Chương 939: Cho hắn một cái cực lớn kinh hỉ

Mặc Thu Sương cảm thấy bực bội khi mấy tên kia bàn luận về Giang Hàn, họ không chỉ đề cập đến nàng mà còn khẳng định nàng phải nói về hắn, về việc hắn là thánh tử của Kiếm Tông. Nàng nhớ rằng Giang Hàn từng bị xem là kẻ vô dụng, nhưng giờ đây cái nhìn của nàng về hắn đã khác.

Mặc Thu Sương không hài lòng và kéo Lục Tịnh Tuyết ra. Nàng không thích bị người khác bàn tán về Giang Hàn; nàng ghét việc những điều mình không thích lại được tán dương bởi những kẻ nàng không ưa.

“Tam sư muội, có chuyện gì xảy ra? Vương sư đệ cần phải dưỡng thương, chúng ta không nên làm phiền hắn.”

Cảm giác này khẳng định một điều: Giang Hàn thực sự khao khát có người quan tâm, và hắn muốn mối quan hệ với họ trở lại như xưa. Để hy vọng này bị dập tắt, Lục Tịnh Tuyết không thể không thừa nhận điều mà đại sư tỷ nói là đúng; tất cả những gì bên ngoài nói về hắn cũng đúng.

Lục Tịnh Tuyết nhớ đến những lần Giang Hàn đã đưa cho nàng vô số bảo bối. Hắn thường tới các nơi tìm kiếm linh quả và các pháp bảo kỳ lạ để tặng nàng.

Phẫn nộ, nàng phỉ báng:

“Ngươi nói lời vô nghĩa! Đó là đồ của hắn, hắn muốn dùng như thế nào thì cứ tự nhiên, không liên quan đến ngươi!”

Mối quan hệ hiện tại của nàng với hắn thật sự phức tạp. Nàng không muốn lãng phí thời gian bên Giang Hàn, nhấn mạnh rằng cuộc chiến gần đây chỉ là giữa những người có tu vi cao, không phải một cuộc chiến tranh tàn khốc nào cả.

“Làm sao có thể… Đây thật sự là Vương sư huynh sao?”

Nàng không quan tâm đến những tin đồn nói về Giang Hàn đã đánh bại Vương Khánh Phong. Nhưng khi nghe ngày càng nhiều, nàng bất ngờ nhận ra sự thật không như nàng nghĩ. Tại sao điều này lại xảy ra? Tại sao lại như vậy?

Mọi người đều chỉ nói về Giang Hàn, ám chỉ rằng hắn có khả năng vươn lên, rõ ràng có ai đó đang cố tình cho nàng biết điều này. Nếu hắn muốn thành công, chắc chắn hắn sẽ cần đến nàng.

Mặc Thu Sương không hiểu vì sao Tam sư muội lại nói như vậy, nàng không thể lý giải.

Nàng không thể tin nổi rằng các vị khách lạ lại không nhận ra Lục Tịnh Tuyết. Tất cả danh tiếng của nàng dường như đã bị Giang Hàn chiếm mất.

Rõ ràng, ánh mắt mọi người đều kính trọng và sợ hãi hắn, như thể hắn là một bảo bối.

“Ta quyết định, ta muốn cùng Tiểu Hàn hòa hảo như lúc ban đầu!”

Giang Hàn đã từng cho nàng những thứ nàng không cần, thậm chí còn tự tay hủy đi những món đồ trước mặt nàng. Giờ đây hắn không cho nàng, và cảm giác thèm muốn đó khiến nàng thêm phần khao khát.

Ngày hôm sau, Lục Tịnh Tuyết không đợi thương thế bình phục mà vội vàng chạy tới lôi đài, muốn nghe người khác bàn tán về mình. Dù nàng không thích việc người khác bàn tán ở sau lưng, nhưng vài ngày trước khi nàng cắt đứt quan hệ với Giang Hàn thì có thể chỉ là một bước lùi. Nàng cảm thấy chỉ cần phác thảo một chút ý định, nàng vẫn có thể khôi phục được mối quan hệ tốt với Giang Hàn.

Mặc Thu Sương nghĩ Lục Tịnh Tuyết đang bị điên. Tại sao nàng vẫn còn suy nghĩ về những điều không có khả năng xảy ra?

Giang Hàn trong tình trạng hiện tại của hắn vẫn đang trên đà phát triển mạnh mẽ. Một phần lòng kiêu hãnh trong nàng đang gào thét khi nghĩ về việc nếu nàng không từ chối Giang Hàn trước đây, không biết hiện tại hai người sẽ như thế nào.

Nhưng lần này, nàng sẽ không phạm sai lầm giống như trước. Nàng sẽ đối xử với hắn ân cần hơn, và sẽ không còn những lời nói châm chọc nữa. Nàng đã nhận ra Giang Hàn là một đứa trẻ mồ côi, một người cô đơn trong thế giới này, và chỉ có nàng cùng các sư tỷ mới là chỗ dựa của hắn.

“Vì sao lại như vậy? Tất cả đều như thế này sao?”

Không một ai quan tâm đến nàng, cũng không ai bàn tán về nàng. Trong mắt mọi người chỉ có Kiếm Tông thánh tử - Giang Hàn, người mà họ muốn thần phục và ngưỡng mộ!

Lục Tịnh Tuyết cảm thấy lòng mình bừng sáng. Nàng tin rằng chỉ cần mình mở lời, Giang Hàn sẽ không thực sự từ chối nàng. Nàng vội vã ra ngoài, quyết tâm ăn mặc thật đẹp theo phong cách mà Giang Hàn thường thấy để gặp hắn.

Khi hắn bước xuống khỏi lôi đài, nàng sẽ đem đến cho hắn một niềm kinh hỉ lớn lao!

Mọi lôi đài xung quanh đều đầy sức mạnh, nhưng không ai dám khiêu chiến ở nơi của hắn, sợ rằng sẽ bị đánh bại.

Giống như không ai thèm chú ý đến nàng.

Nàng ban đầu đã định tìm hiểu cường giả khác, nhưng giờ đây có tin đồn rằng cường giả đáng chú ý chính là Giang Hàn, kẻ từng đánh bại nàng.

Lục Tịnh Tuyết phân vân, “Đại sư tỷ, nếu ta đi tìm Tiểu Hàn yêu cầu một chút bảo bối, hắn sẽ có thể giống như trước đây, trực tiếp cho ta không?”

Ta không tin là hắn thay đổi cách xử lý này! Dù nàng e ngại rằng mình đang xúc động, nàng không thể kiểm soát cảm xúc khi nghĩ đến Giang Hàn càng mạnh mẽ.

“Đại sư tỷ, Giang Hàn thực sự là người như thế nào?” Lòng nàng bất lực, mặc cho chiếc mũ rộng vành che đi một phần khuôn mặt, nhưng vẫn có bất cứ ai để ý đều nhận ra phong thái đặc biệt của nàng.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Quý Vũ Thiện bày tỏ sự tức giận với Giang Hàn vì sự thể hiện vượt trội của hắn. Cô nhận thức rằng sức mạnh của Giang Hàn với bí thuật tinh tế có thể làm khó cho Kiếm Tông. Sự tiềm năng của hắn khiến Lý Tịnh Thu cảm thấy ngưỡng mộ, đồng thời cũng thấy lo ngại về mối quan hệ tương lai giữa họ. Quý Vũ Thiện bắt đầu suy nghĩ về cách tiếp cận Giang Hàn, trong khi mối đe dọa từ Liệt Thiên Nhân luôn hiện hữu. Cuộc đối đầu không chỉ là giữa sức mạnh mà còn là giữa vận mệnh và cơ hội.

Tóm tắt chương này:

Mặc Thu Sương cảm thấy bực bội khi nghe bàn luận về Giang Hàn, mà nàng không nào vui khi bị đề cập đến. Lục Tịnh Tuyết, mặc dù đã cắt đứt quan hệ, lại cảm thấy khao khát nối lại mối liên kết với Giang Hàn khi nghe tin hắn đang thành công. Sự ngưỡng mộ ngày càng lớn từ xung quanh khiến nàng nhận ra rằng Giang Hàn đã vượt xa hình ảnh của một kẻ vô dụng trước đây. Mặc dù mọi người nhìn nhận Giang Hàn với sự tôn trọng, Lục Tịnh Tuyết vẫn lo lắng về tình trạng của mình và quyết định sẽ hành động để tái thiết lại mối quan hệ.