Nhắc đến hai vị tiểu thư của Hoàng gia, trong những năm gần đây, không biết có bao nhiêu người ở Thành Vạn Hạp tìm đến để cầu hôn. Cửa nhà cũng đã bị đạp hư vì số lượng lời cầu hôn quá nhiều. Ngay cả không ít công tử của các thế lực và gia tộc ở bên ngoài thành cũng đã nhờ mai mối để đến dạm hỏi. Thế nhưng, cho đến nay, hai tiểu thư Hoàng gia vẫn chưa tìm thấy ai phù hợp, điều này đã khiến cho gia chủ Hoàng gia, Hoàng Chí Lương, đau đầu vô cùng.

- Chỉ là chuyện của vài cửa hàng mà thôi, Thành Cự Giang sắp tổ chức cuộc tranh tài của mười đại cường giả trẻ tuổi. Đây cũng là một cơ hội kinh doanh tốt cho Hoàng gia chúng ta, vì Thành Cự Giang hiện đang gặp khó khăn về nguồn cung. Thành Vạn Hạp của chúng ta có thể lợi dụng cơ hội này để kiếm chút lợi nhuận.

Hoàng Đan nói, ánh mắt cô lóe lên vẻ khôn khéo. Kể từ khi trở về Hoàng gia, hầu hết mọi việc của gia tộc đều do cô quản lý. Trong hai năm qua, Hoàng gia cũng ngày càng lớn mạnh hơn.

- Nếu em có thể giống tỷ thì tốt biết mấy, trở nên thông minh lão luyện như vậy, hiện tại Hoàng gia phải dựa vào tỷ.

Hoàng Hân nheo mắt cười, cô hiểu rõ rằng trong hai năm qua, tỷ mình đã trải qua không ít khó khăn, thường xuyên thức khuya để xem sổ sách tới tận canh ba, canh tư trong thư phòng. Nói xong, Hoàng Hân mỉm cười và hỏi tiếp:

- Tỷ, hôm qua Trần gia ở Thành Bạch Thanh đến cầu hôn, tỷ có cảm nghĩ gì về vị đại thiếu gia Trần này?

- Chỉ là một tên nhị thế tổ, dựa vào gia thế, sợ là chẳng chờ được bao lâu nữa đâu. Trần gia rồi cũng sẽ bị hắn phá sản, gả cho loại người này thì có được gì?

Hoàng Đan đáp.

- Vậy tỷ muốn gả cho người như thế nào? Cũng không thể cả đời không lấy chồng, tỷ khiến cha đau lòng không thôi rồi.

Hoàng Hân cười nói.

Hoàng Đan nhìn ra hồ nước trước chỗ ngồi, bỗng nhớ đến một nam tử toàn thân không mảnh vải che thân, cô thậm chí chưa bao giờ thấy mặt hắn, nhưng không hiểu sao trong lòng lại luôn nhớ về hình ảnh đó.

- Thế nào, phải chăng em muốn hối gả tỷ ra ngoài?

Hoàng Đan cười khẽ nói:

- Hay là, em tìm một người thân yêu để gả trước, còn tỷ thì cả đời không lấy chồng, sống như một bà cô già!

- Nếu tỷ không lấy chồng thì em cũng sẽ không gả đi.

Hoàng Hân mỉm cười, trong đầu cũng bất chợt hiện ra hình ảnh của một người.

Ngay lúc này, không gian trong lương đình bỗng xuất hiện một cơn sóng động, một thân ảnh mặc áo bào xanh xuất hiện trước mặt hai người.

- Dương Quá đại nhân.

Hai nàng đầu tiên là kinh ngạc, không ngờ lại có người có thể lén vào Hoàng gia mà không ai hay biết. Phòng ngự của Hoàng gia không hề kém, người bình thường nếu muốn vào một cách lén lút thì tuyệt đối không thể. Nhưng khi nhìn thấy người mặc áo bào xanh này, trong lòng hai nàng lập tức cảm thấy vui mừng.

- Không biết có quấy rầy đến hai vị hay không, thật thất lễ.

Lục Thiếu Du lên tiếng, ánh mắt quét qua hai người, hai năm qua, Hoàng Đan không có gì thay đổi, còn Hoàng Hân thì trông trưởng thành hơn rất nhiều. Khi nhớ lại hình ảnh ba người không mảnh vải ngồi chung trong một thùng nước, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không kìm được phải mỉm cười.

- Dương Quá đại nhân đến thăm Hoàng gia, thật là vinh hạnh cho chúng tôi, sao có thể nói là quấy rầy được.

Hoàng Đan nhanh chóng thi lễ và nói:

- Tiểu nữ còn phải tạ ơn vì ân cứu mạng của Dương Quá đại nhân trước kia.

- Chuyện hôm đó là do ta liên lụy Hoàng tiểu thư, thực ra đã mang lại không ít phiền phức cho Hoàng tiểu thư rồi.

Lục Thiếu Du đáp.

- Dương Quá đại nhân, Mạc Sầu tiểu thư đâu?

Khi thấy Lục Thiếu Du chỉ đến một mình, không có nữ tử mặc bạch y bên cạnh, Hoàng Đan cảm thấy hơi ngạc nhiên.

- Mạc Sầu có chút việc, nên không thể tới đây.

Lục Thiếu Du trả lời, khi nghe đến tên Mạc Sầu, trong đầu anh lại nhớ tới hình ảnh của Bạch Linh.

Một lát sau, trong một đình viện của Hoàng gia, Lục Thiếu Du ngồi ở vị trí trên cùng. Gia chủ Hoàng gia, Hoàng Chí Lương, nghe tin cũng vội vàng chạy tới, ngoài ra trong phòng chỉ có Hoàng Đan và Hoàng Hân.

Nhìn về phía Lục Thiếu Du, gia chủ Hoàng gia Hoàng Chí Lương không dám lơ là, nét mặt ông thể hiện rõ sự khiêm tốn. Trong Thành Cự Giang, phong ba mà Quỷ Sát Dương Quá tạo ra cùng thực lực mà hắn đã thể hiện, đã sớm được lan truyền khắp Thành Vạn Hạp này.

- Dương Quá đại nhân ghé thăm nơi này, đây là một vinh hạnh lớn cho Hoàng gia chúng tôi. Tiểu nữ Hoàng Đan cũng đã nói qua, thật sự phải cảm ơn ơn cứu mạng của Dương Quá lúc trước.

Hoàng Chí Lương nói.

- Gia chủ Hoàng gia đừng quá khiêm tốn.

Lục Thiếu Du đáp:

- Lần này đến đây, là có một việc muốn nhờ cậy gia chủ và hai vị tiểu thư.

- Dương Quá đại nhân cứ việc nói, nếu Hoàng gia chúng tôi có thể làm được thì tuyệt đối sẽ không do dự.

Hoàng Đan đã lên tiếng trước khi Hoàng Chí Lương mở miệng.

- Cũng không phải chuyện lớn, chỉ là tôi vừa đi xa một chuyến, không nắm bắt được thông tin về Cổ Vực gần đây.

Lục Thiếu Du nói.

- Thì ra chỉ là chuyện nhỏ này, đương nhiên không thành vấn đề. Không biết Dương Quá muốn tìm hiểu điều gì, tôi sẽ cố gắng giải thích rõ cho Dương Quá đại nhân.

Hoàng Đan trả lời.

- Tôi muốn biết gần đây trong Cổ Vực và trên đại lục có xảy ra chuyện lớn nào không, hoặc là có sự phân tranh gì giữa các thế lực lớn không.

Lục Thiếu Du nói. Hoàng Đan thật sự suy nghĩ thấu đáo. Trên đại lục hiện tại, thông tin từ khắp các đại lục rất phong phú, Hoàng gia lại có thế lực không nhỏ, những thông tin mà họ nắm được cũng rất nhiều. Nếu như anh muốn biết hết, có lẽ tốn cả ba ngày ba đêm cũng không đủ.

Hoàng Đan suy nghĩ một chút rồi lần lượt kể cho Lục Thiếu Du những chuyện vừa xảy ra gần đây nhất. Từ những động thái của các thế lực lớn ở Cổ Vực cho đến đại lục Linh Vũ, cái nào cũng được đề cập đến, ngay cả chuyện trong Huyền Thiên Bí Cảnh ở Sơn Mạch Đoạn Thiên cũng không bỏ qua. Mặc dù những thông tin này chỉ là tin đồn, nhưng có tới tám phần là sự thật, ngay cả chuyện về Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang và Phi Linh Môn chia nhau đống bảo vật còn lại trong Huyền Thiên Bí Cảnh cũng đã truyền ra ngoài.

Tóm lại, trong hai năm qua, mặc dù các đại thế lực cũng đã xảy ra một số chuyện, nhưng Lục Thiếu Du không mấy để tâm đến những câu chuyện đó.

- Dương Quá đại nhân, gần đây ở Cổ Vực xảy ra một chuyện lớn, hôm qua tôi vừa nhận được tin. Nửa tháng trước, Phi Linh Môn đã trực tiếp huyết tẩy Ma Tâm Cốc. Ngoài cốc chủ Đảng Vạn Lâm của Ma Tâm Cốc chạy thoát, thì phó giáo chủ cùng tất cả trưởng lão trong môn đều đã bị giết, Ma Tâm Cốc đã bị Phi Linh Môn san bằng.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện bắt đầu với việc hai tiểu thư Hoàng gia nhận được nhiều lời cầu hôn nhưng vẫn chưa tìm được người phù hợp. Hoàng Đan, người quản lý gia tộc, bàn về cơ hội kinh doanh trong cuộc tranh tài tại Thành Cự Giang. Lục Thiếu Du, người quen cũ của họ, bất ngờ xuất hiện và hỏi thông tin về Cổ Vực. Excerpt thông tin về sự kiện tại Cổ Vực cho thấy Phi Linh Môn đã tấn công Ma Tâm Cốc, gây chấn động trong giới giang hồ, khiến những người tham gia cần chú ý hơn đến diễn biến mới này.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du đang luyện tập Huyễn Diễn đao trận dưới sự hướng dẫn của sư phụ. Tại Thiên Kiếm Môn, sự cạnh tranh giữa các cường giả trẻ trở nên quyết liệt khi Nguyên Nhược Lan đặt mục tiêu vào top ba. Đặc biệt, thông tin về sức mạnh khủng khiếp của Phi Linh Môn khiến Cổ Vực xôn xao. Dù Lục Thiếu Du có khả năng không tham gia tranh tài, nhưng sự quan tâm của các nhân vật như Nguyên Nhược Lan vẫn hướng về hắn. Cuối chương, sự xuất hiện bí ẩn của Lục Thiếu Du dưới danh tính Dương Quá trong Thành Vạn Hạp hứa hẹn nhiều sự kiện gay cấn sắp diễn ra.