Chương 251: Bí cảnh bên trong cổ lão chiến hạm

Ám văn đã nằm dưới bí thuật, thần thức hỗn loạn, chờ đến lúc cần thiết thì hành động. Xung quanh không gian mênh mông, khí lạnh lành lạnh, nơi này chính là con đường mà những hung thú trong tinh không ưa thích. Cố Trường Khanh thấy vậy thì yên lòng.

Tuy nhiên, kết quả đã rõ ràng; những tộc Cổ đã bị quân viễn chinh tấn công từ lâu. Từ Thi Tình nhắm mắt lại, thông báo: "Tinh Đế, Đế Quân, Đế Khâm Na Tịch đang ở phía trước không xa, nàng ta đã chậm lại!"

Tin tức về công chúa Rensta của Cổ tộc gây ra nhiều cảm xúc cho mọi người, Bắc vũ trụ thì ngập tràn trong sự sợ hãi. Tuy nhiên, Cố Trường Khanh lục lọi trong trí nhớ mà không tìm thấy bất kỳ thông tin nào liên quan đến chiếc chiến hạm này.

Từ Thi Tình dù có vẻ ngơ ngác nhưng vẫn không ngừng bước theo sau Tần Đế, nàng nhẹ nhàng hỏi. "Thật sự là ngu ngốc!" Tần Đế bực bội lầm bầm rồi quay người đi theo Cố Trường Khanh. Không lâu sau, trước mặt họ xuất hiện một bức tường băng dày, bên trong mơ hồ lấp lóe ánh sáng màu xanh sẫm với những phù văn kỳ bí.

Chiến tích của quân viễn chinh Lam Tinh đã không còn từ ngữ nào có thể diễn tả. Cố Trường Khanh chẳng mảy may lưu ý, tay phải xuất hiện một ấn ký sáng, thần văn chi lực như chẻ tre lao tới. "Đế Quân, các ngươi vẫn khỏe chứ?" Cố Trường Khanh thúc giục: "Cần phải tìm ra bí mật quan trọng này, những việc khác không cần bận tâm."

Isabel ngần ngừ một chút, nghĩ tới Vũ Trụ chi thành, nàng vẫn không rõ Cố Trường Khanh đã làm cách nào để thoát khỏi sự giám sát của quang não. Arnohan cười nói: "Ông chủ đúng là như vậy, trừ phi hắn muốn cho ngươi biết, nếu không, cho dù ngươi có sử dụng toàn bộ quang não vũ trụ cũng đừng mong tìm thấy hắn."

Thần Vũ Tuyết Oánh vốn rất bực tức, nhưng khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của Cố Trường Khanh, nàng chỉ có thể khẽ gật đầu. Đế Khâm Na Tịch giữ vững ám văn, bên ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng vui mừng không thể kiềm chế. Cố Trường Khanh khẽ động thần văn, lòng bàn tay ấn mạnh, lập tức xuất hiện một con đường tối tăm, khí ấm phả vào mặt.

Isabel chỉ cảm nhận được khí tức của Tần Đế và những người khác, nhưng không tài nào dò xét thêm được gì. Nếu như không nhận ra rằng nơi này ẩn chứa bí mật, thì dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua, họ cũng chỉ xem nó như một tác phẩm bình thường.

Đế Khâm Na Tịch nói với ám văn: "Chỉ có ngươi mới có thể hủy diệt Lam Tinh, nếu ngươi sở hữu báu vật kia, nguyện vọng của ngươi sẽ nhanh chóng thành sự thật!” Không khí nơi đây dường như lạnh lẽo như sắt, không có chút sinh khí nào.

Dưới sự áp lực của cổ lão thương, mọi thứ đều có vẻ như muốn kể lại một câu chuyện huy hoàng đã bị chôn vùi hàng triệu năm. Ám văn nghe vậy, ngay lập tức tỉnh táo lại, hất tay Đế Khâm Na Tịch ra, ánh mắt tràn đầy sát khí: "Haha, đúng vậy, chỉ có ta mới có thể hủy diệt Lam Tinh, ta muốn khiến Cố Trường Khanh phải hối hận vì đã đối đầu với ta!"

Cố Trường Khanh dẫn theo Từ Thi Tình và Hồng Lăng, tiến thẳng vào bí cảnh. Thần niệm của Cố Trường Khanh có thể kéo dài đến vài hệ tinh nhưng bên trong bí cảnh, hắn không thể sử dụng.

Tần Đế, với cái nhìn từ bản thể, quan sát quá trình của nhân tộc trong vũ trụ, đã phát hiện ra rằng bức tường băng đã vỡ vụn, biến mất trước mắt mọi người. Ám văn trong trạng thái tinh thần mệt mỏi, bước chân chậm chạp, suýt ngã nhiều lần.

Thực lực của cổ tộc ở đây mạnh mẽ như vậy, không ai có thể dựa vào chiếc chiến hạm này để giành quyền lực. Có thể kích hoạt chiến hạm hành tinh, hoặc là phải chịu đựng những công nghệ đã bị phong tỏa, hoặc là thân phận của một nền văn minh lạc hậu mà không hề hay biết.

Cố Trường Khanh dẫn dắt Từ Thi Tình đi trước, khí thế mạnh mẽ khiến Thần Vũ Tuyết Oánh không dám lên tiếng, nhưng khi Từ Thi Tình xảy lời, nàng chỉ tay, "Nàng ấy rõ ràng rất hưng phấn vì đã đến mục đích!"

Cố Trường Khanh không can thiệp vào đời sống riêng tư của nàng, chỉ đáp lại một câu trước khi quay người hướng về phía trước với tầm nhìn rộng lớn. Bên trong chiếc chiến hạm không khí mỏng manh, cảnh vật đang dần hiện rõ.

Nàng khép mắt, thao túng cánh tay máy để xử lý dữ liệu trong không gian, từng bước một cập nhật bản đồ thời gian thực. Trên thực tế, cái gọi là "bí cảnh" chỉ là một chiếc chiến hạm cổ xưa đã bị lãng quên.

"Có vẻ như ta đã nhầm, đường đi này vẫn cần sự trợ giúp từ nữ nhân!" Chiếc chiến hạm này nằm giữa một hành tinh nhỏ ở Bắc vũ trụ, bị bao vây bởi các vệ tinh và hiện trạng kết hợp giữa sức nén và trạng thái cố định của bầu khí quyển. Những Cổ tộc trước đây từng là kẻ thù với Lam Tinh giờ đây liên tục phát đi tín hiệu đầu hàng, nhưng Hoàng Đế giả như không thấy.

Chưa xác định được một đường sống, lực lượng của Trương Hổ không thể ra tay, Hoàng Đế cũng bất lực. Con đường mà Cố Trường Khanh đã tạo ra nhanh chóng đóng lại, dấu vết hành động của họ hoàn toàn bị xóa sạch.

Mặc dù số liệu thời gian thực không bị trễ, tâm trạng của nhân tộc vẫn luôn hết sức lo lắng, để thông qua quyết định, Hoàng Đế không thể tự mình quyết định.

"Đa tạ Tinh Đế!" Tần Đế kính cẩn nói rồi đi vào. "Nhưng không thể kéo dài quá lâu, nếu không sẽ dẫn đến phiền phức. Các ngươi hãy đi trước!"

Cố Trường Khanh sau khi nghe, cố tình quay đầu nhìn nàng một cái, rồi thờ ơ đảo qua Tần Đế, cười lạnh: "Một câu nói là có thể giải quyết, hãy làm ngay đi, đừng chờ đến khi gặp rắc rối mới quỳ xuống cầu xin tha thứ, thì đã muộn!"

Thực sự là muộn! Dù Tần Đế và Thần Vũ Tuyết Oánh đã đi trước một bước, khi họ đến nơi thì Cố Trường Khanh đã có mặt. "Tinh Đế, lần này không sai!" Cố Trường Khanh nói với Tần Đế, đồng thời đề phòng lướt nhìn xung quanh.

Tần Đế cảm thấy bối rối, nơi đây mang lại cho hắn cảm giác quen thuộc, nghĩ tới Đế Khâm Na Tịch, có vẻ không còn đáng sợ như hắn đã tưởng. "Đại thủ lĩnh, hãy cẩn thận lời nói!"

Tóm tắt chương trước:

Hoàng Đế phát lệnh tiến công quân viễn chinh của Trương Hổ, buộc các tộc Cổ tộc phải đối mặt với sức mạnh của Lam Tinh. Thích Ngọc Na thuyết phục chia quân, nhưng lực lượng quyết liệt của Cố Trường Khanh khiến mọi người hỗn loạn. Các tộc Cổ tộc nhận ra sự nguy hiểm khi đối đầu với họ, dẫn đến tình trạng căng thẳng trong vũ trụ. Nhiều sinh linh chạy đua tìm kiếm tài nguyên và bí mật, trong khi sự tò mò về Cố Trường Khanh ngày càng gia tăng.

Tóm tắt chương này:

Trong một không gian lạnh lẽo, Cố Trường Khanh và các nhân vật tìm kiếm bí mật bên trong chiếc chiến hạm cổ. Họ đối diện với những thế lực bị áp bức từ tộc Cổ và sự xuất hiện của công chúa Rensta làm tăng thêm căng thẳng. Ám văn và Đế Khâm Na Tịch có âm thầm mưu đồ riêng, trong khi Từ Thi Tình thể hiện sự hưng phấn. Những nghi ngờ và mâu thuẫn trong nội bộ cũng nổi lên khi các nhân vật tìm kiếm sự thật về chiếc chiến hạm và các thế lực huyền bí xung quanh.