Người hộ tống Dương Diệu đến đây còn có một cô gái, chính là đại tỷ của Dương Diệu - Dương Mạn. Dương Mạn ngày càng trở nên quyến rũ, làn da trắng nõn và dung mạo cũng thuộc hàng mỹ nhân. Y phục quấn quanh cơ thể cô ta thật mềm mại, kiều diễm và trưởng thành, cực kỳ hấp dẫn. Đặc biệt là đôi chân dài, tuy không thể nói là hoàn hảo nhưng lại giống như đôi rắn mềm mại, trắng muốt. Đường cong của bờ mông cao vút, cùng với nhũ phong đầy đặn tạo nên sức hút khó cưỡng.

Dù không phải là một mỹ nữ tuyệt thế, nhưng tuyệt nhiên Dương Mạn cũng thuộc hàng hiếm có, khiến cho những chàng trai bình thường khó lòng ngó lơ. Mặc dù hiện giờ đã hơn ba mươi, nhưng cô vẫn khiến cho các đệ tử của Lục gia bên ngoài không nén nổi ánh mắt nhìn vào đường cong của cô.

Hai người họ đến đây là để gặp Lục Thiếu Du. Giờ đây Dương Diệu cũng đã là hộ pháp của Vân Dương Tông, và Lục gia dĩ nhiên không dám chậm trễ, nhanh chóng báo tin cho Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đang chơi đùa với Lục Kinh Vân trong sân của mình thì nhận được tin Dương Diệu đến thăm. Hơi bất ngờ, nhưng sau khi thu xếp một chút, anh nhanh chóng ra ngoài.

- Hai vị không ở trong Vân Dương Tông, sao lại tới trấn Thanh Vân? - Lục Thiếu Du bước vào đại sảnh, có chút hứng khởi.

- Bái kiến Lục chưởng môn. - Hai cô gái đứng dậy hành lễ. Trong mắt Dương Diệu lộ rõ sự kinh ngạc; việc Lục Thiếu Du xuất hiện bên cạnh cô một cách lặng lẽ đã cho thấy thực lực của anh chênh lệch với cô rất nhiều.

- Hai vị khách khí quá rồi. - Lục Thiếu Du đáp, quan sát hai cô gái. Họ ngày càng trưởng thành và quyến rũ, khiến cho mọi chàng trai bình thường khó lòng giữ được bình tĩnh.

- Nghe nói chưởng môn trở lại trấn Thanh Vân, đúng lúc tôi cũng ở đây nên đến thăm một chút. Không làm phiền Lục chưởng môn chứ? - Dương Diệu nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt xinh đẹp của cô ánh lên một cảm xúc đặc biệt, kèm theo nụ cười ngọt ngào.

- Đương nhiên là không. Thật may mắn khi được gặp hai vị. - Lục Thiếu Du cười nói. Anh nhớ ngày nào cùng Dương Diệu vào Vân Dương Tông, giờ đây đã trải qua nhiều chuyện, và cuộc sống thật khó lường.

Ba người ngồi xuống, các hạ nhân của Lục gia dâng thức ăn và trà. Trong lúc tâm sự, Lục Thiếu DuDương Diệu trò chuyện không ít về những chuyện đã xảy ra tại Vân Dương Tông. Còn Dương Mạn luôn dõi theo Lục Thiếu Du, khiến anh cảm thấy hơi không thoải mái.

Lục Thiếu Du cũng hỏi thăm tình hình hiện tại ở Vân Dương Tông, biết được rằng sư phụ vẫn khỏe, và các bạn bè như Khuất Đao Tuyệt, Lăng Phong, Long Tam hiện nay vẫn ổn. Vân Hồng Lăng hiện tại vẫn đang bế quan. Còn hai tháng gần đây, Dương DiệuDương Mạn cũng không có thông tin gì. Họ dự định sẽ khởi hành về Vân Dương Tông trong vài ngày tới.

Lục Thiếu Du nhờ Dương Diệu gửi lời thăm hỏi đến sư phụ Vũ Ngọc Tiền và nhờ cô báo với Lăng Phong, Khuất Đao Tuyệt, Long Tam nếu có thời gian thì hãy tới Phi Linh môn thăm gặp.

Khi hai người rời đi, Lục Thiếu Du tiễn họ đến cửa lớn. Nhìn theo bóng lưng của họ, anh mới quay lưng trở vào. Sự việc này khiến không ít đệ tử trong Lục gia đều cảm thấy ghen tị. Người đại thiếu gia lại có bên cạnh toàn nữ nhân xinh đẹp, không ngờ ngay cả tỷ muội Dương gia cũng tìm đến.

Trong những ngày tiếp theo, Lục Thiếu Du đã ở trong Lục gia được bảy ngày. Không phải anh muốn ở lại lâu, mà là vì biết người mẹ của mình muốn ở lại đây, nên anh mới đợi. Trong những ngày này, Lục Thiếu Du ban ngày tu luyện cùng Lục Kinh Vân. Vào buổi tối, anh lại tiến vào Thiên Trụ giới để tiếp tục tu luyện thuộc tính kim.

Dù anh đã hiểu biết về thuộc tính kim, nhưng việc tôi luyện và hòa hợp vẫn cần thời gian. Anh mới chỉ chạm đến bề ngoài của nó thôi. Để đạt đến mức độ thượng thừa sẽ còn mất nhiều thời gian hơn nữa.

Trong mấy ngày này, những cô gái như Bạch Toa Toa, Lục Tâm Đồng rất hưng phấn, tận hưởng những cuộc dạo chơi khắp trấn Thanh Vân, và Lục Kinh Vân cũng theo cùng hơn nửa thời gian.

Trong thời gian này, có nhiều chấp sự của Vân Dương Tông cũng đến thăm Lục Thiếu Du, tất cả đều rất kính trọng anh.

Đến ngày thứ chín, tính toán thời gian, Lục Thiếu Du cảm thấy không thể ở lại Lục gia thêm nữa. Phi Linh môn còn nhiều việc cần giải quyết, và anh cũng nên chuẩn bị cho hành trình tới Độc Cô gia.

Ban đầu Lục Thiếu Du định để mẹ mình ở lại Lục gia, nhưng anh hiểu rằng thực ra bà không thể rời bỏ nơi này, cũng muốn ở bên Lục Trung. Thế nhưng không ngờ rằng bà lại càng không nỡ rời Lục Kinh Vân, muốn về chăm sóc cho đứa trẻ này.

Sáng sớm, gió xuân thổi qua, làm cho không ít cây cối trong trấn Thanh Vân như bừng tỉnh, tạo nên một bầu không khí tràn đầy sức sống.

Dưới sự dẫn dắt của Thiên Sĩ Tuyết Sư, Lục Thiếu Du cùng đồng bọn rời khỏi Lục gia, những người trong Lục gia tiễn chân đến tận cửa. Chỉ đến khi bóng dáng của Thiên Sĩ Tuyết Sư khuất sau đám mây, các đệ tử Lục gia mới bắt đầu hoàn hồn. Trong lòng họ hiểu rõ, chỉ cần Lục Thiếu Du còn sống, Lục gia chắc chắn sẽ phục hưng trên đại lục Linh Vũ.

Hoàng hôn, Lục Thiếu Du trở về Phi Linh môn. Phía hậu sơn đã được xây dựng một tòa cung điện khổng lồ, hoàn toàn bằng đá tảng. Cung điện này nhìn rất cổ xưa, theo như Lục Thiếu Du đã chỉ dẫn, tòa cung điện có chín tầng. Mỗi tầng đều yêu cầu một trình độ tu vi nhất định mới có thể bước vào, từ Vũ Đồ cho đến Vũ Tôn.

Lục Thiếu Du rất hài lòng, ngay lập tức chạy tới chỗ Nam thúc, sau khi lễ phép chào hỏi mọi người, anh nói:

- Nam thúc, cháu có một việc muốn nhờ đến Nam thúc.

- Sao ngươi không tự bố trí cấm chế đi? - Nam thúc chỉ cần liếc mắt đã hiểu ý định của Lục Thiếu Du. Nhìn tòa cung điện khổng lồ, ông cũng biết anh đang có những suy nghĩ gì.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng cười nói:

- Nam thúc ơi, cháu bố trí cấm chế cũng không bằng được như người.

Lục Thiếu Du cũng hiểu rằng bảo khố có tầm quan trọng rất lớn đối với Phi Linh môn. Bố trí của anh không thật sự an toàn, nếu được Nam thúc làm thì chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều.

- Tiểu tử, đừng có đùa với lão già này. - Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du, sau đó nói tiếp: - Nói xem, ngươi muốn bố trí cấm chế thế nào?

- Cảm ơn Nam thúc. - Lục Thiếu Du nhanh chóng trình bày yêu cầu của mình. Bên ngoài bảo khố cần có một cấm chế lớn, và trong chín tầng của bảo khố cũng phải có chín tầng cấm chế, mỗi tầng đều mạnh hơn tầng trước. Chỉ có những ai có thực lực nhất định mới có thể tiến vào bên trong.

Nghe xong yêu cầu của Lục Thiếu Du, Nam thúc nhìn anh với vẻ không hài lòng mà nói:

- Tiểu tử nhà ngươi, làm vậy có khác gì tra tấn ta không?

Tóm tắt:

Chương truyện diễn ra khi Dương Diệu và Dương Mạn đến thăm Lục Thiếu Du tại Lục gia. Dương Mạn càng trở nên quyến rũ, thu hút sự chú ý của nhiều chàng trai. Trong cuộc gặp gỡ, Lục Thiếu Du và Dương Diệu trò chuyện về tình hình tại Vân Dương Tông, đồng thời Lục Thiếu Du cũng gửi lời thăm hỏi đến các bạn bè. Sau khi tiễn hai người đi, Lục Thiếu Du quyết định rời Lục gia để trở về Phi Linh môn, nơi anh cần chuẩn bị cho hành trình đến Độc Cô gia. Mặt khác, anh yêu cầu Nam Thúc giúp bố trí cấm chế cho bảo khố của Phi Linh môn.