- Này, các người không thể đi như vậy được.

Thấy Tiểu Long và Lục Tâm Đồng không chú ý đến mình, cô gái tóc đỏ lập tức chặn trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư, hai tay giang ra, ngẩng đầu ưỡn ngực tỏ ra kiêu ngạo, khiến cho Lục Tâm Đồng cũng phải có chút ngượng ngùng khi nhìn vào.

- Nếu như ngươi không đi, có tin ta sẽ không khách khí với ngươi không?

Ánh mắt Tiểu Long trở nên nghiêm túc.

- Muốn ta đi cũng được, nhưng các ngươi phải nói cho ta biết các ngươi là ai. Tại sao lại biết ta là tộc nhân của Chu Tước Hoàng tộc?

Cô gái tóc đỏ có vẻ rất nghi hoặc, những người này tạo cho nàng một cảm giác khó nói thành lời. Ánh mắt nàng cẩn thận dò xét qua từng người, dường như chỉ có hai người là nhân loại, còn những người khác đều là yêu thú, mà lại là yêu thú bát giai.

- Tiểu nha đầu, Chu Loan là gì của ngươi?

Huyền Hạo nhìn cô gái tóc đỏ cười nhạt một tiếng rồi hỏi.

- Ồ, ngươi biết đại tỷ của ta sao?

Ánh mắt cô gái tóc đỏ lấp lánh, vô cùng nghi hoặc. Lúc này nàng mới nhận ra mình đã lỡ lời, lập tức thở phì phò nhìn đám người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư và hỏi:

- Các ngươi rốt cuộc là ai?

- Tiểu nha đầu, một mình ngươi chạy đến đây sao? Ta có thể nói cho ngươi biết, người trong tộc các ngươi sắp đuổi tới rồi. Nếu như ngươi không chạy đi, có lẽ một lát nữa sẽ bị bắt trở về.

Huyền Hạo đứng chắp tay, ánh mắt chăm chú nhìn về phía xa.

- Ồ? Ngươi nói thật sao?

Cô gái tóc đỏ nghe vậy tức thì có chút bối rối, nàng mới chạy ra không lâu, không thể cứ như vậy mà bị bắt trở về tộc được.

- Chúng ta là ai cho dù nói ngươi cũng không biết. Đi đi, đừng quan tâm tới chúng ta.

Tiểu Long lên tiếng.

- Vậy được rồi, các ngươi nói cho ta biết các ngươi đi đâu được không?

Đôi mắt đen nhánh của cô gái tóc đỏ cuối cùng khôi phục vẻ vô hại, ngây thơ như cũ. Nàng mỉm cười nói với mọi người, ngọn lửa xung quanh cũng biến mất.

- Chúng ta đi Đồ Long, ngươi có dám đi không?

Tiểu Long khinh thường trừng mắt nhìn cô gái tóc đỏ. Thế nhưng lại không tự chủ mà nhìn thêm vài lần.

- Đồ Long?

Ánh mắt cô gái tóc đỏ biến đổi, lập tức có phản ứng nói:

- Chẳng lẽ các ngươi muốn đi tới Thanh Long Hoàng tộc?

- Tiểu nha đầu, bọn họ sắp tới nơi rồi, nếu như ngươi không đi sẽ không đi được đâu.

Huyền Hạo mỉm cười nhắc nhở cô gái tóc đỏ.

Đôi mắt cô gái tóc đỏ chuyển động, trong lòng thầm nghĩ cho dù nàng đi đâu cũng bị trưởng lão trong tộc và tỷ tỷ tìm thấy. Nếu như đi tới Thanh Long Hoàng tộc thì không nhất định.

- Này, ta cho các ngươi đi. Thế nhưng các ngươi phải đáp ứng ta một chuyện.

Cô gái tóc đỏ chu miệng, ánh mắt nhìn mọi người trên Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói.

- Nói đi.

Tiểu Long chăm chú nhìn cô gái tóc đỏ rồi nói.

- Các ngươi dẫn ta cùng đi.

Cô gái tóc đỏ cười tươi rói, nhìn Tiểu Long nói:

- Các ngươi không có lựa chọn nào khác. Nếu không ta sẽ nói với trưởng lão trong tộc các ngươi bắt nạt ta. Đến lúc đó... Hahaha, các ngươi sẽ gặp phiền phức lớn.

Cô gái tóc đỏ cười đến mức run rẩy, đắc ý không thôi.

- Đến thì thế nào? Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ sợ sao?

Tiểu Long trực tiếp dùng ánh mắt khinh thường nhìn nàng. Người khác kính sợ với Tứ đại thú hoàng nhưng Tiểu Long lại không đặt vào lòng.

- Tốt. Các ngươi không dẫn ta đi thì ta sẽ nói cho các trưởng lão các ngươi bắt nạt ta. Dù sao vừa rồi ngươi cũng đã bắt nạt ta.

Cô gái tóc đỏ chu miệng nói, tăng thêm ánh mắt ngây thơ kia thực sự vô cùng động lòng người, còn thiếu một chút nữa là lê hoa đá vũ.

- Vậy được rồi, ngươi đi cùng chúng ta cũng được. Thế nhưng có một chuyện ta phải nói trước. Là ngươi cầu chúng ta mang theo ngươi đi chứ không phải là chúng ta muốn dẫn ngươi đi.

Tiểu Long đang muốn nói thì Huyền Hạo đã đồng ý, vẻ mặt có chút thâm sâu bí ẩn.

Lục Thiếu Du nhìn Huyền Hạo, chung quy hắn vẫn có cảm giác Huyền Hạo có chút không bình thường. Tất cả chuyện này, Lục Thiếu Du cảm thấy giống như là một bước đi của Huyền Hạo. Càng nghĩ, Lục Thiếu Du càng cảm thấy sợ rằng tất cả chuyện này chính là một nước cờ dài mà Huyền Hạo đã định sẵn.

- Tốt, chỉ cần các ngươi mang ta theo, ta tuyệt đối không làm khó dễ các ngươi. Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.

Nghe thấy đối phương đồng ý, cô gái tóc đỏ sáng mắt, thân thể mềm mại mà nóng bỏng loé lên, giống như trực tiếp vượt qua không gian. Đôi chân dài trắng nõn như ngọc đáp xuống bên cạnh Tiểu Long. Thân thể khiến cho người khác sôi trào đứng ở cạnh Tiểu Long, cái đầu cũng xấp xỉ với Tiểu Long, thái độ cũng không quá tốt. Sau khi đáp xuống lập tức hừ một tiếng với Tiểu Long.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, thủ đoạn kéo giãn khoảng cách trong không gian của cô gái này khiến cho Lục Thiếu Du có chút kích động. Bởi vì phương pháp này rõ ràng so với lực lượng khống chế không gian của cường giả bình thường có không ít chỗ khác.

- Còn nói quân tử nhất ngôn? Ngươi chỉ là một con chim mà thôi.

Tiểu Long không cam lòng yếu thế, thấp giọng hừ lạnh một câu.

- Cái gì mà chim? Ta không phải là chim, ta là Chu Tước Hoàng tộc.

Cô gái tóc đỏ lập tức thở phì phò nhìn Tiểu Long nói. Nàng là Chu Tước Hoàng tộc, chim bình thường sao có thể so sánh được với nàng chứ.

- Thì cũng là chim, nhiều nhất nhưng mà một con chim lửa mà thôi.

Tiểu Long lạnh nhạt liếc nhìn cô gái tóc đỏ rồi nói.

- Ngươi...

Cô gái tóc đỏ chu cái miệng nhỏ nhắn thở phì phò, quả thật tức tới nỗi muốn động thủ với Tiểu Long. Nắm tay nhỏ đã giương lên, tùy thời có khả năng nên vào thân thể Tiểu Long.

- Đừng quên, ngươi không làm gì được ta.

Tiểu Long hoàn toàn không thèm để ý, cũng không chịu yếu thế chút nào.

- Chúng ta đi thôi.

Mắt nhìn Tiểu Long tranh cãi gay gắt cùng cô gái tóc đỏ, Huyền Hạo cũng không thèm để ý mà cúi đầu nói với Lục Thiếu Du.

Tâm thần Lục Thiếu Du thông tri cho Thiên Sí Tuyết Sư tiếp tục. Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn về phía Huyền Hạo, chung quy hắn có cảm giác dường như tất cả đều do Huyền Hạo cố ý sắp xếp. Đồng thời Linh Hoàng khí trên người cô gái tóc đỏ này cũng không kém. Vừa rồi hắn cũng phải dựa vào kim đao màu vàng mới có thể chống lại, sợ rằng địa vị của nàng trong Chu Tước Hoàng tộc cũng không tầm thường.

- Chẳng lẽ?

Lục Thiếu Du nhíu mày, phía trước không xa dường như là Thanh Long Hoàng tộc, hiện tại mọi người định xông vào trong Thanh Long Hoàng tộc, cô gái tóc đỏ này lại là người của Chu Tước Hoàng tộc, Huyền Hạo mang theo nàng nhất định có ý riêng. Có người của Chu Tước Hoàng tộc đi theo, đến lúc đó có lẽ sẽ giảm bớt một chút phiền toái. Có lẽ Thanh Long Hoàng tộc cho dù như thế nào cũng sẽ không tùy tiện ra tay với người của Chu Tước Hoàng tộc.

Nghĩ tới đó, khóe miệng Lục Thiếu Du mỉm cười, xem ra phụ thân của Tiểu Long cũng không phải là người không có suy nghĩ.

Tóm tắt chương này:

Trong chương truyện, Tiểu Long và đồng bọn gặp phải cô gái tóc đỏ, một tộc nhân của Chu Tước Hoàng tộc. Cô gái này quả quyết không để nhóm Tiểu Long rời đi mà không tự nguyện dẫn theo mình. Sau nhiều lời qua tiếng lại với Tiểu Long, cô đã tạo ra một tình huống khiến mọi người buộc phải chấp nhận lời đề nghị của mình. Huyền Hạo hành động bí ẩn và có vẻ như có một kế hoạch riêng, trong khi Lục Thiếu Du nhận thấy lợi ích trong việc có cô gái tóc đỏ đồng hành. Tình huống căng thẳng này mở ra nhiều khả năng mới cho cuộc hành trình sắp tới.

Tóm tắt chương trước:

Trong một trận chiến giữa Lục Tâm Đồng và Nữ Tử Tóc Đỏ, hai bên đều nhận ra mình có thực lực tương đồng, nhưng không ai muốn nhường nhịn. Tiểu Long, con của Huyền Hạo, được giao nhiệm vụ thu phục Nữ Tử Tóc Đỏ mà không gây tổn hại. Cuộc chiến diễn ra với những màn không ngừng va chạm năng lượng và thể hiện sức mạnh. Sau khi Tiểu Long khiến Nữ Tử Tóc Đỏ hoảng sợ khi tiến công sát gần, họ quyết định rút lui, để lại sự mừng rỡ cho Lục Tâm Đồng và Tiểu Long.