Mặt Yết Sát Tôn Giả từ xanh chuyển sang đỏ, gào thét:
- Phá mở cho bản tôn!
Năng lượng sát khí mãnh liệt tràn ngập, năm ngón tay co lại, một quyền ấn đầy uy thế đập mạnh vào vách tường không gian. Không gian lập tức bắt đầu vặn vẹo, chỉ trong chớp mắt đã nứt vỡ.
Ầm ầm ầm!
Nắm quyền vượt qua vách tường không gian, bỗng nhiên không gian bị phong tỏa nổ tung, âm thanh của vụ nổ vang lên như sấm giữa trời xanh. Kình phong như cơn bão thổi quét, không gian xung quanh bị xô lên, tạo thành những lỗ hổng sâu, kình khí ngập trời và năng lượng thiên địa biến thành những đường cong giữa không trung, rồi lan tỏa ra bầu trời Thiên Môn cốc.
Vù vù vù!
Trong khoảnh khắc này, Yết Sát Tôn Giả nhảy ra ngoài, sắc mặt từ đỏ rực chuyển sang tái xanh. Để phá Họa Địa Vi Lao của Hắc Vũ không phải chuyện đơn giản, có lẽ Yết Sát Tôn Giả đã sử dụng một thủ đoạn tiêu hao khá lớn sức lực.
Cộp cộp cộp!
Họa Địa Vi Lao bị phá, đẩy Hắc Vũ lùi lại mấy bước. Trong trạng thái hình người, thực lực của hắn không thể bằng được khi ở dạng bản thể.
Yết Sát Tôn Giả lao ra khỏi Họa Địa Vi Lao, ông nhìn về phía Mang Linh Tôn Giả, Thiên Dương Tôn Giả và Hắc Vũ.
- Liễm Linh, Phong Vũ, hãy dốc hết sức ra đi!
Có mặt ba người này thì bọn họ không thể chiếm ưu thế, nhưng mối thù hôm nay là không thể không trả. Chủ các đại sơn môn vẫn đang nằm trong tay Lục Thiếu Du.
- Dốc hết sức đi!
Phong Vũ Tôn Giả và Liễm Linh Tôn Giả nghe vậy ánh mắt trở nên âm trầm. Để đối phó với ba người này, họ buộc phải dốc toàn lực.
Đôi mắt mờ đục của Vân Phi Hồng tỏa ra sự bá đạo:
- Dốc hết sức thì có ý nghĩa gì?
Mái tóc dài đen bóng bay lên, Vân Phi Hồng nhìn về phía Mang Linh Tôn Giả:
- Mang Linh, nếu Phong Vũ dốc hết sức liệu có gây khó khăn gì cho ngươi không?
Mang Linh Tôn Giả phủi nhẹ áo tím:
- Vũ Tôn bát trọng tam hệ đúng là không yếu, nhưng nếu muốn gây khó khăn cho ta thì vẫn chưa đủ sức.
Mang Linh Tôn Giả nhìn Vân Phi Hồng:
- Ngươi hãy lo nghĩ xem có đủ sức ứng phó với Liễm Linh hay không đi.
Vân Phi Hồng nhìn chằm chằm vào Liễm Linh Tôn Giả, khóe môi cong lên:
- Đối với ta thì chắc chắn không thành vấn đề.
- Vân Phi Hồng, ngươi không cần phải huênh hoang!
Liễm Linh Tôn Giả lạnh lùng cười:
- Tiểu tử, bản tôn nói lần cuối, hãy giao ra người của chúng ta, nếu không ta sẽ bằm ngươi ra thành trăm mảnh!
Con ngươi của Lục Thiếu Du co rút lại, khí lạnh tỏa ra. Hắn lập tức lạng người tới bên cạnh Lục Tâm Đồng, một tay nhấc Gia Cát Tử Vân lên.
Gia Cát Tử Vân bị Lục Thiếu Du xách trong tay, gã hoảng sợ hét lớn:
- Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm gì!?
Gia Cát Tử Vân rất sợ Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du phớt lờ Gia Cát Tử Vân, nhìn về phía Liễm Linh Tôn Giả, hỏi:
- Ngươi muốn người phải không?
Liễm Linh Tôn Giả lạnh lùng trừng Lục Thiếu Du:
- Tiểu tử, biết điều thì thả người ra, nếu không ngươi sẽ không thể gánh chịu hậu quả!
Lục Thiếu Du cười khẩy:
- Tốt, ta sẽ tặng ngươi một chút trước.
Ánh sáng vàng lóe lên trong tay Lục Thiếu Du, hắn chộp tay trái của Gia Cát Tử Vân, kéo mạnh.
Răng rắc!
Âm thanh xương gãy vang lên trong trẻo. Ngón út tay trái của Gia Cát Tử Vân bị Lục Thiếu Du bẻ gãy, máu chảy ròng ròng.
Đau đớn thấu xương, Gia Cát Tử Vân gào lên:
- A!!!
Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn Liễm Linh Tôn Giả:
- Lúc này mà ngươi còn uy hiếp ta thì thật không sáng suốt, ngươi muốn người sao? Vậy thì ta cho ngươi một ngón tay trước, nếu ngươi còn muốn, ta có thể cho ngươi thêm một ngón nữa, chịu không?
Lục Thiếu Du ném ngón út của Gia Cát Tử Vân về phía Liễm Linh Tôn Giả ở đối diện. Ngày hôm nay, mối thù này đã sâu như biển, ba sơn môn sẽ không bỏ qua, Lục Thiếu Du cũng không có ý định xóa sổ, vì vậy chẳng cần khách sáo.
Mặt Liễm Linh Tôn Giả xanh mét, mắt tràn ngập tức giận:
- Lục Thiếu Du, bản tôn nhất định sẽ băm ngươi ra thành trăm mảnh!
Một nhóm cường giả, từ Mang Linh lão tổ, Thiên Dương Tôn Giả đến Vân Phi Hồng, một lần nữa nhìn Lục Thiếu Du. Trước mặt những siêu cường giả như Liễm Linh Tôn Giả, sao người bình thường dám làm ra những hành động như vậy?
Mang Linh Tôn Giả, Vân Phi Hồng vừa kinh ngạc vừa thầm bất đắc dĩ. Ba lão quỷ Liễm Linh Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả, Yết Sát Tôn Giả thật không dễ chọc. Nếu bị kích thích mà làm liều, kết quả chắc chắn sẽ làm thiệt hại nặng nề cả hai bên. Lúc đó, những người ở Vân Dương tông, Linh Thiên môn, Phi Linh môn có mặt ở đây chắc chắn sẽ chịu tổn thất nghiêm trọng.
Gia Cát Tử Vân gào lên trong tuyệt vọng, nhưng không thể nhúc nhích một li:
- Liễm Linh lão tổ, cứu ta với!
Hiện giờ, từ sâu thẳm trong linh hồn, Gia Cát Tử Vân cực kỳ kiêng dè Lục Thiếu Du.
Liễm Linh Tôn Giả hét lớn một tiếng:
- Ra tay!
Linh khí dao động, theo đó là sóng không gian lan tràn, không gian xung quanh vặn vẹo. Liễm Linh Tôn Giả nhanh chóng kết thủ ấn, cánh tay vung mạnh, năm ngón tay co lại căng cứng. Liễm Linh Tôn Giả há miệng, năm linh lực ngưng tụ ta, thủ ấn bay ra, xé mở không gian với tốc độ siêu nhanh.
- Tiểu tử, bản tôn sẽ bằm thây ngươi ra!
Năm thủ ấn của Liễm Linh Tôn Giả bay ra mang theo kình phong mãnh liệt, xé rách không khí, kèm theo lực công kích linh hồn khủng khiếp.
Thủ ấn chớp mắt đã đến nơi, âm thanh xé gió sắc nhọn làm màng tai đau nhói. Sóng không gian xung quanh dạt ra, từng vòng sóng năng lượng nhỏ bé khuếch tán.
Ánh mắt Vân Phi Hồng trở nên âm trầm, quát lớn:
- Liễm Linh, ngươi hãy thử vượt qua ải của ta đã!
Vân Phi Hồng nói xong, như một mũi tên bắn ra, chớp mắt đã biến mất tại chỗ.
Bùm bùm bùm!
Khi Vân Phi Hồng hiện ra, một chưởng ấn va chạm vào chưởng ấn của Liễm Linh Tôn Giả. Hai chưởng va chạm, âm thanh nổ trầm đục vang lên. Sóng không gian nứt vỡ, các khe nứt lan tràn.
- Hành động!
Cùng lúc đó, thấy Liễm Linh Tôn Giả tấn công, khí thế của Phong Vũ Tôn Giả và Yết Sát Tôn Giả cũng dâng cao đến đỉnh, họ dốc hết sức lực. Hai chân khí chợt lóe, kình khí vô hình bắn ra, Phong Vũ Tôn Giả và Yết Sát Tôn Giả lao về phía Hắc Vũ và Mang Linh Tôn Giả.
Khi thấy Yết Sát Tôn Giả lao tới, Hắc Vũ nhúc nhích và sử dụng quyền ấn có uy thế tấn công, không gian bắt đầu vặn vẹo. Chớp mắt, Hắc Vũ đã xuất hiện sau lưng Yết Sát Tôn Giả, quyền ấn đánh vào lưng lão với tốc độ cực nhanh. Về khống chế không gian, chắc chắn Yết Sát Tôn Giả không thể so với Hắc Vũ được thiên phú không gian ưu ái.
Yết Sát Tôn Giả nhận thấy tốc độ của Hắc Vũ rất kinh khủng, lão cảm thấy nguy hiểm phía sau lưng và lập tức biến sắc mặt.
Yết Sát Tôn Giả hét to:
- Hừ!
Chân khí tăng vọt đến cực độ, lão dốc hết sức ra. Trong chớp mắt, Yết Sát Tôn Giả kết thủ ấn, ngọn lửa đỏ rực bùng lên từ cơ thể lão, tạo thành những đường cong màu đỏ thẫm. Ngọn lửa khuếch tán đầy trời.
Hắc Vũ nhíu mày, cơ thể đen kịt bỗng chốc biến mất tại chỗ.
Phong Vũ Tôn Giả bắt đầu dốc hết sức:
- Mang Linh, ta muốn xem ngươi sẽ đối phó lại ta ra sao!
Với cảnh giới vũ giả tam hệ, đan điền khí hải khổng lồ lại thêm vào thiên phú tam hệ của Phong Vũ Tôn Giả, trong cùng đẳng cấp bát giai, gần như là mạnh nhất. Lúc này, Phong Vũ Tôn Giả dốc hết sức, liên tục đẩy Mang Linh Tôn Giả lùi lại.
Mang Linh Tôn Giả bị đẩy lùi không ngừng, ánh mắt trở nên âm trầm:
- Thế thì ngươi cứ thử xem!
Trong chương này, Yết Sát Tôn Giả sử dụng sức mạnh to lớn để phá vỡ Họa Địa Vi Lao của Hắc Vũ, tạo ra một vụ nổ không gian nghiêm trọng. Đối diện với mối thù cao cả, các cường giả như Liễm Linh và Phong Vũ cùng nhau chuẩn bị cho trận chiến. Lục Thiếu Du, bằng sự lạnh lùng, gây bất ngờ cho Gia Cát Tử Vân bằng cách bẻ gãy ngón tay của gã. Cuộc chiến không chỉ xoay quanh sức mạnh mà còn cả tâm lý, khi mỗi nhân vật đều quyết tâm báo thù và bảo vệ những gì quý giá.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và các cường giả đối mặt với sức mạnh khủng khiếp của Liễm Linh Tôn Giả khi âm thanh chuông tấn công linh hồn. Đột nhiên, Vân Phi Hồng, lão tông chủ của Vân Dương tông xuất hiện, can thiệp và cảnh báo Liễm Linh về mưu kế của hắn. Cuộc chiến giữa các cường giả nổ ra dữ dội, với các cuộc giao tranh giữa Phong Vũ Tôn Giả và Mang Linh Tôn Giả, cùng những đòn công kích tinh vi khác, tạo nên không gian căng thẳng và đầy kịch tính.