Lục Thiếu Du thầm chửi một câu, không ngờ tên cáo già này lại quan tâm đến Tử Lôi Huyền Đỉnh đến vậy. Hắn giữ vẻ mặt bình tĩnh và nói:

- Nhạc phụ, tiểu tế thực sự cảm thấy khó khăn trong việc lựa chọn.

- Vậy thì ngươi không cần đổi nữa.

Vân Khiếu Thiên trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, không biết có phải tiểu tử này đang đùa với hắn không.

- Nếu đổi, tiểu tế có một điều kiện.

Lục Thiếu Du tỏ ra nghiến răng nói.

- Nói đi.

Vân Khiếu Thiên có vẻ mong chờ, nếu có thể đổi lấy Tử Lôi Huyền Đỉnh thì thật là lời lớn. Tuy nhiên, Vân Khiếu Thiên cũng cảm thấy nghi ngờ, với tính cách của tiểu tử này, hắn không có khả năng làm chuyện có hại cho bản thân, hôm nay hắn hành động thật kỳ lạ.

- Như vậy đi, tiểu tế và nhạc phụ sẽ luận bàn một phen. Nếu như nhạc phụ thắng, tiểu tế sẵn sàng dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh để đổi Địa Tâm Linh Ngọc. Nếu tiểu tử thắng, tiểu tử sẽ dùng bốn quả Diễn Linh Thánh Quả để đổi lấy Địa Tâm Linh Ngọc. Nhạc phụ thấy thế nào?

Lục Thiếu Du hỏi.

Nghe Lục Thiếu Du nói, Vân Khiếu Thiên lập tức cảm thấy bất ngờ, hắn nhìn Lục Thiếu Du và hỏi:

- Ngươi muốn đánh với ta một trận?

- Tiểu tế không nghĩ ra cách nào khác.

Lục Thiếu Du đáp, trong lòng đang suy đoán khoảng cách giữa Đông Hải và đại lục Linh Vũ xa như thế nào. Có thể chuyện mà hắn làm ở Đông Hải chưa tới được Vân Dương Tông, với thực lực hiện tại của hắn, có thể xử lý vị nhạc phụ cáo già này. Tuy nhiên, nhạc phụ này trước kia là cường giả đứng thứ hai trong mười đại cường giả, chắc chắn không dễ đối phó. Nhưng nếu không thắng được, ít ra cũng có thể tự bảo vệ mình, dù sao hắn cũng không thua Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Âm Dương Long Hổ Đan mà hắn định luyện chế hiện tại cần Địa Tâm Linh Ngọc. Theo truyền thuyết, không thể luyện chế được Âm Dương Long Hổ Đan nếu không có Địa Tâm Linh Ngọc, vì vậy Lục Thiếu Du nhất định phải có bằng được Địa Tâm Linh Ngọc, kể cả việc phải đánh cắp.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên chăm chú nhìn Lục Thiếu Du, từ từ bước tới hai bước nói:

- Tiểu tử, ngươi sẽ hối hận.

- Tiểu tế sẽ không hối hận. Tiểu tế đã quyết định sẽ luận bàn với nhạc phụ, biết đâu lại lĩnh hội được điều gì. Nếu như thắng, tiểu tế vừa có thể giữ lại Tử Lôi Huyền Đỉnh vừa có được Địa Tâm Linh Ngọc, thật tuyệt vời.

Lục Thiếu Du trả lời.

- Tiểu tử, đây là điều kiện mà ngươi đặt ra. Nếu thua, đừng trách ta lợi dụng ngươi.

Vân Khiếu Thiên nghiêm túc nhìn Lục Thiếu Du, muốn nhắc nhở hắn và hy vọng Lục Thiếu Du đồng ý, ánh mắt có chút phức tạp.

- Đến lúc đó nhạc phụ đừng thay đổi ý là được.

Lục Thiếu Du nói.

- Ta cũng có một điều kiện.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên trở nên nghiêm trọng:

- Không được phép sử dụng Tử Lôi Huyền Đỉnh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi trong im lặng, rồi lập tức đáp:

- Không thành vấn đề, sẽ không dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh.

- Vậy thì thỏa thuận này đã định như vậy, quân tử nhất ngôn.

Vân Khiếu Thiên cắn răng nói, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ tiểu tử kiêu ngạo này ngày càng càng ngạo mạn, lần này dạy dỗ hắn một chút cũng tốt, để tránh sau này hắn ra ngoài bị thiệt thòi.

- Tứ mã nan truy.

Lục Thiếu Du nói, tên nhạc phụ cáo già này vẫn luôn nhớ tới Tử Lôi Huyền Đỉnh. Người ta thường nói mỗi người đều có lòng tham, xem ra nhạc phụ này cũng không ngoại lệ. Hắn không dùng Tử Lôi Huyền Đỉnh, với thực lực bình thường hiện tại cũng có thể dễ dàng đánh bại Vũ Tôn nhất trọng, việc đối phó với nhạc phụ cáo già này chắc không có vấn đề gì.

- Bây giờ trời đã muộn, ngày mai vào giờ mão chúng ta sẽ chiến trên Địa Long Đỉnh.

Vân Khiếu Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ, nói với Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn bốn quả Diễn Linh Thánh Quả trên bàn.

- Tiểu tế chắc chắn sẽ đến vào giờ mão mai.

Lục Thiếu Du mỉm cười, trong khi nói nhanh chóng thu bốn quả Diễn Linh Thánh Quả vào trong nhẫn trữ vật.

Thấy tốc độ này của Lục Thiếu Du, Vân Khiếu Thiên không khỏi trừng mắt nhìn hắn.

- Vậy thì tiểu tế xin phép cáo lui.

Lục Thiếu Du nói xong liền rời khỏi đình viện. Giờ này trời đã dần chuyển sang hoàng hôn.

Khi Lục Thiếu Du rời đi, đại hộ pháp bên ngoài đình viện mới tiến vào. Thấy tông chủ Vân Khiếu Thiên đang cúi đầu suy tư, hắn cũng không mở miệng.

- Đại hộ pháp, hãy thông báo cho các đệ tử, vào giờ mão mai, ta muốn đánh một trận với tên tiểu tử Lục Thiếu Du đó.

Vân Khiếu Thiên ngẩng đầu nói.

- Cái gì?

Đại hộ pháp lập tức kinh ngạc hỏi:

- Tông chủ, chuyện này có thật không?

- Đương nhiên là thật, tiểu tử này vẫn thích gây rối. Lần này ta sẽ cho hắn chịu một chút đả kích, cũng coi như là làm điểm lợi cho việc tu luyện của hắn sau này. Hơn nữa, Tử Lôi Huyền Đỉnh đó cũng là vật vô cùng quan trọng với Vân Dương Tông chúng ta. Chỉ tiếc hiện tại Tử Lôi Huyền Đỉnh đang ở trong tay tiểu tử này, nên Vân Dương Tông tôi không thể ra tay để cướp được. Nhưng giờ chính miệng tiểu tử này đã nói ra, ta sẽ không cần khách khí thêm nữa.

Nói xong, trong ánh mắt Vân Khiếu Thiên lấp lánh sự khao khát.

- Tông chủ, dù cho Lục Thiếu Du có mạnh đến đâu cũng khó mà là đối thủ của tông chủ. Tiểu tử này thực sự quá ngông cuồng.

Đại hộ pháp mỉm cười nói.

- Đi sắp xếp đi. Tiểu tử này hẳn là cũng có phần dựa dẫm, khí tức của hắn hiện tại ngay cả ta cũng không thể nhìn thấu được.

Vân Khiếu Thiên có chút nghi ngờ nhưng vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn. Tuy nhiên, nghĩ đến Tử Lôi Huyền Đỉnh, hắn lại trở nên mong đợi.

- Vâng, tôi sẽ lập tức đi sắp xếp. Cũng nên để cho tiểu tử kia nhận một chút đả kích.

Đại hộ pháp cung kính hành lễ rồi đi ra ngoài.

Hoàng hôn buông xuống, ánh mặt trời chiếu rọi xuống Vân Dương Tông, khắp nơi được phủ lên một mảnh kim quang, nhìn rất hùng vĩ. Một ngọn núi lớn bị ánh sáng bao phủ, trên đó có rất nhiều kiến trúc. Khi Lục Thiếu Du đi tới nơi này, âm thanh ầm ầm từ bên trong vọng ra, hình như có người đang luyện vũ kỹ.

Khi thu hồi Thiên Sí Tuyết Sư, hai bóng người ngay lập tức đi tới.

- Ra mắt tam sư huynh.

Hai người này khi thấy Lục Thiếu Du lập tức kích động hành lễ, đây chính là tam sư huynh của họ.

- Miễn lễ.

Lục Thiếu Du nói với hai người, họ là một trong những đệ tử mà sư phụ mới thu nhận.

- Là tam sư huynh, tam sư huynh đã trở về.

- Tam sư huynh tới!

Trong khoảnh khắc này, nghe thấy động tĩnh từ trong, hai mươi mấy đệ tử như ong vỡ tổ chạy ra. Còn có một vài nữ đệ tử nữa. Ánh mắt mọi người ngay lập tức đổ dồn vào Lục Thiếu Du, trong số đó có hơn phân nửa mà Lục Thiếu Du không nhận ra, chắc hẳn là đệ tử mà sư phụ vừa mới thu nhận gần đây.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du đề xuất một cuộc luận bàn với nhạc phụ Vân Khiếu Thiên để đổi lấy Địa Tâm Linh Ngọc bằng Tử Lôi Huyền Đỉnh hoặc bốn quả Diễn Linh Thánh Quả. Vân Khiếu Thiên cảm thấy nghi ngờ nhưng cũng đồng ý tham gia. Cuộc chiến được ấn định vào ngày mai, tuy nhiên, cả hai nhân vật đều có những lo lắng riêng về khả năng thắng bại. Lục Thiếu Du tin vào sức mạnh của mình trong khi Vân Khiếu Thiên nghi ngờ về thực lực của tiểu tử này. Cuộc chiến hứa hẹn sẽ rất căng thẳng và có thể mang lại những biến đổi lớn trong tương lai.

Tóm tắt chương trước:

Chương truyện diễn ra giữa cuộc đối thoại giữa Vân Khiếu Thiên và Lục Thiếu Du về Địa Tâm Linh Ngọc, một bảo vật quý giá. Lục Thiếu Du mong muốn có được Địa Tâm Linh Ngọc vì một mục đích quan trọng, nhưng Vân Khiếu Thiên cho rằng giá trị của nó cao hơn nhiều so với những gì Lục Thiếu Du đưa ra. Cuộc trao đổi kéo dài với các viên Dịch Linh thánh quả được đề nghị, nhưng vẫn không đủ để thuyết phục Vân Khiếu Thiên. Cuối cùng, Lục Thiếu Du đề cập đến Tử Lôi Huyền đỉnh như một phương án đổi chác, khiến Vân Khiếu Thiên cảm thấy hứng thú nhưng vẫn khẳng định giá trị của Địa Tâm Linh Ngọc.