- Ha ha, Thiên Ưng công tử, lão già ngươi cũng tới đây sao? Sao không ở lại Thiên Ưng lâu mà lại chạy tới đây vậy?
Quân Lâm Hàn nhíu mày nhưng sau đó lập tức nở một nụ cười, có vẻ như hai người đã quen biết nhau.
- Nếu ngươi đến thì sao ta có thể không tới chứ? Nhìn dáng vẻ này, chắc chắn sẽ có trọng bảo xuất hiện. Ta càng phải đến mới phải.
Nam tử ở độ tuổi bốn mươi nhíu mày, ánh mắt không tự chủ mà nhìn về phía nhóm người Lục Thiếu Du.
- Không ngờ người đứng đầu cũng đến đây. Từ Cổ Vực tới đây cũng không phải gần. Lẽ nào Chưởng môn đã rời khỏi Cổ Vực?
Khi nhìn Lục Thiếu Du, sắc mặt của nam tử trung niên này tỏ ra cực kỳ nghi ngờ.
- Lục chưởng môn, ta xin giới thiệu với ngươi...
Quân Lâm Hàn lập tức nói.
- Quân bang chủ, Thiên Ưng công tử của Thiên Ưng lâu ta đã từng nghe qua rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười nhìn chăm chú vào nam tử trung niên rồi nói. Người này, Lục Thiếu Du dĩ nhiên vẫn còn nhớ. Trên Địa Nham đảo, người này cũng đã xuất hiện. Khi Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh giới thiệu, hắn mới biết người này là Hàn Tử Khiêm, lâu chủ của Thiên Ưng lâu, còn được gọi là Thiên Ưng công tử. Thiên Ưng lâu mặc dù khiêm tốn nhưng thực lực cũng thâm sâu khó lường, chỉ thua dưới vài cường giả lớn như Tam tông Tứ môn và Tứ các Tứ đảo mà thôi.
Lúc này, Lục Thiếu Du cũng quan sát kỹ Thiên Ưng công tử. Hàn Tử Khiêm nhìn có vẻ chưa đến bốn mươi, nhưng thực tế chắc chắn không chỉ như vậy, có lẽ do được bảo dưỡng rất tốt. Khí tức trên người hắn rất kín đáo, không hề tỏa ra một chút nào, có lẽ đã đạt đến Linh Vương cửu trọng. Phía sau hắn còn có đông đảo cường giả Vương cấp, bao gồm cả một bà lão trông rất già nua, ánh mắt như sao.
- Cường giả Linh Tôn.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ thay đổi, lại thêm một cường giả Linh Tôn, từ khí tức có thể thấy thực lực của người này không kém gì Viên Tự Thành. Dù có kém thì cũng không nhiều. Nếu không nhầm, lão phụ nhân này chắc chắn là Linh Tôn nhị trọng.
Thấy người từ Thiên Ưng lâu, Lục Thiếu Du không khỏi trong lòng lâm vào cảm giác sợ hãi, trước đây hắn thật sự không để ý tới sự tồn tại của các cường giả xung quanh.
- Ha ha, không ngờ ngay cả tên thật của ta mà Lục chưởng môn cũng biết. Tên của ta không nổi bật như hai vị nhạc phụ Ngọc Linh Vương và Bôn Dật Vương của ngươi.
Thiên Ưng công tử mỉm cười nói.
- Thiên Ưng công tử, ngươi không thể so sánh được với Ngọc Linh Vương và Bôn Dật Vương. Ít người biết đến Thiên Ưng lâu của ngươi.
Một giọng nói trầm thấp hồi đáp, nghe có vẻ không khách khí với Thiên Ưng công tử.
Lục Thiếu Du nhíu mày nhìn về phía phát ra âm thanh. Lúc này, phía trước có hơn chục thân ảnh đáp xuống, một cỗ khí tức vô hình bao trùm xung quanh. Người dẫn đầu là một thanh niên mặc bộ trường bào màu trắng như tuyết, khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, ngũ quan tinh xảo như được điêu khắc. Khuôn mặt trắng mịn, hai mắt giống như hồ nước sâu, trong tay cầm một chiếc quạt màu trắng. Nam tử tuấn lãng như vậy quả thực hiếm khi thấy.
Lục Thiếu Du nhìn thấy người này không khỏi nhớ đến Phi Ưng Lăng Phong và Lam Thập Tam. Lăng Phong phong độ, Lam Thập Tam thì phong cách tiêu sái, Tuyết Sư thì uy vũ cao ngất. Mặc dù người này rất tuấn lãng, nhưng Lục Thiếu Du cảm giác trên người thanh niên này có một khí tức âm nhu.
- Âm Dương Vương, ngươi cũng đến đây sao?
Thiên Ưng công tử quay đầu lại, khi nhìn thấy người vừa xuất hiện liền không tức giận mà nở nụ cười nói.
- Thánh Linh cốc ở gần đây, có lẽ Âm Dương Vương đã đến từ sớm.
Tiêu Dao Vương Quân Lâm Hàn tiến lên một bước rồi cười nói.
- Tiêu Dao Vương cũng đã đến sao? Lần này quả thật náo nhiệt rồi.
Nam tử mặc áo bào trắng đáp lại, ba người dường như đều quen biết nhau.
- Hai lão già các ngươi vẫn chưa chết sao?
Bà lão Linh Tôn trong Thiên Ưng lâu nhìn vào lão giả trong Tiêu Dao bang và lão giả đứng phía sau nam tử mặc áo bào trắng, lạnh nhạt nói.
- Hừ, ngươi chưa chết thì ta sao có thể chết được? Ta còn chưa sống đủ đâu.
Lão giả già nua đứng phía sau nam tử mặc áo bào trắng lên tiếng. Lời nói không có chút văn minh nào, lại còn phun một ngụm nước bọt rồi nhìn về phía lão phụ nhân của Thiên Ưng lâu nói.
- Vậy thì ngươi hãy cẩn thận, không ít lão gia hỏa khác đều đã đến, không khéo lại ngã xuống đấy.
Bà lão của Thiên Ưng lâu lạnh nhạt nhìn lão giả này rồi nói.
- Ồ, vị này là ai vậy?
Nam thanh niên tuấn mỹ quay qua nhìn những người của Thiên Ưng lâu, Tiêu Dao bang rồi nhìn về phía nhóm Lục Thiếu Du. Thấy Lục Thiếu Du đứng bên cạnh Thiên Ưng công tử và Quân Lâm Hàn nên có chút nghi ngờ hỏi. Với khí tức xuất chúng trên người Lục Thiếu Du, ánh mắt nam thanh niên tuấn mỹ khẽ thay đổi. Với khả năng nhìn người của hắn, không khó để nhận ra người đứng trước này không đơn giản.
- Đến đây, ta giới thiệu cho ngươi một chút, người này chính là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn, ngoài ra còn có muội muội Lục Tâm Đồng và huynh trưởng Dương Quá.
Thấy người này nhìn nhóm Lục Thiếu Du, Quân Lâm Hàn lập tức giới thiệu. Sau khi biết quan hệ giữa Dương Quá và Lục Thiếu Du, hắn không khỏi kinh ngạc. Hắn đã sớm biết Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng là huynh muội, nhưng không ngờ Dương Quá cũng là vậy. Trong lòng hắn lúc này không thể không cảm thán, Lục gia này thực sự là quá mạnh mẽ. Cả ba huynh muội đều là một trong thập đại cường giả, thật kinh khủng.
- Ha ha, hóa ra ngươi chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh môn gần đây đang nổi danh đúng không? Cường giả đứng đầu trong thập đại cường giả, Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ, lại còn là một tiểu suất ca, thực sự khiến ta ngạc nhiên. Còn có Lục Tâm Đồng đứng thứ ba, và Dương Quá đứng thứ năm cũng có mặt, đều là những nhân tài xuất sắc trong số người trẻ tuổi.
Nghe Quân Lâm Hàn giới thiệu, nam thanh niên tuấn mỹ lập tức ngẩn ra rồi mỉm cười nói. Giọng nói của hắn nghe như tiếng chuông bạc, thanh thúy và êm tai.
- Nữ nhân, nữ giả trang nam?
Lục Thiếu Du nhìn kỹ, thanh niên tuấn mỹ này từ đầu đến giờ luôn khiến hắn có cảm giác âm nhu, hóa ra là nữ giả trang nam.
- Lục chưởng môn, ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này chính là cốc chủ Thánh Linh giáo, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương.
Tiêu Dao Vương Quân Lâm Hàn thấy Lục Thiếu Du có vẻ nghi ngờ lập tức giới thiệu.
- Thánh Linh cốc.
Lục Thiếu Du ngạc nhiên, rõ ràng hắn chưa từng nghe đến sự tồn tại của thế lực này, có lẽ cũng là một sơn môn khá khiêm tốn.
- Thiếu chủ, Thánh Linh cốc chính là một thế lực không kém trong Đông Hải, vẫn luôn khiêm tốn, cường giả trong môn cũng không ít, ta nhớ trong Thánh Linh cốc còn có một cường giả trước đây có quan hệ khá tốt với chủ nhân.
Hắc Vũ đã âm thầm truyền âm nói với Lục Thiếu Du.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và Quân Lâm Hàn gặp gỡ Hàn Tử Khiêm, người đứng đầu Thiên Ưng lâu, cùng với sự xuất hiện của Âm Dương Vương Dạ Vị Ương. Cuộc trò chuyện diễn ra giữa các cường giả, thể hiện sự cao ngạo và những thách thức tiềm tàng trong mối quan hệ giữa các thế lực. Chương đề cập đến việc tìm kiếm trọng bảo và sự cảnh giác trước các cường giả khác, tạo nên không khí căng thẳng và hồi hộp cho người đọc.
Trong chương này, Lục Thiếu Du nhận ra sự hiện diện của nhiều thế lực lớn từ Linh Vũ giới, Thiên Vân đảo, và các môn phái khác. Hắn cảm nhận rõ sự thù địch từ những người sống sót sau cuộc chiến trước. Mặc dù bị áp lực bởi các cường giả, Lục Thiếu Du vẫn tự tin vào khả năng chống lại kẻ thù. Cuộc chiến sắp diễn ra giữa các thế lực đã chuẩn bị cho một màn đối đầu căng thẳng tại Đông Hải, nơi mà hắn và đồng minh sẽ phải đối đầu với những kẻ thù không ngừng tìm cách tiêu diệt mình.
Quân Lâm HànLục Thiếu DuHàn Tử KhiêmThiên Ưng công tửÂm Dương Vương Dạ Vị ƯơngLục Tâm ĐồngDương Quá
Thiên Ưng lâuThánh Linh giáocường giảLinh TônLinh Vũ song tu