Đối với vũ kỹ Địa cấp thuộc thổ hệ Đại Địa Vô Ảnh Cước và vũ kỹ Địa cấp thuộc phong hệ Tử Vong Phong Bạo, Lục Thiếu Du tự tin rằng mình có thể nhanh chóng tu luyện thành công. Bởi vì, thuộc tính phong và thổ là hai lĩnh vực mà hắn mạnh nhất. Tuy nhiên, chỉ có vũ kỹ Địa cấp thuộc mộc hệ Chân Linh Cấm Không Chưởng là khiến cho hắn cảm thấy có chút áp lực.

Còn có bí pháp Cửu Chuyển Thiên Linh mà Lục Thiếu Du từng thi triển một lần. Sau khi nhận ra sức mạnh khủng khiếp của bí pháp này, hắn rất muốn nhanh chóng luyện thành. Đến lúc đó, hắn sẽ có thêm sức mạnh để tự bảo vệ mình. Dù vậy, việc tu luyện để đạt được đại thành không phải là điều dễ dàng, và không thể thực hiện trong thời gian ngắn.

Suy nghĩ một lát, Lục Thiếu Du lại đắm chìm trong việc tu luyện vũ kỹ, kết các đạo thủ ấn, khiến cho năng lượng thuộc tính trong không gian xung quanh tụ lại và rồi lại tán ra.

Thời gian trôi qua chậm rãi, khi việc tu luyện vũ kỹ gần như tiêu tốn hết năng lượng thì Lục Thiếu Du lại đắm chìm trong lĩnh ngộ. Các thủ ấn tiếp tục biến hóa, thỉnh thoảng lại phát ra một cỗ lực lượng khiến không gian xung quanh như vặn vẹo.

Trên biển cả yên tĩnh, Thiên Sí Tuyết Sư vẫn tiếp tục bay với tốc độ chóng mặt. Các yêu thú phi hành bình thường không thể với tới độ cao này, và không ai có thể quấy rầy sự lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long, Dương Quá và Lục Tâm Đồng cũng đang luyện tập.

Sau một khoảng thời gian không rõ, Lục Thiếu Du thở ra một hơi, dừng lại việc lĩnh ngộ. Hai mắt mở ra, ánh sáng trong mắt hắn chợt lóe.

- Chủ nhân, có yêu thú phi hành đang tới, và trên lưng nó có không ít cường giả.

Lúc này, Như Hoa mở mắt, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước. Ngay lập tức, Lục Tâm Đồng, Dương Quá và Tiểu Long cũng mở mắt, ánh mắt chớp lóe rồi lại tắt.

Trong tâm trí Lục Thiếu Du, hắn nhận thấy có một con yêu thú phi hành đang nhanh chóng đuổi theo họ. Từ khí tức tỏa ra, hắn cảm nhận được rằng những người trên lưng yêu thú không phải là bình thường. Phía sau, một âm thanh gió rít vang lên, theo sau là một con yêu thú bóng đen bất ngờ phóng tới.

Tốc độ của con yêu thú bóng đen này rất nhanh, chỉ chớp mắt đã xuất hiện cách đó vài nghìn thước. Đây là một con yêu thú phi hành khổng lồ cấp sáu, không biết vì lý do gì lại đuổi theo Lục Thiếu Du và những người bên cạnh hắn.

Trên lưng con yêu thú này có bốn thân ảnh, tất cả đều đang dõi theo Lục Thiếu Du. Dù hai trong số họ đứng khá xa nhưng ánh mắt của họ vẫn khiến Lục Thiếu Du cảm thấy lạnh gáy.

- Nhị đệ, nhóm người này có vẻ không có ý tốt.

Dương Quá nhìn về phía sau, lập tức cảm nhận được một khí tức ác ý.

Trong tích tắc, con yêu thú khổng lồ đã đến gần. Bốn thân ảnh trên lưng nó hiện ra rõ nét trong tầm mắt của Lục Thiếu Du.

- Lục chưởng môn, đã lâu không gặp.

Một giọng nói trong trẻo vang lên, mang theo vẻ quyến rũ. Người đứng trước mắt hắn có làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ tươi, mặc bộ trang phục màu hồng nhạt. Nhìn từ xa cũng thấy rất nổi bật. Đây chính là Mộ Dung Lan Lan, đảo chủ Mị Linh Vương.

- Haha, đã lâu không gặp. Không ngờ lại có thể gặp Mộ Dung đảo chủ ở đây.

Lục Thiếu Du ôm quyền đứng, mặt không chút biến sắc. Nhưng trong lòng hắn thầm cảm thấy phiền phức. Người vừa nói không ai khác chính là Mộ Dung Lan Lan, đảo chủ Mị Linh Vương.

Nghĩ ngợi một chút, Lục Thiếu Du cũng nhận ra bên cạnh Mộ Dung Lan Lan có một lão giả khoảng bảy, tám mươi tuổi. Dù khí tức của lão đã bị kiềm chế, nhưng vẫn tỏa ra một uy áp khiến mọi người sợ hãi. Bên cạnh đó còn hai lão giả với ánh mắt lạnh lùng. Từ trong linh hồn, Lục Thiếu Du lập tức nhận ra ba người này.

Ba người này là trưởng lão của Thiên Vân đảo, trong đó Hỏa Đao Vương Trương Thắng đã nổi danh từ lâu, tu vi là Vũ Vương cửu trọng, thực lực không kém gì Kình Linh Vương của Thiên Địa các. Hai người còn lại cũng là trưởng lão của Thiên Vân đảo; người bên trái là sư phụ của Thải Nhân Phượng, Kiếm Linh Vương, có tu vi Linh Vương thất trọng, trong khi người bên phải là sư phụ của Thượng Quan Thừa Ân, có tu vi Linh Vương tam trọng, tên là Cao Trường Cung.

Sự xuất hiện của bốn người này đã làm cho Lục Thiếu Du nhận ra ngay mục đích của họ. Hắn không ngờ rằng Thiên Vân đảo lại có động thái ở đây, và cũng không ngờ Mộ Dung Lan Lan lại tự mình đến, còn có cả Hỏa Đao Vương Trương Thắng. Với lực lượng này, Lục Thiếu Du chẳng thể đối phó.

- Khanh Khách, Lục chưởng môn, đến Đông Hải, địa bàn của Thiên Vân đảo chúng ta, sao Lục chưởng môn lại vội vàng như vậy? Không để ta tiếp đãi một cách chu đáo sao?

Mộ Dung Lan Lan cười khúc khích. Giọng nói của nàng như tiếng chuông bạc, mang đến cảm giác rất dễ chịu.

Đối với Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan, Lục Thiếu Du vô cùng kiêng dè. Là đảo chủ của một trong Tứ Đại Cường Giả, Mị Linh Vương Mộ Dung Lan Lan, đừng để vẻ ngoài quyến rũ của nàng đánh lừa. Tất cả mọi người đều biết nàng giết người không ghê tay, thực lực của nàng không thể xem nhẹ. Hắn lo rằng lần này nàng sẽ không có thái độ khách khí với hắn.

- Cảm ơn ý tốt của Mộ Dung đảo chủ, nhưng ta còn có việc quan trọng nên không thể quấy rầy thêm. Lần sau nhất định sẽ đến thăm.

Lục Thiếu Du nói, đồng thời tâm thần hắn lan toả xung quanh.

- Lục Thiếu Du, ngươi thật không biết điều. Đánh chết đệ tử và trưởng lão của Thiên Vân đảo, lại còn gây nhục cho trưởng lão của chúng ta. Hôm nay ngươi phải trả giá cho điều đó. Ngươi tưởng mình có thể trêu đùa với Thiên Vân đảo sao?

Một giọng nói giận dữ chợt vang lên. Người vừa lên tiếng chính là Kiếm Linh Vương Tiễn Quân Lân. Vẻ mặt hắn tức giận, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, hận không thể khiến hắn tan xương nát thịt.

- Hừ, đây có phải là ý đồ chân chính của Thiên Vân đảo không? Có vẻ như Thiên Vân đảo chỉ biết dựa vào thực lực mạnh mẽ để ức hiếp kẻ yếu. Lần này, Lục Thiếu Du ta cũng đã biết được điều đó.

Lục Thiếu Du nhíu mày, không ngờ lại nói ra như vậy. Lúc này hắn cũng không cần giả bộ không biết, bởi vì cho dù có giả bộ cũng vô dụng.

- Còn trẻ mà đã kiêu ngạo như vậy, không biết sư phụ ngươi đã dạy con như thế nào.

Bên cạnh Mộ Dung Lan Lan, Hỏa Đao Vương Trương Thắng híp mắt, ánh sáng trong mắt bắn ra nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.

- Hừ, với ngươi mà còn không đủ tư cách để nhắc đến sư phụ ta. Ngươi là Vũ Vương cửu trọng, có tư cách gì để nói? Dù ta chưa đạt đến trình độ mà sư phụ thỏa mãn, nhưng chí ít cho đến hôm nay ta vẫn chưa làm sư phụ thất vọng.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du tập trung tu luyện vũ kỹ Địa cấp, nhưng cảm thấy áp lực từ vũ kỹ thuộc mộc hệ. Sau đó, hắn bị quấy rầy bởi một con yêu thú phi hành dẫn theo cường giả từ Thiên Vân đảo, trong đó có Mộ Dung Lan Lan, một đảo chủ rất đáng gờm. Mặc dù Lục Thiếu Du cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng cảm giác nguy hiểm từ nhóm người này khiến hắn buộc phải đối mặt với tình huống căng thẳng, với nhiều lời lẽ thách thức và gợi ý về một cuộc đối đầu sắp xảy ra.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du trải qua một giai đoạn đột phá quan trọng từ Linh Vương tam trọng lên Linh Vương tứ trọng, cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt giữa các cấp bậc. Sau khi nhận thức rõ về sức mạnh mới, hắn quyết định tìm đến Thánh Linh giáo để thu hồi Hổ Âm Yêu Tinh. Qua cuộc trò chuyện với Đoan Mộc Y Y và Đoan Mộc Hồng Chí, hắn khẳng định ý chí mạnh mẽ trên con đường tu luyện, đồng thời chuẩn bị cho cuộc hành trình tới Vạn Đảo nhai, nơi được coi là rất nguy hiểm. Hắn cũng khuyên Đoan Mộc Hồng Chí tiếp tục chăm chỉ tu luyện để trở thành một cường giả thực sự.