Ha ha, rốt cuộc tiểu gia hỏa cũng thừa nhận ta sao? Yên tâm đi, có Tam Thúc ở đây, hôm nay không ai dám động vào con đâu.

Huyền Vũ vui vẻ vỗ vai Tiểu Long, tiếng cười lớn vang lên, đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc. Hắn đẩy Tiểu Long ra phía sau, đứng chắn trước, tỏa ra khí thế mạnh mẽ, ánh mắt nhìn thẳng về phía Huyền Phạt. Bàn tay nắm chặt, nguồn yêu nguyên từ lòng bàn tay tràn ra, thân hình lao về phía Huyền Phạt và quát to:

- Có ta ở đây, hôm nay không ai được phép làm hại nó.

- Huyền Vũ, ngươi thực sự hết thuốc chữa rồi.

Huyền Phạt nhảy lên, trường bào phần phật bay trong gió, gợn sóng không gian lắc lư rồi tan biến. Một đạo quang mang màu lam từ trong thân thể hắn bắn ra, yêu nguyên phô thiên cái địa khuếch tán.

Phanh!

Sự chấn động khủng bố khuếch tán, gợn sóng trong không gian như bị nghiền nát. Khí thế trên người Huyền Phạt một lần nữa gia tăng. Dưới sức áp bức khủng khiếp của hắn, những người có tu vi thấp đã sớm đỏ bừng mặt.

- Không ngờ tu vi của Đại trưởng lão đã đạt đến mức này.

Sắc mặt mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, nhiều trưởng lão lúc này đều bị áp chế, khiến cho mặt đỏ bừng.

- Đây là thực lực như thế nào? Chẳng lẽ là yêu thú bát giai hậu kỳ đỉnh phong?

Dưới khí tức này, cả không gian rung chuyển. Lục Thiếu Du thầm đoán, khí tức vô hình này ảnh hưởng đến hắn. Tu vi của Đại trưởng lão so với Huyền Tích quả thực chênh lệch một trời một vực.

Ánh mắt Huyền Cốt cũng biến hóa, ánh mắt nhìn Huyền Phạt giữa không trung, ánh mắt lấp lánh bất định rồi thu hồi không thấy.

- Không ngờ thực lực của Đại trưởng lão lại đạt tới mức này.

Trong mắt Huyền Vũ hiện lên sự vui vẻ, nhưng trong niềm vui ấy lại chứa đựng sự ngưng trọng.

- Huyền Vũ, hôm nay ngươi sẽ không bảo vệ được đầu nghiệt súc này đâu.

Huyền Phạt nói nhẹ nhàng, ánh mắt lóe lên, từng động tác tay chân đều mang theo lực lượng xé rách không gian. Chỉ trong một khoảnh khắc, hắn đánh ra một đạo quang mang màu xanh giống như thiên thạch bắn về phía Huyền Vũ.

Ánh mắt Huyền Vũ trầm xuống, hắn cắn răng đánh ra một đạo quyền ấn.

Phanh!

Hai đạo công kích va chạm, tiếng nổ vang lên trong không trung. Quang mang chói mắt bắn ra.

Sưu!

Thân thể Huyền Vũ lại bị đẩy lùi, miệng tràn đầy máu tươi. Sắc mặt hắn biến đổi, lực lượng hùng hồn trong đạo quang mang kia khiến cánh tay hắn run rẩy, đau đớn kịch liệt.

- Thân là Tam hoàng tử, tu vi ngươi vẫn chưa đủ. Có lẽ nên dành thời gian cho việc tu luyện đi.

Chưa đầy một khoảnh khắc, Huyền Phạt lại lao tới. Trên bàn tay, một đạo quang trụ bằng yêu nguyên giống như một mũi tên được bắn ra. Quang trụ bằng yêu nguyên xuyên thấu không gian, nơi nào đi qua, không gian bị xuyên thủng tạo thành các khe nứt đen kịt.

Sưu!

Ngay khi quang trụ bằng yêu nguyên khủng bố chuẩn bị đập vào lồng ngực Huyền Vũ, thân thể Huyền Vũ nhanh chóng né tránh, vừa vặn tránh khỏi công kích. Thế nhưng không biết từ khi nào lại có một đạo chưởng ấn màu xanh trực tiếp đánh vào bả vai hắn.

Phốc phốc!

Máu tươi trong miệng Huyền Vũ lại phun ra, thân thể bị đánh bay, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

- Tam hoàng thúc.

Phía xa, thân thể mềm mại của Huyền Doanh run lên, bàn tay trắng như ngọc nắm chặt. Lúc này Huyền Kình cũng nhìn về phía Huyền Cốt, trong mắt mang theo sự khẩn cầu. Nhưng Huyền Cốt vẫn không có động tĩnh gì.

Sưu!

Thân ảnh Huyền Phạt không hề có chút đình trệ nào, ánh mắt bắn ra, bàn tay nắm chặt, chưởng ấn sắp công kích khiến cả không gian run lên. Hơi nước tràn ngập không gian kéo về phía Huyền Vũ.

- Tam Thúc!

Tiểu Long hét lớn một tiếng, thân hình chắn trước người Huyền Vũ. Nhìn đạo chưởng ấn đánh xuống, một đạo quyền ấn mang theo hỏa diễm màu vàng khiến cho không gian đột nhiên chấn động quỷ dị.

Sưu!

Quyền ấn bắn ra, trước quyền ấn xuất hiện khe nứt đen kịt. Quyền ấn va chạm với chưởng ấn màu xanh, cả không gian vặn vẹo.

- Ồ?

Dưới một quyền, Huyền Phạt nghi hoặc ô lên một tiếng. Bởi vì trên quyền ấn này có một cỗ khí tức khiến linh hồn hắn run rẩy tuôn ra. Chỉ là cỗ khí tức này chỉ lóe lên một chút rồi biến mất.

Phốc phốc!

Thân hình Tiểu Long chấn động, miệng lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể bị đẩy lùi.

- Tiểu Long!

Lục Thiếu Du lướt về phía Tiểu Long. Thủ ấn biến đổi, thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tiểu Long, Thời Không Lao Nguục thuộc tính thủy được ngưng tụ.

- Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ.

Tiếng quát vừa dứt, trong sát na, năng lượng thuộc tính quanh thân Lục Thiếu Du cuộn cuộn. Quang mang màu xanh lam lạnh lẽo, màu xanh đậm quỷ dị, màu đỏ nóng bỏng rót vào bên trong khiến cho bên trong Thời Không Lao Nguục cuộn cuộn.

Khi năng lượng thuộc tính thổ lần nữa được rót vào trong Thời Không Lao Nguục, cả Thời Không Lao Nguục rung lên. Uy năng của Thời Không Lao Nguục trong nháy mắt tăng vọt lên gấp tám lần, đem thân thể Tiểu Long vừa mới lùi lại cùng với Huyền Vũ bao phủ vào bên trong.

Năng lượng thuộc tính thổ bạc ban phát ra. Cả không gian giống như đông cứng lại, bên trong còn có một cỗ linh hồn lực mênh mông, lực lượng thời gian cùng với lực lượng không gian cuộn cuộn.

Sưu!

Trong khoảnh khắc, chưởng ấn của Huyền Phạt đánh xuống, nặng nề đập vào trên Thời Không Lao Nguục. Chưởng ấn khiến cho Thời Không Lao Nguục vặn vẹo rồi bị ngăn cản.

- Có chút quái dị.

Ánh mắt Huyền Phạt lần nữa có chút kinh dị, ở trong không gian quỷ dị này có một cỗ lực lượng trói buộc cực lớn ngăn cản chưởng ấn của hắn. Bên trong còn có lực lượng không gian và công kích linh hồn, cực kỳ quỷ dị.

Phá!

Chỉ bị cản trở một chút, Huyền Phạt lập tức cười lạnh. Trong sát na, chưởng ấn đột nhiên chấn động, quang mang cuộn cuộn, chưởng ấn tạo thành một đường vòng cung quỷ dị, tạo ra năm vết rách đen kịt trong không gian. Chưởng ấn khủng bố hung hăng tiến vào trong Thời Không Lao Nguục.

Phanh!

Dưới cỗ uy năng khủng bố này, Thời Không Lao Nguục bị chia năm xẻ bảy, trực tiếp hóa thành một cơn lốc năng lượng khủng bố rồi khuếch tán về bốn phía. Gợn sóng trong không gian chung quanh nứt vỡ thành từng khúc, năng lượng cuồng bạo giống như thực chất khiến cho cả không gian nhộn nhạo.

Phốc phốc!

Thời Không Lao Nguục bị nghiền nát, Lục Thiếu Du lập tức phun ra máu tươi. Cơ thể bị thương, đây là lần thứ hai Lục Thiếu Du thúc dục Thời Không Lao Nguục dung hòa bốn loại năng lượng thuộc tính. Vốn Lục Thiếu Du đã tiêu hao không sai biệt lắm rồi, mỗi lần thúc dục Thời Không Lao Nguục dung hòa bốn loại thuộc tính, Lục Thiếu Du cảm giác tiêu hao của hắn so với thúc dục Tam Thần quyết còn lớn hơn nhiều.

- Lão tổ!

Nhìn Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long đều bị thương, Bạch Linh biến sắc, lập tức dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Tử Hiên lão tổ.

- Ai da.

Tử Hiên lão tổ thở dài.

- Tiểu gia hỏa, các con không sao chứ?

Huyền Vũ lúc này cũng lùi lại, ba người cơ hồ đều bị đẩy lùi về phía sau, va vào một chỗ. Khoé miệng ba người đều tràn ngập máu tươi. Chỉ cần nhìn qua cũng biết đều bị thương không nhẹ. Mà Huyền Vũ vài lần bị trọng thương, thương thế so với hai người Lục Thiếu Du và Tiểu Long còn nặng hơn một chút. Sắc mặt hắn trắng bệch như tro tàn.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Huyền Vũ đứng ra bảo vệ Tiểu Long trước sự tấn công của Huyền Phạt, người có thực lực vượt trội. Cuộc chiến diễn ra căng thẳng, với Huyền Vũ và Tiểu Long phải chống lại sức mạnh khủng khiếp từ Huyền Phạt. Mặc dù Huyền Vũ thể hiện quyết tâm mạnh mẽ, nhưng anh liên tục bị đánh bại và thương tích nặng. Sức mạnh của Huyền Phạt khiến mọi người xung quanh cảm thấy choáng váng, và khi Lục Thiếu Du sử dụng Thời Không Lao Nguục để hỗ trợ, cả ba đều phải chịu đựng tổn thương nghiêm trọng từ cuộc chiến.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện này, Huyền Vũ nhất quyết bảo vệ Tiểu Long, con quái thú được công nhận là huyết mạch của nhị ca hắn. Mặc dù bị áp lực từ Huyền Phạt và các trưởng lão, Huyền Vũ kiên định không giao Tiểu Long cho Đại trưởng lão. Cuộc chiến giữa Huyền Vũ và Huyền Phạt nổ ra, thể hiện sức mạnh kẻ thù và quyết tâm của Huyền Vũ. Cuối cùng, sau trận đấu khốc liệt, Huyền Vũ bị thương nhưng Tiểu Long nhận ra sự hy sinh của Tam Hoàng thúc, tạo nên tình cảm giữa họ, bất chấp mâu thuẫn gia tộc.