướng bỉnh của ngươi không thể phủ nhận thực tế, mà ngươi cần phải học cách chấp nhận những lỗi lầm của mình," nàng nói với giọng bình tĩnh nhưng ẩn chứa sức mạnh kì lạ.

Trước cảnh tượng đầy căng thẳng này, tất cả mọi người đều nhận ra rằng, dù có cố gắng chối cãi, cuối cùng họ vẫn phải đối mặt với hậu quả của các hành động của mình.

Tóm tắt chương này:

Quý Vũ Thiện đối mặt với Lâm Huyền, người mà cô từng tin tưởng, sau khi hắn gây rắc rối cho tông môn. Trong tình huống căng thẳng, cô quyết định buộc hắn phải nhận hình phạt để không trở thành trò cười trước các đệ tử khác. Lâm Huyền kiên quyết không nhận lỗi, làm cho không khí trở nên ngột ngạt và tăng thêm áp lực. Cuộc tranh cãi giữa hai người ngày càng gay gắt, phơi bày những mâu thuẫn không chỉ giữa họ mà còn trong cả tông môn.

Tóm tắt chương trước:

Lâm Huyền bị vu cáo bởi Trần sư muội, dẫn đến căng thẳng giữa các nhân vật trong tông môn. Quý Vũ Thiện và Nhạc Ngọc phong tham gia vào cuộc tranh cãi, trong khi Sở Nguyệt, với vẻ mặt đầy sợ hãi, phản đối những cáo buộc nhắm vào mình. Tình hình trở nên nghiêm trọng khi danh dự và sự trong sạch của một nữ tu bị đặt vào vòng nguy hiểm, gây ra xung đột và cảm xúc mãnh liệt giữa các nhân vật.