- Ngươi không vui sao? Thiên Thủ Quỷ tôn nhướng mày hỏi.

- Không phải, sư phụ đã nhận được đệ tử tài giỏi, đệ tử vui mừng vô cùng! Thanh Hỏa lão quỷ không dám trái ý, nhất là vì sư phụ còn là nhạc phụ của mình, vì vậy chỉ đành nhẫn nại.

- Vậy đây là lần đầu tiên ngươi gặp sư muội, sao không tặng quà gặp mặt? Ta nhớ hình như ngươi có một kiện linh khí ít sử dụng, tặng cho sư muội đi! Thiên Thủ Quỷ tôn nói.

Nghe vậy, ánh mắt Thanh Hỏa lão quỷ liền trợn tròn. Thì ra sư phụ đang có ý đồ với linh khí của hắn. Đây là chuyện gì vậy? Đồ đệ thì do chính hắn thu nhận, nhưng còn đòi hắn phải tặng linh khí. Nhưng biết làm sao bây giờ, sư phụ đã nói, hắn không dám từ chối.

- Đệ tử tuân lệnh! Thanh Hỏa lão quỷ miễn cưỡng cười tươi, lấy ra một kiện linh khí huyền cấp. Đây là món quà đầu tiên mà chưởng môn đã tặng cho hắn.

- Sư muội, một chút quà để gặp mặt, mong rằng sau này sư muội tu luyện tốt. Thanh Hỏa lão quỷ mỉm cười đưa linh khí cho Hoàng Tĩnh Dao.

- Đa tạ sư huynh! Hoàng Tĩnh Dao ngạc nhiên, nàng biết rõ giá trị của linh khí, và trong cả Hoàng gia, chỉ có cô cô mới sở hữu được linh khí.

- Haha! Lộc Sơn lão nhân và Hổ Viêm thiên vương thấy Thanh Hỏa lão quỷ bị chơi xỏ, lập tức cười lớn, thầm nghĩ rằng Thiên Thủ Quỷ tôn thật sự rất đê tiện.

- Ai! Hỏa Thử tôn giả thở dài, Thiên Thủ Quỷ tôn, Thanh Linh tôn giả đều thu đệ tử, chỉ có mình hắn tay không, trong lòng cảm thấy khá buồn bực.

Lục Tâm Đồng cũng bất đắc dĩ, hai sư đồ tranh giành đồ đệ, nàng không thể lên tiếng, vì dù sao cũng là người thân, đành ở một bên xem náo nhiệt.

Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo và Hoàng Tĩnh Dao nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập ý chí chiến đấu. Cả ba đều hiểu rõ, sợ rằng sau này đối phương sẽ là đối thủ của mình, không thể để mình tụt lại phía sau.

Lúc này đã nửa tháng trôi qua, và trong Thiên Trụ giới đã trải qua một trăm năm mươi ngày. Hơn năm tháng trôi qua, Lục Thiếu Du vẫn ở trong trạng thái kỳ diệu.

Đột nhiên, Lục Thiếu Du mở mắt, ánh mắt thoáng có chút trống rỗng, nhưng ngay lập tức tinh quang hiện lên, tựa như cự thú vừa thức tỉnh, chân khí trong cơ thể cũng thay đổi không ít.

- Hả? Ánh mắt chợt hồi phục, Lục Thiếu Du cảm nhận tất cả, như thể mình đang là một đứa trẻ vừa mới sinh ra. Cảm giác kỳ diệu này khiến hắn vô cùng thoải mái.

- Không nghĩ tới đã lâu như vậy! Sau khi hoàn toàn tỉnh táo, Lục Thiếu Du mới biết đã trải qua năm tháng, không ngờ thời gian lại kéo dài như thế. May mà hắn đang ở trong Thiên Trụ giới, bên ngoài chỉ mới hơn nửa tháng.

Nhớ tới tình hình của Phi Linh môn, Lục Thiếu Du thu hồi Vô Tự Thiên Thư rồi rời khỏi Thiên Trụ giới. Lần này hắn cần tiêu hóa một chút, hi vọng sẽ tìm được một số trợ giúp, về phần đột phá Tôn cấp thì hy vọng sớm tìm được cơ hội, nhưng việc này không thể nóng vội.

Sau khi Lục Thiếu Du xuất quan, hắn mới biết bổn môn đã thu nhận ba đệ tử tài năng rất cao, còn có một Vũ giả tứ hệ, điều này làm cho hắn rất hài lòng. Với thiên phú như vậy, ngay cả tam tông tứ môn cũng ít thấy.

Lục Thiếu Du nhận được tin tức rằng tam tông tứ môn lại có ý kiêng kỵ Phi Linh môn, dường như luôn duy trì cảnh giác với Vân Dương tông và Linh Thiên môn.

Điều này không làm hắn ngạc nhiên, vì lần này Phi Linh môn đã thể hiện được thực lực của mình, cộng thêm quan hệ với Vân Dương tông và Linh Thiên môn, đương nhiên sẽ khiến không ít người đề phòng.

Lục Thiếu Du cũng nghe Hoàng Đan báo cáo rằng các cửa hàng của Phi Linh môn đã mở rộng khắp đại thành, có Ngoại đường hỗ trợ, mọi chuyện đều thuận lợi, hơn nữa Phi Linh môn đang phát triển lớn mạnh, cũng không phải đối mặt với đối thủ cạnh tranh.

Khi nghe tin này xong, Lục Thiếu Du mới rời đi. Lữ Tiểu Linh và Vân Hồng Lăng đã trở về Vân Dương tông. Lục Thiếu Du nghe Lục Tâm Đồng nói rằng hình như hai người đến Vân Dương tông thăm mẫu thân La Lan thị. Ban đầu, Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng muốn đi, nhưng gần đây có quá nhiều việc trong bổn môn, nên chưa thể đi.

Trên một ngọn núi, Lục Thiếu Du nhìn về phía một ngọn núi khác, Nam thúc vẫn chưa hồi phục, không biết tình hình thế nào.

- Lão đại, huynh vẫn chưa đột phá Tôn cấp sao? Tiểu Long hỏi.

- Không vội, từ từ thôi, ai biết đâu có cơ duyên đến thì có thể đột phá. Lục Thiếu Du nói: - Tiểu Long, chờ lão đại đột phá Tôn cấp, chúng ta sẽ đi Linh Hoàng nhai hoặc Tổ Yêu lâm một chuyến, đệ thấy sao?

- Được, cảm ơn lão đại! Tiểu Long gật đầu nói, chuyến đi Tổ Yêu lâm hay Linh Hoàng nhai đều vì hắn.

- Đệ khách khí cái gì! Lục Thiếu Du định vỗ đầu Tiểu Long, nhưng đột nhiên dừng lại, bàn tay đặt lên vai hắn. Trong bất tri bất giác, người này đã trưởng thành, giờ đã cao tới cổ của mình, trông thật phong độ.

- Lão đại, đệ nhớ phụ mẫu của mình, đệ chưa từng gặp họ, không biết tại sao dạo này lại càng nhớ họ hơn. Tiểu Long nghẹn ngào nói.

- Ta hiểu được, một khi lão đại đột phá Tôn cấp, chúng ta sẽ phải đi Linh Hoàng nhai và Tổ Yêu lâm. Lục Thiếu Du nói và vỗ nhẹ vai Tiểu Long.

Bên ngoài Phi Linh môn, một thiếu niên khoảng mười hai, mười ba tuổi đang quỳ, ánh mắt có vẻ kiên định, dù bị người lôi kéo cũng chỉ lùi lại vài bước rồi lại tiếp tục quỳ.

Các đệ tử tuần tra Phi Linh môn nhận ra thiếu niên này, hắn một lòng muốn gia nhập Phi Linh môn, nhưng không thể xua đuổi hắn, thậm chí còn đưa cho hắn một ít kim tệ để khuyên hắn rời đi, nhưng tính tình thiếu niên rất kiên cường, không chịu rời khỏi, vì vậy các đệ tử cũng không biết làm thế nào, chỉ hy vọng hắn quỳ mệt mỏi sẽ tự rời đi.

- Bái kiến chưởng môn! Thân ảnh Lục Thiếu Du và Tiểu Long xuất hiện ngay cửa, các đệ tử đồng loạt hành lễ.

- Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy? Lục Thiếu Du nhìn thấy thiếu niên quần áo rách rưới quỳ xa xa, khẽ nhíu mày hỏi.

- Chưởng môn, thiếu niên này tên Niếp Cẩu Tử, muốn gia nhập bổn môn. Một đệ tử đầu lĩnh trình bày chuyện của thiếu niên cho Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nghe nói thiếu niên đã kiểm tra ba lần mà vẫn không qua nhưng không chịu rời đi, hắn không khỏi nhíu mày.

- Chưởng môn, hắn đã quỳ suốt bốn ngày đêm, mà vẫn không chịu đi. Trâu chấp sự nói hắn không có thiên phú tu luyện, nên chúng tôi cũng không biết làm thế nào. Đệ tử đầu lĩnh có vẻ sợ bị chưởng môn trách phạt, lập tức giải thích.

- Quỳ bốn ngày đêm sao… Lục Thiếu Du lẩm bẩm, ánh mắt chợt lóe, phất tay bảo đệ tử lui ra.

- Lão đại, tính tình thiếu niên này rất cứng rắn! Tiểu Long có chút tò mò nói.

- Chúng ta đi xem thử, vì ta đã để hắn đợi lâu như vậy, ta vẫn có chút áy náy với hắn. Lục Thiếu Du vuốt mũi cười và bước ra ngoài.

Nghe chưởng môn muốn gặp thiếu niên kia, các đệ tử đều tò mò nhìn theo.

- Ngươi tên là gì? Chỉ vài bước đã đến bên cạnh thiếu niên, dáng vẻ cậu bé này khỏe mạnh, làn da đen, trông như thường xuyên lao động ngoài trời. Tóc ngắn, ánh mắt sáng và trong suốt.

Có người đột nhiên xuất hiện khiến thiếu niên bất ngờ, cậu ngẩng đầu nhìn lên, thấy một người mặc thanh y và một người mặc hoàng y, thân hình bất chợt run lên, kích động hồi lâu mới nói:

- Ngài… ngài là Cầm Long nhân!

Đột nhiên, thiếu niên không ngừng quỳ lạy.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện miêu tả sự kiện trong Phi Linh môn khi Thanh Hỏa lão quỷ phải tặng linh khí cho Hoàng Tĩnh Dao theo lệnh của sư phụ Thiên Thủ Quỷ tôn. Lục Thiếu Du vừa tỉnh dậy sau thời gian dài tu luyện trong Thiên Trụ giới, cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể. Trong khi đó, một thiếu niên tên Niếp Cẩu Tử kiên trì quỳ xin gia nhập Phi Linh môn, bất chấp nhiều lần kiểm tra không thành công. Tình hình tại môn phái trở nên sôi động khi Lục Thiếu Du quyết định gặp gỡ và xem xét tình hình của cậu bé này.

Tóm tắt chương trước:

Trong một cuộc tranh luận về việc chọn sư phụ cho ba đệ tử, Lục Tâm Đồng đã đề xuất để các đệ tử tự do lựa chọn. Điều này khiến những người có quyền lực vui mừng nhưng cũng tạo ra áp lực cho ba đệ tử. Dương Linh Hạo chọn Thanh Linh tôn giả, trong khi Trịnh Thánh Kiệt gây bất ngờ bằng cách chọn Hổ Viêm thiên vương. Cuối cùng, Hoàng Tĩnh Dao, giữa sự giằng co của các cường giả, đã quyết định bái Thiên Thủ Quỷ tôn làm sư phụ, làm nhiều người thất vọng nhưng cũng cho thấy tài năng của cô sẽ được phát huy.