Bên trong hộp gấm là một viên quang châu nhỏ bằng nắm tay trẻ con, liên tục phát ra những ánh sáng lấp lánh khiến người ta phải hoa cả mắt. Sự cuồng bạo của năng lượng tỏa ra từ viên quang châu này rất mạnh mẽ, khiến bất kỳ ai cũng không dám nhìn thẳng vào nó, như thể lúc nào cũng có thể bùng nổ.

- Linh đan, linh đan của linh thú!

Lục Thiếu Du sợ hãi kêu lên, không thể tin nổi rằng Bạch Lang đoàn lại cất giấu được linh đan. Để trở thành một viên linh đan như vậy, ít nhất cũng phải đạt tới tư giai linh thú mới có thể. Một viên linh đan tư giai có giá trị lên tới hơn mười vạn kim tệ. Mà quan trọng nhất, thứ hắn cần lúc này chính là yêu đan và linh đan.

- A...

Ở bên ngoài, có tiếng kêu cứu thảm thiết vang lên, một vài tên lính đánh thuê vừa đặt chân lên tảng đá thì tảng đá bất ngờ rơi xuống phía dưới, họ lập tức bị rơi thẳng xuống vực sâu. Tiếng kêu thảm thiết của họ vang vọng lại khiến người khác không khỏi xốn xao.

Trước cảnh tượng đó, sắc mặt của đại hán lập tức chuyển biến, những người khác thì hoảng hốt không kém. Họ muốn cứu người nhưng lại không có khả năng, không ai có thể đoán trước được rằng những tảng đá này sẽ rơi xuống.

Trong sơn động, Lam Linh mở hộp gấm thứ năm, bên trong có một viên ngọc giản màu đỏ, tỏa ra một loại khí tức kỳ dị và cuồng bạo. Khí tức này vô cùng mãnh liệt, khiến cho Lục Thiếu Du ngẩn người, từ sâu trong linh hồn bỗng như có một điều gì đó gọi mời hắn.

Sau khi nhìn thấy ngọc giản, sắc mặt Lam Linh lập tức trở nên khiếp sợ, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

- Đây là thứ gì?

Lục Thiếu Du nhìn vào vật bên trong hộp gấm, tuy không biết đây là bảo vật gì nhưng từ khí tức của nó hắn cũng có thể biết rằng, bảo vật này tuyệt đối không tầm thường.

- Không biết, nhưng chắc chắn là bất phàm.

Lam Linh mỉm cười đáp, ánh mắt rời khỏi hộp gấm thứ năm, rồi nàng lập tức mở hộp gấm thứ sáu. Ngọc giản bên trong hộp gấm thứ sáu có hình tròn, cao khoảng mười phân. Một loại khí tức ôn hòa xuất hiện khiến cho cả hai cảm thấy vô cùng dễ chịu. Trong hộp gấm lúc này còn có một chiếc bình nhỏ trong suốt, bên trong có dịch thể màu trắng, có lẽ thứ bên trong chiếc bình này cũng tuyệt đối là bất phàm.

- Âm âm...

Nhưng ngay lúc này, bên ngoài sơn động vang lên một tiếng nổ lớn. Xung quanh rúng động mạnh mẽ khiến cho đống kim tệ bị rung rinh, và hai người Lục Thiếu Du cùng Lam Linh đang đứng trên đống kim tệ thì bị trượt ngã xuống đất. Trùng hợp thay, ngay khi Lục Thiếu Du vừa chạm mông xuống đất thì trước mặt hắn bỗng tối sầm lại, một thân thể mềm mại rơi xuống người hắn.

Bên ngoài, cùng lúc đó, trong các sơn động đều có tiếng nổ vang lên như sấm dậy, đá vụn bay tứ tung, khiến cho vách động rạn nứt. Hơn mười mấy sơn động đồng thời bị phá hủy, sức mạnh của vụ nổ lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chấn động mạnh đến nỗi cả vực sâu cũng bị chao đảo, liên tục có những tảng đá lớn rơi xuống bên dưới.

- Không tốt, có nguy hiểm.

Người lãnh đạo hốt hoảng nói. Đám người vừa tiến vào mười mấy sơn động kia có lẽ không có kết cục tốt, chỉ e rằng họ đã trở thành bột phấn. Không ai biết trong sơn động đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng nơi đó đã bị nổ tung. Trong lòng hắn từng suy đoán, có thể trong động đã phát sinh nguy hiểm, đám người kia đã đụng phải cơ quan, dẫn đến vụ nổ liên hoàn. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn đây chính là bẫy mà Bạch Lang đoàn đã sắp đặt.

Trong sơn động lúc này vẫn đang kịch liệt rung động. Sau khi bình tĩnh lại, Lục Thiếu Du cảm thấy mặt mình bị bao phủ bởi một vật mềm mại, mùi hương thoang thoảng tràn vào mũi.

- Ngươi quả thật hạ lưu vô sỉ!

Lam Linh quát lên một tiếng, khuôn mặt ửng đỏ, bộ ngực cao quý của nàng đập vào mặt Lục Thiếu Du khiến nàng đau đớn. Ngước nhìn xuống, nàng thấy Lục Thiếu Du vùi đầu vảo ngực mình, lập tức vội vàng đứng lên. Dù ăn mặc phóng khoáng nhưng chưa từng có ai gần gũi nàng như vậy, trực tiếp chạm vào vùng cấm kỵ của nàng.

- Ta van ngươi, ngươi nghĩ ta đang làm gì sao? Đó là ngươi rơi thẳng vào mặt ta đấy!

Lục Thiếu Du đứng dậy, cảm nhận dư âm của sự mềm mại, hắn vội vàng nói:

- Có thể bên ngoài đang xảy ra biến cố gì đó, nhanh thu thập mọi thứ lại đi.

Nói xong, Lục Thiếu Du nhanh chóng bỏ hộp gấm thứ hai, chính là thủy hệ vũ kỹ mà hắn cần thu lại.

- Mỗi người một nữa.

Lam Linh nói xong không do dự tiến đến lấy hộp gấm thứ năm, trong nháy mắt ném vào không gian túi của mình.

- Mỗi người ba.

Lục Thiếu Du tự nhiên không cam lòng tỏ ra yếu thế, hộp thứ năm rõ ràng là vật bất phàm mà lại bị Lam Linh giành lấy trước. Hai tay hắn như điện chộp tới linh đan và hộp gấm thứ sáu. Dù không biết hộp gấm thứ sáu là thứ gì, nhưng rõ ràng cũng là vật bất phàm.

Hai người lúc này đều nghĩ đến đống hộp gấm này đầu tiên. Bên trong đều là vũ kỹ, linh đan và còn có bảo vật không tên, dù so với kim tệ thì chúng có giá trị hơn rất nhiều, nhưng kim tệ thì có thể kiếm được, còn những bảo vật này có kim tệ cũng khó mà mua được.

- Tốt, mỗi người ba, không ai thiệt cả.

Lam Linh nói, trong nháy mắt cũng đưa tay hướng về hộp gấm thứ sáu, nhưng lại bị Lục Thiếu Du nhanh tay giành lấy. Ánh mắt nàng hơi biến đổi, sau đó vội vàng dùng Hoàng cấp vũ kỹ hỏa hệ và yêu đan tư giai vào trong.

Sau khi không chút khách khí thu nhận hộp gấm thứ sau và linh đan vào, Lục Thiếu Du nói:

- Kim tệ mỗi người phân nửa, thu nhanh một chút, sơn động dường như muốn sụp đổ, nếu không nhanh sẽ mãi mãi ở lại đây!

Nói xong, hắn vung tay kết ấn, dùng chân khí bao quanh một mảng lớn kim tệ liên tục cất vào trong không gian túi của mình. Hơn trăm vạn, một nửa là năm mươi vạn, sau này cần yêu đan có yêu đan, cần linh đan có linh đan a.

Lam Linh cũng không chịu thua kém, cũng dùng chân khí đem một đống lớn kim tệ liên tục bỏ vào không gian túi của mình. Nhưng cũng chỉ có hạn, hai mươi vạn kim tệ đã chiếm một không gian rất lớn rồi.

Ngay sau đó, nàng xuất ra một cái không gian túi khác, chính là không gian túi của Triệu Thanh. Triệu Thanh đã chết, không gian túi đã sớm được nàng nhận làm chủ.

Chờ sau khi không gian túi của hai người đầy ắp cũng chính là lúc kim tệ hoàn toàn bị quét sạch. Lục Thiếu Du thu hết kim tệ của mình, không gian túi của hắn cũng không còn nhiều đồ đạc nên không gian trống bên trong cũng lớn hơn không ít so với túi của Lam Linh, việc vơ vét này rõ ràng hắn phải nhanh hơn Lam Linh không ít.

Âm âm.

Sơn động ngày càng rung chuyển dữ dội, những viên đá vụn bắt đầu rơi xuống, sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến:

- Mau rời khỏi đây, sơn động này sắp sập rồi.

- Đi mau!

Lam Linh hoảng hốt, thân ảnh nhanh chóng di chuyển về phía trước, việc sơn động sập xuống tương đương với việc bị chôn sống bên trong.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du và Lam Linh khám phá một sơn động và tìm thấy nhiều hộp gấm chứa bảo vật quý giá như linh đan và ngọc giản. Thế nhưng, khi họ đang thu thập những bảo vật này, bất ngờ sơn động xảy ra vụ nổ mạnh, khiến cả hai bị rơi vào tình huống nguy hiểm. Họ phải nhanh chóng thu thập kim tệ và bảo vật để thoát khỏi sự đe dọa sập đổ của sơn động. Cả hai đối mặt với sự căng thẳng và cần phải hành động nhanh chóng để bảo toàn tính mạng.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du và Lam Linh khám phá một sơn động bí ẩn, nơi có nhiều mũi tên độc được bố trí để bảo vệ một kho báu khổng lồ. Họ phát hiện ra một đống kim tệ trị giá hàng trăm vạn bên trong không gian trống trải, cùng với sáu hộp gấm chứa vũ kỹ hoàng cấp và một viên yêu đan tứ giai. Cùng lúc, có mười người từ Bạo Lang dong binh đoàn đang tìm kiếm bảo tàng, nhưng sự nguy hiểm vẫn rình rập trong sơn động này.