Chương 271: Loại sự tình này, ta là chuyên nghiệp
Một câu ngắn gọn đã kéo theo sự chú ý của mọi người bên cạnh, ai nấy đều liếc nhìn nhau đầy nghi ngờ.
"Làm sao có thể không có nguyên cớ giữa họ và Giang Hàn chứ?" Lục Tịnh Tuyết, với tu vi cao hơn, là người đầu tiên phản ứng, giữ bình tĩnh nói: "Hai vị sư chất, các ngươi và Giang Hàn có quen biết không?"
Mọi người bắt đầu âm thầm đoán già đoán non, ánh mắt không ngừng chuyển từ hai người sang Giang Hàn với sự hoài nghi và khinh bỉ đan xen.
"Ngươi biết chuyện gì?" Lục Tịnh Tuyết tiếp tục dò hỏi, ánh mắt nhìn sang họ, hiện rõ vẻ hoài nghi. Lâm Huyền, đứng bên cạnh, không khỏi cảm thấy lo lắng.
"Nhưng có người đã biết." Sở Nguyệt mím môi, nhẹ giọng nói, rồi nắm chặt tay áo Nhạc Ngọc Phong với vẻ mặt tội nghiệp.
Chẳng bao lâu sau, sự chú ý dồn về phía Nhạc Ngọc Phong, khi cô cảm thấy ánh mắt dò xét hướng về mình. "Vậy thì có vấn đề gì? Nếu không biết hắn sao lại nói hắn là kẻ tiểu nhân?"
Lục Tịnh Tuyết tức giận giơ tay chỉ về phía Sở Nguyệt. "Ngươi đang vu cáo!"
"Chúng ta không biết hắn," Nhạc Ngọc Phong vội vàng nói. "Hay là đi hỏi người khác?"
Bỗng dưng, một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên: "Nhưng nếu không phải Giang Hàn quá keo kiệt thì ta đã sớm có cơ hội tiến bộ hơn."
Mọi người lại càng hứng thú khi nghe thấy, bắt đầu phát hiện ra những mối liên kết kỳ lạ giữa các nhân vật. Giữa họ, rốt cuộc là mối quan hệ gì?
Lục Tịnh Tuyết đột nhiên cảm thấy tức tối, không thể quên rằng Nhạc Ngọc Phong là chấp pháp đường chủ, và một sai lầm nhỏ cũng có thể khiến cô gặp rắc rối.
"Ngươi lại không dám nổi giận với ta sao?" Nhạc Ngọc Phong dọa dẫm, từ tốn trong giọng nói nhưng ánh mắt lại lộ vẻ quyết đoán.
Các sư huynh đệ xung quanh đều chăm chú dõi theo cuộc trò chuyện, trong lòng thầm chờ đợi xem kịch hay. Tình hình trở nên căng thẳng, và ai cũng cảm thấy rằng chẳng có ai trong số họ thoát khỏi tình huống này một cách dễ dàng.
"Ngươi dám lên tiếng trước mặt ta!" Nhạc Ngọc Phong quát lớn, trong lòng tuy không muốn động thủ nhưng vẫn không thể kiềm chế cảm xúc của mình.
"Nhưng nếu không có lý do, thì tất cả chỉ là lừa dối!" Sở Nguyệt đã bắt đầu phát biểu phản kháng, dẫn đến một mớ hỗn độn mà họ chưa từng trải qua trước đây.
Rất nhiều ánh mắt dồn về phía Sở Nguyệt, tò mò về mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật chính trong câu chuyện này. Mỗi người đều có giải thích riêng của mình, nhưng không ai có thể ngờ được rằng sợi dây kết nối họ lại chặt chẽ đến thế.
Mọi người đang hoài nghi về mối liên hệ giữa Giang Hàn và hai nhân vật mới lạ, dẫn đến một cuộc đối thoại căng thẳng. Lục Tịnh Tuyết thuyết phục các sư huynh đệ tìm hiểu rõ sự việc, trong khi Nhạc Ngọc Phong lo sợ trách nhiệm với chức vụ của mình. Sự tức giận và đấu khẩu bùng nổ khi Sở Nguyệt phát biểu, tạo ra một tình huống căng thẳng và phức tạp trong mối quan hệ giữa các nhân vật. Ánh mắt mọi người tập trung vào nhau, chờ xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Giang Hàn đã bất ngờ leo lên thiên kiêu bảng, gây ra sự hoang mang cho những người xung quanh, đặc biệt là Lục Tịnh Tuyết và Lâm Huyền. Họ kinh ngạc trước sự thay đổi của Giang Hàn, người từng bị họ chà đạp. Trong khi đó, một nhân vật khác cảm thấy lo ngại trước sự chú ý của Thiên Địa dành cho Giang Hàn và tự hỏi về mối quan hệ giữa hai người. Sự ganh ghét và áp lực từ các trưởng lão cũng đang lớn dần, đặt Giang Hàn vào tình thế bí bách hơn bao giờ hết.