- Hai người các ngươi vừa rồi cũng không giúp ta.

Vuốt gáy, Tiểu Long nhìn chằm chằm vào Lục Tâm Đồng và Dương Quá, tức giận nói.

- Tiểu Long, lão đại đệ quá giảo hoạt, ta cũng không ngờ tới.

Dương Quá mỉm cười đáp lại.

Lục Tâm Đồng cũng chỉ lặng lẽ nhìn Tiểu Long, nói:

- Tiểu Long, lần sau ngươi phải cẩn thận một chút. Để ta xem ngươi có đau không.

Chi Chi.

Trong hải vực, âm thanh quái dị từ trong miệng Phi Thiên Ngô Công vang vọng trên không trung. Đối mặt với đầu khôi lỗi cấp bảy, nó và Thiên Sí Tuyết Sư không dám chống cự. Nhưng đã được chủ nhân phái đến, họ cũng không thể dễ dàng bỏ qua những người trước mặt.

- Hừ. Hai nghiệt súc các ngươi. Nếu không lui ra, ta sẽ không khách khí với các ngươi nữa.

Một khôi lỗi cấp bảy sơ giai đứng chắn trước mặt, sự lo lắng trong mắt thanh niên mặc hoa phục lập tức tan biến. Hắn chăm chú nhìn về phía Thiên Sí Tuyết Sư và Phi Thiên Ngô Công, lớn tiếng quát.

- Một Linh Suất tam trọng nhỏ bé không ngờ lại có khẩu khí lớn như vậy. Tọa kỵ của ta sao có thể để cho một Linh Suất nhỏ bé như ngươi hô to gọi nhỏ như vậy?

Đúng lúc này, trên không trung bỗng xuất hiện một đạo lưu quang màu xanh. Nhiều thân ảnh gần như đồng thời hiện ra. Chính là bốn người: Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Dương Quá và Tiểu Long.

- Ra mắt chủ nhân.

Thiên Sí Tuyết Sư và Phi Thiên Ngô Công lập tức hành lễ rồi lùi về phía sau bốn người chủ nhân.

Nhìn thấy bốn người đột ngột xuất hiện, nữ tử tuyệt mỹ cùng với nha hoàn tên Tiểu Uyển kia đột nhiên hoảng hốt, sắc mặt đại biến.

Thanh niên mặc hoa phục nhìn bốn người, ánh mắt liên tục đảo qua. Cái uy áp vô hình tỏa ra từ bốn người này khiến hắn cảm thấy vô cùng áp lực. Thực lực của đối phương tuyệt đối không tầm thường. Nhưng vì họ đều thu liễm tu vi, hắn không thể đoán được sức mạnh của họ. Sau khi liếc nhìn Lục Tâm Đồng một lần nữa, gương mặt thanh niên này co quắp rồi mở miệng hỏi:

- Các hạ là người phương nào?

- Chúng ta là ai, ngươi còn chưa đủ tư cách để biết.

Lục Thiếu Du quét qua đám người, tâm thần của hắn đã bao phủ lên chiếc thuyền lớn này. Hắn nhận ra tu vi những người này. Người có thực lực cao nhất chỉ là Vũ Suất và Linh Suất, còn lại là một ít Vũ Tướng. Ở phía trước, đầu khôi lỗi cấp bảy sơ giai rực rỡ, không thể xem thường. Có vẻ như bối cảnh những người này không hề đơn giản.

Cuối cùng, ánh mắt Lục Thiếu Du bị nữ tử tuyệt sắc trên boong tàu thu hút. Nữ tử này làn da như tuyết, khuôn mặt thanh tú và tuyệt lệ. Dáng người cao gầy, bộ ngực như ẩn như hiện sau lớp y phục màu xanh. Hai mắt sáng như sao, khuôn mặt thanh tú thoát tục như không bị bụi trần. Trên khuôn mặt xinh đẹp đó dường như đang có chút bối rối và nghiêm trọng, nhưng vẫn không làm mất đi vẻ cao quý, tao nhã của nàng.

- Đại nhân, chúng ta vô ý mạo phạm, mong đại nhân thứ lỗi. Chúng ta sẽ lập tức rời đi.

Nữ tử tuyệt mỹ nhìn Lục Thiếu Du rồi lập tức cúi người hành lễ. Hành động này khiến đám người trên boong tàu vô cùng kinh ngạc. Người cao quý như nàng lại tùy tiện hành lễ với mấy người trước mặt.

- Vốn ta có thể tha cho các ngươi rời đi, nhưng người này lại hô to gọi nhỏ với tọa kỵ của ta. Vậy thì không thể tha cho các ngươi rồi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trở nên sắc lạnh, hắn liếc nhìn đầu khôi lỗi cấp bảy trước mặt. Khôi lỗi cấp bảy, với tính cách của Lục Thiếu Du, sao có thể để cho nó yên?

Thực tế, Lục Thiếu Du hoàn toàn có thể trực tiếp chiếm đoạt nó. Nhưng bây giờ, hắn không phải người bình thường, dù sao hắn cũng là chưởng môn Phi Linh môn. Có một số chuyện làm rõ ràng quá cũng không tốt. Danh tiếng Phi Linh môn không thể bị hủy hoại trong tay hắn. Lúc này, Lục Thiếu Du đã hiểu vì sao những đại môn phái lớn nhìn vẻ bề ngoài đến vậy nhưng sau lưng vẫn âm thầm hành động. Tất cả đều vì danh tiếng.

- Đại nhân, biểu ca của tiểu nữ nói năng thiếu suy nghĩ. Ta thay biểu ca xin lỗi đại nhân. Mong đại nhân thứ lỗi.

Nữ tử tuyệt mỹ quay sang thanh niên mặc hoa phục rồi nói:

- Biểu ca, mau xin lỗi vị đại nhân kia đi.

- Sao ta phải xin lỗi hắn?

Ánh mắt thanh niên mặc hoa phục lạnh xuống. Tuổi của đối phương cũng không kém hắn bao nhiêu, bảo hắn xin lỗi, thì dựa vào cái gì? Hắn từ trước tới nay chưa từng xin lỗi ai cả.

- Biểu ca, mau xin lỗi đi.

Nữ tử tuyệt mỹ lại lên tiếng, giọng nói khiến người khác không thể phản kháng.

Nhìn thấy ánh mắt của biểu muội, thanh niên mặc hoa phục lập tức thu hồi ánh mắt lạnh lùng, cắn răng nhìn lên bầu trời rồi nói:

- Ta xin lỗi.

- Coi như là xin lỗi, nhưng ngươi xem có thành ý hay không? Ta thấy dường như ngươi không phục lắm. Như vậy đi, ngươi tự móc hai mắt thì ta sẽ tha cho các ngươi. Bằng không, các ngươi phải để mạng lại.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói. Ánh mắt vừa rồi của thanh niên mặc hoa phục, Lục Thiếu Du đương nhiên nhìn ra được.

- Cái gì? Ngươi đừng có càn quấy. Nói cho ngươi biết, Thượng Quan gia tộc chúng ta là người của Thiên Vân đảo. Nhường người một tấc, ngươi đừng có tiến thêm một thước.

Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt thanh niên mặc hoa phục mang theo sự tức giận.

- Thiên Vân đảo?

Ánh mắt Lục Thiếu Du thoáng chuyển biến. Lẽ nào những người này là người của Thiên Vân đảo? Thiên Vân đảo là một trong Tứ các Tứ đảo, Đạm Đài Tuyết Vi cũng là người của Thiên Vân đảo.

- Thiên Vân đảo thì sao? Ta ghét nhất bị kẻ khác uy hiếp. Ngươi cho rằng báo ra Thiên Vân đảo là có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ của ngươi sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du vô cùng lạnh lẽo. Nếu như đây là địa bàn của Thiên Vân đảo, có lẽ hắn sẽ không dám trêu chọc người của Thiên Vân đảo. Thế nhưng trong hải vực này, hắn không cần phải sợ Thiên Vân đảo. Đám người này dám uy hiếp hắn, vậy thì không thể tha.

- Ngươi dám? Thiên Vân đảo sẽ không bỏ qua cho các ngươi.

Thanh niên mặc hoa phục tưởng rằng báo ra cái tên Thiên Vân đảo sẽ dọa được đối phương. Nhưng hắn không ngờ đối phương lại không coi vào đâu, khiến sắc mặt thanh niên mặc hoa phục bối rối. Cố nén vẻ hoảng hốt trong mắt, hắn lại nhìn về phía Lục Thiếu Du. Lần này, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng nữa.

- Nực cười, chỉ biết dựa vào người khác bảo hộ mà còn dám tự cho mình bất phàm. Giữ ngươi lại có tác dụng gì?

Lục Thiếu Du lạnh lùng cười. Ngón chân điểm nhẹ vào hư không. Một cỗ chân khí nóng bỏng từ trong người hắn tỏa ra. Thủ ấn biến hóa, năm đạo chỉ ấn mang theo chân khí cuồn cuộn đánh về phía thanh niên mặc hoa phục.

- Biểu ca, cẩn thận!

Nữ tử tuyệt mỹ kêu lên một tiếng. Trong lúc biến sắc, thủ ấn lập tức được kết. Trong chớp mắt, đầu khôi lỗi đỏ rực kia bỗng nhiên ngăn cản trước năm đạo chỉ ấn, rồi nhanh như thiểm điện đánh ra năm đạo quyền ấn, mang theo năng lượng vô hình va chạm với năm đạo chỉ ấn của Lục Thiếu Du.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Tiểu Long tức giận khi nhận thấy Lục Tâm Đồng và Dương Quá không giúp đỡ mình. Bất ngờ, bốn người Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Dương Quá và Tiểu Long xuất hiện trước khôi lỗi cấp bảy mà Phi Thiên Ngô Công và Thiên Sí Tuyết Sư không dám chống cự. Cuộc đối đầu căng thẳng diễn ra khi thanh niên mặc hoa phục thách thức Lục Thiếu Du, nhưng nhanh chóng nhận ra sức mạnh của đối phương. Lục Thiếu Du không ngại đương đầu với uy hiếp từ Thiên Vân đảo và quyết định không khoan nhượng trước kẻ yếu nhờ vào sự tự phụ của hắn.

Tóm tắt chương trước:

Trong một cuộc chiến khốc liệt trên chiếc thuyền lớn, Thiên Sí Tuyết Sư tấn công bằng sức mạnh của nó khiến hai lão giả trưởng lão không thể chống cự. Nữ tử xinh đẹp triệu hồi một khôi lỗi mạnh mẽ, làm cho đối thủ phải sững sờ. Tiểu Long, nhân vật trẻ tuổi, vừa đột phá trở thành thất giai, gây bất ngờ cho những người xung quanh. Câu chuyện chứa đựng xung đột, sức mạnh và sự phát triển của các nhân vật, với những tình huống hài hước và mối quan hệ giữa họ được khắc họa sinh động.