Xuy xuy…
Tám cánh tay khổng lồ vươn lên cao, cuối cùng xòe ra như một chiếc quạt, phát ra ánh sáng trắng chói lóa. Khi ánh sáng tan biến, hình dáng của Bạch Linh bắt đầu phình to, có một lớp khí trắng bao phủ xung quanh, dần dần hiện ra một thân ảnh xinh đẹp.
Hống hống…
Ba con năng lượng dị thú gầm thét, lao thẳng về phía trước, vô cùng hung hãn.
Oanh oanh oanh!
Bóng dáng của Lục Thiếu Du chỉ để lại những tàn ảnh, ba âm thanh nổ mạnh vang lên, ba chưởng ấn đã đẩy lui ba con năng lượng dị thú, tuy nhiên chúng vẫn chưa tan biến.
Đặng đặng đặng!
Ba đầu năng lượng dị thú bị đẩy lui, tức giận nhìn Lục Thiếu Du.
- Thật mạnh!
Hống!
Ba con dị thú lại gầm thét, biến thành ba luồng sáng lao tới.
- Để ta lo cho!
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, không gian chao đảo, một bóng dáng hiện lên trước mặt Lục Thiếu Du.
Bạch Linh điểm mũi chân bay lên không trung, thủ ấn của nàng biến đổi, yêu nguyên tỏa ra, hóa thành ba đạo trảo ấn lớn vài trăm thước đánh thẳng tới ba con năng lượng dị thú.
Oanh oanh oanh!
Trảo ấn chộp lấy ba con năng lượng dị thú, sức mạnh không gian vỡ vụn, trực tiếp đánh tan chúng thành những mảnh nhỏ. Kình phong cực mạnh thổi qua bầu trời, năng lượng phong hệ dày đặc tan ra, Bạch Linh lại đi đến bên cạnh Lục Thiếu Du.
- Thiếu Du, ngươi không sao chứ?
Bạch Linh mỉm cười dịu dàng, nụ cười đó thật hiếm thấy.
- Ta không sao!
Lục Thiếu Du hồi phục tinh thần, nói:
- Chúc mừng ngươi đã đột phá bát giai hậu kỳ!
- Ừ, đã đột phá rồi!
Bạch Linh mỉm cười đáp lại.
- Hống!
Trên không trung, năng lượng dị thú lại tập trung lại, lần này nó ngưng tụ thành một con lớn hơn một ngàn thước, dáng vẻ dữ tợn, cuồng phong gào thét không ngừng, chấn động không gian xung quanh.
- Thật kỳ quái!
Bạch Linh nhíu mày chuẩn bị ra tay.
- Để ta xử lý, ngươi giúp ta bảo vệ!
Lục Thiếu Du đặt tay lên vai Bạch Linh, ngăn nàng lại, nhìn về phía con năng lượng dị thú lớn hơn ngàn thước, liếm môi, ánh mắt lộ rõ vẻ tham lam. Thực thể năng lượng khổng lồ như thế, hắn khó mà tìm được lần thứ hai!
- Được, nhưng hãy cẩn thận!
Bạch Linh ngừng lại, nàng nhanh chóng hiểu được ý định của Lục Thiếu Du.
- Hống!
Năng lượng dị thú gầm lên một tiếng, đột ngột lao thẳng về phía hai người, thân hình khổng lồ làm không gian bị xé rách, những trảo ấn sắc nhọn lao xuống.
- Hống!
Một tiếng gầm thật lớn vang lên, Lục Thiếu Du khởi động Thanh Linh khải giáp, chuyển sang trạng thái hổ biến.
Xuy!
Một trảo ấn bay ra, va chạm vào trảo ấn của năng lượng dị thú, thế nhưng âm thanh va chạm không hề phát ra, chỉ có ánh sáng lóe lên chói mắt.
- Âm Dương Linh Vũ quyết!
Ngay khi va chạm xảy ra, Lục Thiếu Du vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, từ trong trảo ấn phát ra chân khí lốc xoáy, ngay lập tức hấp thu năng lượng dị thú về phía mình.
- Hống!
Năng lượng dị thú sợ hãi, dưới áp lực cắn nuốt mạnh mẽ không thể chống cự, năng lượng sáng bóng như một dòng thác cuồn cuộn tràn vào cơ thể Lục Thiếu Du.
Lý do Lục Thiếu Du sử dụng trạng thái hổ biến là muốn sử dụng thân thể khổng lồ để cắn nuốt năng lượng với tốc độ nhanh hơn.
Xuy!
Trong không gian, chỉ nghe thấy âm thanh của hai lực lượng va chạm liên tiếp, năng lượng dị thú không ngừng giãy dụa, thế nhưng chân khí của nó dần yếu ớt, từ từ thu nhỏ lại.
Thực thể năng lượng vốn không có linh trí, rõ ràng không biết làm sao để kháng cự lực cắn nuốt, cho dù có linh trí thì cũng không có tác dụng gì.
Lốc xoáy xoay tròn, một luồng năng lượng bị trảo ấn lốc xoáy không ngừng nuốt chửng, Âm Dương Linh Vũ quyết vẫn tiếp tục vận hành, năng lượng phong hệ tinh khiết như nước mênh mông tràn vào cơ thể của Lục Thiếu Du.
Nửa canh giờ trôi qua, năng lượng dị thú hoàn toàn mất đi sức giãy dụa, vài giờ sau đã bị Lục Thiếu Du hoàn toàn cắn nuốt hết.
Khi tia năng lượng cuối cùng hoàn toàn biến mất, thân thể Lục Thiếu Du chớp lóe ánh điện, khôi phục lại hình người, ngay lập tức ngồi xuống khoanh chân, thủ ấn kết xuất, khí tức bắt đầu gia tăng.
Cắn nuốt một con năng lượng dị thú khổng lồ như vậy, tương đương với năng lượng của một Vũ Tôn ngũ trọng đỉnh phong, nhưng lại tinh khiết hơn rất nhiều.
…
Bên trong một hang động, Tử Hiên lão tổ nhìn thấy Đại Hồn Anh của Lục Thiếu Du, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.
- Bái kiến Tử Hiên sư bá!
Đại Hồn Anh cung kính hành lễ, từ khi tới Cửu Vĩ Yêu Hồ, đã trôi qua hai tháng, đây là lần đầu tiên hắn gặp Tử Hiên lão tổ, khi còn ở bên ngoài Luân Hồi cốc cũng chỉ nghe qua âm thanh, vì vậy hắn đi theo trở về nơi này.
- Thật quái dị!
Tử Hiên lão tổ luôn nhìn chằm chằm vào Đại Hồn Anh, sau một lúc lẩm bẩm:
- Nguyên lai là thân thể do tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ, thì ra là vậy!
- Ánh mắt của Tử Hiên sư bá thật lợi hại!
Đại Hồn Anh hơi ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên có người trực tiếp nhận ra bản chất của mình.
- Có thể dùng tàn hồn cùng sát khí ngưng tụ phân thân, chỉ sợ phải cần một ít cơ duyên kiến tạo, xem như là kỳ tích. Không ngờ ngươi còn có thủ đoạn như vậy.
Tử Hiên lão tổ nói:
- Thủ đoạn này của ngươi quái dị đặc thù, nhưng cần chú ý, nếu gặp phải người có thủ đoạn đặc thù về linh hồn, tốt nhất là nên tránh xa, nếu không sẽ phải gánh chịu tổn thất lớn!
- Tiểu tử nhớ kỹ!
Đại Hồn Anh gật đầu, rồi lập tức hỏi:
- Tử Hiên sư bá, đại ca ta không sao chứ?
Đại ca Dương Quá đã biến mất trong Luân Hồi cốc, Lục Thiếu Du đã tìm mãi vẫn không có bất kỳ dấu vết nào, nơi này đã hoàn toàn biến dạng, thậm chí không gian quái dị mà Tuyết Sư cùng Mặc Lang đã đi qua cũng như những nơi ba người Lục Tâm Đồng bị giam giữ đã không còn bóng dáng.
- Luân Hồi cốc luôn có chút quái dị, không ít cường giả yêu tộc, thậm chí Huyền Vũ và Bạch Hổ hoàng tộc cũng đã từng vào tìm kiếm, nhưng không phát hiện ra điều gì, cuối cùng không còn cách nào khác chỉ đành phải rút lui. Bản thân ta đã nghiên cứu trong mấy chục năm rồi.
Tử Hiên lão tổ nói.
- Ý của ngài là trong Luân Hồi cốc có bí mật gì đó sao?
Lục Tâm Đồng hỏi.
- Thể chất thiên phú của nữ nhân ngươi thật không tệ, trời sinh độc thể. Ta từng nghe nói có một cường giả trời sinh độc thể, thực lực cực kỳ khủng bố, khiến người nghe tên cũng phải sợ hãi!
Nhìn Lục Tâm Đồng, Tử Hiên lão tổ cười nói:
- Ta đã tìm kiếm bí mật trong Luân Hồi cốc hàng chục năm nhưng không tìm thấy gì, nhiều lần suýt bị vây khốn, nhưng cũng phát hiện được một số thông tin.
- Trong Luân Hồi cốc có lẽ đã bị một siêu cấp cường giả thiết lập một số thủ đoạn, hơn nữa còn là Vũ giả nhân loại, nhưng cụ thể thế nào thì ta không rõ, vị cường giả kia có khả năng đặc biệt, và hiện tại những nơi đó đều đã biến mất. Ngươi nói Dương Quá biến mất bên trong, e rằng có liên quan đến vị cường giả kia!
Tử Hiên lão tổ nói.
- Sư bá, vậy đại ca ta có gặp nguy hiểm hay không?
Lục Thiếu Du hỏi.
Chương truyện mô tả cuộc chiến giữa Lục Thiếu Du và ba con năng lượng dị thú khổng lồ. Bạch Linh đã hỗ trợ Lục Thiếu Du trừ khử chúng. Sau đó, Lục Thiếu Du sử dụng trạng thái hổ biến để cắn nuốt một con năng lượng dị thú lớn, thu hoạch nguồn năng lượng khổng lồ. Đồng thời, Tử Hiên lão tổ phân tích đặc tính của Đại Hồn Anh và tiết lộ những bí mật của Luân Hồi cốc, đồng thời bày tỏ lo ngại về sự mất tích của Dương Quá trong đó.
Trong một không gian kỳ bí, lão tổ Tử Hiên nhận được động tĩnh từ Luân Hồi cốc, lo lắng cho an nguy của những người thân yêu. Trong khi đó, Dương Quá tỉnh dậy trong một không gian cổ xưa, còn Lục Thiếu Du và Bạch Linh đang chăm chú tu luyện. Bạch Linh bắt đầu đột phá, giải phóng sức mạnh, kéo theo sự xuất hiện của các sinh vật năng lượng. Dù Lục Thiếu Du cố gắng chiến đấu để tiêu diệt, nhưng những sinh vật này không những không bị tiêu diệt mà còn trở nên mạnh mẽ hơn. Tình hình trở nên căng thẳng khi hàng loạt sinh vật năng lượng xuất hiện, chuẩn bị cho một trận chiến lớn.