Hắn không ngừng tìm kiếm, suy ngẫm về một tia hư vô quy tắc, mà đã lâu vẫn chưa tìm thấy. Hắn khẽ nhíu mày, dùng thần thức ngưng tụ thành dây để tập trung vào một điểm trong hư không và đột ngột tấn công.
Nàng còn có pháp bảo, nhưng chưa kịp sử dụng. Hắn quay nhìn xung quanh nhưng chỉ thấy bóng tối bao trùm và sự vô biên của tinh thần mà thôi. Khi hắn mở mắt lần nữa, bất ngờ nhận ra mình đã rơi vào một không gian hư vô.
Tiếng nổ lớn vang lên sau lưng hắn, khiến hắn vội vàng quay đầu lại. Một viên tinh thần khổng lồ, mang theo sức mạnh có thể hủy diệt trời đất, đang lao về phía hắn với tốc độ đáng sợ. Khí thế mạnh mẽ đến mức ngay cả sư phụ của hắn cũng không thể so bì. Nàng không có thời gian để gọi ra những pháp bảo bảo vệ!
"Cứu ta!" Tiếng hét khẩn thiết vang lên.
Có lẽ chính sự to lớn của viên tinh thần kia đã khiến thời gian trở nên dằng dặc, một nửa giờ sau, hắn vẫn cảm thấy mình như đang bị đụng phải một bức tường kiên cố, khiến ý thức trở nên mờ mịt, như bị chìm vào Hỗn Độn.
"Đây chính là thôn phệ?" Hắn cảm nhận được sức mạnh hủy diệt đang tiến đến gần.
Nàng hoảng loạn nhận ra tốc độ và sức mạnh của tinh thần đó đã khiến trái tim nàng đập mạnh. Một người đã có tu vi Kết Đan đại viên mãn như nàng, sao dám lớn tiếng trước mặt một kiếm tu Nguyên Anh đại viên mãn?
Ngoài viên tinh thần khổng lồ, xung quanh còn có vô số tinh thần khác như thiêu thân lao vào lửa, không ngừng xông vào lỗ đen và rồi biến mất.
Hắn không rõ nơi đây là đâu; từ khi bước chân vào, hắn chỉ thấy bóng tối vô tận và phải dựa vào sấm chớp để nhìn thấy những tàn phá dưới chân. Kiếm khí hóa thành một luồng hào quang màu xanh lam, trong nháy mắt đâm xuyên qua hư không, lao tới trước mặt Hạ Thiển Thiển.
Nàng do dự, không biết nên làm gì, liền búng tay triệu hồi một tấm chắn. Tấm chắn nhanh chóng mở rộng, che chắn cho nàng, dài tới ba trượng. Kiếm quang chạm vào tấm chắn nhưng không để lại một chút tổn hại nào, nó vẫn lao nhanh về phía Hạ Thiển Thiển.
Hắn dồn toàn lực vào phong Thiên Khải, cố gắng ngăn chặn tia chớp đó. Hạ Thiển Thiển đang trong cơn hoảng loạn, lớn tiếng kêu cứu, thanh âm thê lương vang vọng.
Với áp lực to lớn từ tinh thần, hắn không thể làm gì khác ngoài việc đứng nhìn viên tinh thần kia lao tới. Dù đã cố gắng dùng hết sức mạnh, Lôi Đình chỉ nhảy cóc một vài lần trước khi bắt đầu suy yếu.
Viên tinh thần đó không gây thương tổn gì cho hắn, nhưng sức mạnh khủng khiếp của nó đã áp chế đã khiến hắn không thể nhúc nhích. Đối diện với bộ dạng to lớn của viên tinh thần, hắn cảm thấy mình như một hạt bụi nhỏ bé.
"Rốt cuộc là một tồn tại mạnh mẽ như thế nào?" Hắn tự hỏi khi cảm nhận được áp lực từ khí thế đó.
Bên trong cái không gian mà hắn thấy hoàn toàn tăm tối, lắc lư xung quanh giống như bị một quy luật nào đó điều khiển. Trong tích tắc, hắn đã bị tinh thần khổng lồ đó bao phủ, tai hắn vang lên những tiếng ầm ầm không ngừng. Một cơn lạnh xuyên thấu từ chân lên đầu, hắn nhận ra đây là áp lực của cái chết.
Hắn mơ hồ không hiểu vì sao nàng lại giận dữ. "Có phải nàng đã điên không?"
Một cảm giác không thể diễn tả bất ngờ vây kín tâm trí hắn, khiến hắn không còn cảm thấy gì rõ ràng, chỉ thấy trống rỗng.
"Hư ảnh ư?" Hắn lo lắng, mặc dù viên tinh thần không làm hại hắn nhưng khí thế của nó quá chân thực. Hắn quyết định kích hoạt một lần nữa Lôi Đình, tranh thủ ánh sáng nhanh chóng di chuyển tới phía trước.
Nhưng khi một món pháp bảo phòng ngự không thể chịu nổi lực công kích mạnh mẽ ấy, hắn thấy viên tinh thần lao vào lỗ đen như một hạt cát rơi vào sa mạc, không gây ra chút sóng gợn nào.
Khi cơn hiểu ra đột ngột ập đến, hắn không thể cưỡng lại, miễn cưỡng ngồi xuống, mở rộng thần thức, cảm nhận sức mạnh thôn phệ đang bao trùm quanh mình.
Nhưng khi hắn cảm nhận sự mất mát, đột nhiên lâm vào trạng thái khẩn trương. Sức mạnh thôn phệ quanh đó mạnh mẽ đến nỗi hắn không còn khả năng huy động linh lực.
"Có cần thiết phải vậy không?" Hắn thầm nghĩ. Thật không cam lòng khi còn nhiều việc chưa hoàn thành mà lại phải đối mặt với cái chết ở đây.
"Đầu nguồn của sức mạnh thôn phệ hiện ra." Nhưng khi hắn cố vận công, phát hiện mình chỉ còn chút linh lực, không còn cả bản mệnh phi kiếm.
Khi ấy, Hạ Thiển Thiển, đang tức giận, lao lên bầu trời trong cơn giận dữ, nhưng giờ không phải là lúc để nghỉ ngơi.
Hắn tiếp tục cảm nhận tình hình xung quanh. "Nàng thật sự muốn giết ta."
"Ngươi muốn giết ta? Ngươi thật sự dám làm chuyện đó!" Nghĩ tới đó, một suy nghĩ xẹt qua tâm trí hắn.
"Đây là cơ duyên hiếm có, nếu ngươi không nhường, thì sao lại còn cướp từ sư đệ?" Hắn cảm thấy tuyệt vọng khi kiếm khí chỉ còn cách hắn một khoảng ngắn, một cơn đau đớn dữ dội từ giữa trán xộc lên.
Nhìn thẳng vào lỗ đen khổng lồ phía trước, hắn cảm thấy mình trở nên nhỏ bé như hạt bụi và không thể chống cự nổi.
Một luồng kiếm quang màu xanh bắn ra, với tốc độ chóng mặt, lao thẳng về phía Hạ Thiển Thiển. Nàng không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng.
Sau một lúc, hắn tự hỏi sao mình vẫn còn đứng đó. Hắn vội vàng lấy một viên đan dược, nhưng trước khi kịp hấp thu linh lực, Lôi Đình đã biến mất khỏi tay.
Kiếm khí lao tới, mang theo sức mạnh không thể nào quay đầu lại, đâm vào tấm chắn. Ngay lúc đó, nàng cảm thấy sút đau ở giữa trán, ánh sáng xanh lại chiếu thẳng về phía mình.
Trong chương này, sự cạnh tranh giữa Lâm Huyền và Giang Hàn trở nên gay gắt khi Mặc Thu Sương tặng nhiều pháp bảo cho Giang Hàn mà không màng đến cảm xúc của Lâm Huyền. Lâm Huyền cảm thấy bị tổn thương và nghi ngờ rằng Mặc Thu Sương có ý đồ gì đó, trong khi những pháp bảo mà hắn yêu thích lại rơi vào tay Giang Hàn. Mặc Thu Sương, với tài năng của mình, không chỉ gợi ra sự ganh tỵ mà còn châm ngòi cho nhiều xung đột giữa các nhân vật trong bối cảnh căng thẳng này.
Trong không gian hư vô đầy áp lực, hắn cảm nhận sức mạnh hủy diệt từ viên tinh thần khổng lồ đang lao tới. Dù đã dồn toàn lực để ngăn chặn, nhưng sức mạnh của nó áp đảo mọi thứ xung quanh. Nàng, đang trong cơn hoảng loạn, triệu hồi pháp bảo bảo vệ khỏi sức mạnh của tinh thần. Thời gian dài như vô tận khiến họ rơi vào áp lực tâm lý lớn và những căng thẳng giữa hai người diễn ra trong bối cảnh đối mặt với sự sống và cái chết. Hắn cảm thấy bất lực khi ý thức về sự yếu đuối của mình trong cuộc chiến sinh tồn này.