Chương 248: Tinh Đế miện hạ, trái tim của ta là màu đỏ
Rensta co lại, run rẩy nhìn Cố Trường Khanh, lắp bắp: "Cố Trường Khanh, ngươi không phải người!" Nhưng nụ cười thật sự xuất phát từ trái tim nàng. Khán giả thì nín thở, không bỏ qua bất kỳ hành động nào của cổ tộc Đấu La.
Mày rậm của Cố Trường Khanh nhíu chặt, gương mặt trở nên tối sầm khi nhìn vào khuôn mặt ngấn nước mắt của Thần Vũ Tuyết Oánh, như muốn tát cho nàng một cái.
Khi Tần Đế nghe thấy điều này, tiếng cười thô kệch của hắn chợt im bặt. Cố Trường Khanh tái nhợt mặt mày, thu hồi thần văn Tổ Kỳ Lân và vận dụng sức mạnh của Tử Thần, chuẩn bị lao tới.
"Đó là... Tinh không hung thú!" Cố Trường Khanh nhận ra mối đe dọa từ Rensta. Đó là vì hắn chưa tìm thấy cửa vào của bí cảnh chân chính. Dù đã kết nối với lòng đất, nhưng Alpha bình đài vẫn không thể bỏ qua những biến động lớn như vậy; Isabel lập tức truyền thông điệp tới quang não của Cố Trường Khanh.
Màn che của cổ tộc Đấu La, dưới ánh mắt kinh ngạc của Cố Trường Khanh, đã bị xé nát. Tần Đế cảm thấy phẫn nộ khi bị nữ nhân kia trêu chọc, không thể chịu đựng nổi, càng không thể chờ đợi để thoát khỏi cái bẫy này.
Trong vũ trụ Ngũ Phương, ngoài bí cảnh phía Bắc, hầu hết mọi sinh linh đều nghe thấy sự kiện này. Hành động này, quả thực là đổ dầu vào lửa!
Tần Đế che giấu vẻ căm phẫn, đưa Thần Vũ Tuyết Oánh đi khắp nơi. "Tinh Đế miện hạ, ngươi nhìn, có phải màu đỏ không?" hắn hỏi, cố gắng lấy lòng.
Trong khi đó, Thần Vũ Tuyết Oánh dụi mắt và hỏi: "Chuyện gì xảy ra, nơi này có phải có không gian chồng chéo không?" Khi nàng định gật đầu, một ánh mắt bất ngờ xuất hiện sau lưng Tần Đế.
Ngạc nhiên, nàng hỏi: "Chúng ta mà đi lên cũng sẽ chết, các ngươi biết rằng trở thành mục tiêu của thần văn giả là vô cùng nguy hiểm, và sau này chỉ có thể dựa vào mình!"
Tần Đế nhìn về phía không gian tăm tối, bỗng thấy một đôi mắt màu xanh đen xuất hiện. Cự Tích tộc cười lớn: "Ha ha ha..." Nàng ta nhìn chằm chằm vào Tần Đế, tay nắm lấy chuôi dao, mạnh mẽ đâm vào tim.
Âm thanh vang lên, cuốn theo từng đợt sóng lớn lên đến Tần Đế, làm cho toàn bộ tinh thể rung lắc dữ dội. Isabel tiếp tục gửi thông tin đến quang não Cố Trường Khanh.
Từ Thi Tình căng thẳng trong lòng, liên tục xác định rằng Tần Đế và Thần Vũ Tuyết Oánh đang bị một cường giả bí ẩn che giấu, tạm thời không có nguy hiểm gì. Tần Đế cảm thấy như mình thật sự điên rồ.
“Hống hống hống!” Tần Đế siết chặt mặt mày, kéo Thần Vũ Tuyết Oánh lại và nói: "Nếu ta phải chết, tốt, thì ta sẽ xé tim ngươi ra để xem màu gì!"
"Đó là cái gì?" suy nghĩ này làm hắn phân vân. Theo suy nghĩ về thân phận đáng buồn và sự gặp gỡ của mình với Tần Đế, hắn đã rút ra một thanh cốt đao.
Chỉ có ai như Đế Khâm Na Tịch, kỹ nữ đáng chết kia, mới có thể tạo ra ảo cảnh như thế này! Khi Tần Đế nhìn thấy đôi mi ướt của Thần Vũ Tuyết Oánh, hắn không kiềm nén nổi sự tức giận, ngửa mặt lên trời gào thét.
Từ Thi Tình không để tâm, nói rằng nàng không thể phá vỡ kết giới này. Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên, sức mạnh vĩ đại chia cắt không gian, tạo ra những vết nứt lớn cho các tinh thể xung quanh.
Tần Đế cảnh giác, nói: "Tinh không hung thú hoàn toàn có thể vượt qua các không gian tồn tại, nhưng nếu nó đã có thể xuất hiện ở đây, chắc chắn không gian phải có vết nứt!"
"Chẳng lẽ là nàng?" Cố Trường Khanh chỉ đi ngang qua đây, không muốn chậm trễ thời gian. Lúc này, âm thanh của Alpha bình đài đã trực tiếp truyền tải toàn bộ diễn biến.
Khi Tần Đế coi như bóng hình Tinh Không Cự Thú, nó lập tức biến mất. "Nếu ai cứu công chúa, chúng ta những tiểu bối này tình nguyện làm trâu làm ngựa, vì các ngươi điều động!" Cự ngoan tộc nói.
Hắn ôm chặt Thần Vũ Tuyết Oánh, khóe miệng nhếch lên: "Đế Khâm Na Tịch, ngươi thật dễ tìm!"
Bỗng dưng, một cơ thể mềm mại xuất hiện kéo hắn lại. Thần Vũ Tuyết Oánh áy náy nói: "Tinh Đế miện hạ, ta nguyện ý vì ngươi làm bất cứ chuyện gì, kể cả đi chết cũng được!"
Thần Vũ Tuyết Oánh hoảng hốt nói: "Tinh Đế miện hạ, nơi này có điều kỳ lạ, chúng ta phải nhanh chóng rời đi!" Cố Trường Khanh khinh bạc nhìn Rensta, phát ra một tiếng cười lạnh, và ngay lập tức thần văn lui về.
Người có ký ức quen thuộc, trong ý thức của Thần Vũ Tuyết Oánh xuất hiện một hình ảnh quen thuộc. Tần Đế cũng nhận ra, đây không phải là một bí cảnh bình thường, mà là một ảo ảnh do mẹ hắn tạo ra!
Hồng Lăng trong kết giới kêu gào: "Ta muốn ra ngoài giúp chủ nhân, thả ta ra!"
Toàn bộ Tinh Vực xôn xao, lòng đất xuất hiện vết nứt không gian, tạo ra sự hoảng loạn và tranh luận. Hành tinh này dường như chứa một sức mạnh bí ẩn.
Cự Quy tộc nói: "Thời cơ đã đến, ai sẽ đi với ta cứu công chúa?" Sau khi la hét, nàng cúi đầu, lợi dụng lúc Cố Trường Khanh mất cảnh giác nhanh chóng truyền thông tin tới đồng loại.
Nhưng cuộc tranh cãi này không thể tránh khỏi những giải quyết khó khăn. Trước đó bị mẹ nàng trêu đùa, giờ lại gặp phải ba con họ, hai mẹ con đúng là...!
“Tần Đế!” Tần Đế nổi giận, Hắc Ngục đế khải cảm nhận được triệu hoán, phát ra áp lực chiến đế không giống thường lệ. Tần Đế nhìn thấy nàng hoảng hốt che miệng, tức giận quay đi, nhưng nhận ra không có gì cả.
Nhưng sức mạnh ngọn nguồn làm Tần Đế không thể điều tra, hắn chỉ cảm nhận được một thứ không giống những gì hắn đã trải qua trước đó. "Chúng ta không có nghĩa vụ, dù sao lúc trước phân chia khu vực, tộc địa của chúng ta là nhỏ nhất!" Tiếng nói vang lên từ Tiểu xà tộc.
Thần Vũ Tuyết Oánh chỉ về phía chân trời, vội vã trốn sau lưng Tần Đế, hoảng sợ hô lớn.
Rensta đau đớn và tuyệt vọng khi bị Cố Trường Khanh và Cốt Đế tấn công. Mặc dù bị thương nặng, cô vẫn cố gắng tấn công nhưng bị cản trở. Trong không khí căng thẳng, Rensta thổ lộ tình cảm với Cố Trường Khanh và thực hiện một mưu kế cuối cùng. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Ma Đồng và lực lượng khác góp phần làm tăng thêm sự hỗn loạn, khi mà các bên đều lo lắng cho số phận của mình trong cuộc chiến sinh tử này.
Cố Trường Khanh phải đối mặt với Rensta và những âm mưu từ Tần Đế trong một không gian kỳ lạ. Tình huống trở nên căng thẳng khi Thần Vũ Tuyết Oánh bị mắc kẹt giữa những căng thẳng và những bí mật được giấu kín. Sự xuất hiện của hung thú và những sức mạnh không lường trước tạo ra một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng. Tần Đế phải quyết định giữa tình cảm và nghĩa vụ, trong khi tất cả nhân vật đều cố gắng tìm lối thoát khỏi tình huống nguy hiểm này.