Âm Quỷ hỏi:
- Đại ca, chẳng phải Lục Tâm Đồng đã cung cấp cho chúng ta một vũ linh khí dịa giai sao?
- Lục Tâm Đồng là em gái của Lục Thiếu Du, tất cả đều nghe lời hắn. Lục Thiếu Du mới thực sự là chủ trong gia đình này.
Lệ Quỷ ánh mắt lóe lên, tuy hiện tại bị kìm chế nhưng có một số việc không thể thoát khỏi tầm mắt của lão. Nếu không, ba huynh đệ họ đã không sống đến giờ này.
Dương Quỷ hỏi:
- Đại ca, Lục Thiếu Du đó thật sự rộng lượng với chúng ta đến thế sao?
Lệ Quỷ trầm ngâm một lúc, ngước nhìn Dương Quỷ và Âm Quỷ, trả lời:
- Đúng vậy!
Dương Quỷ hỏi với giọng nghiêm túc:
- Ý của đại ca là chúng ta thực sự sẽ đối phó với Lan Lăng sơn trang?
- Không chỉ đối phó với Lan Lăng sơn trang mà chúng ta còn phải ra tay mạnh mẽ nữa!
Lệ Quỷ ánh mắt tỏa ra sự lạnh lẽo, giọng nói trầm khẳng định:
- Có lẽ đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, một cơ hội để thay đổi. Nếu đã làm thì phải làm cho thật lớn, sống hay chết thì phải xem chúng ta đánh cược như thế nào.
Dường như Lệ Quỷ không dễ dàng đưa ra quyết định.
Âm Quỷ và Dương Quỷ đồng thanh nói:
- Đại ca, chúng ta đều nghe theo đại ca!
Lệ Quỷ nói:
- Tốt, Lan Lăng sơn trang cũng không có ý tốt với ba huynh đệ chúng ta, không cần phải kiêng nể gì cả!
Vù vù vù!
Ba người vừa có quyết định đã biến thành ba luồng sáng, nhanh chóng mất hút tại chỗ.
Trong vực sâu mênh mông, ba người Lục Thiếu Du xuyên qua một vùng đất bằng phẳng, nhìn thiên nhiên xung quanh. Từng khối lục địa lơ lửng giống nhau, không thể thấy được ở bên ngoài.
Lục Tâm Đồng bỗng kêu lên:
- Đại ca, mau nhìn cái kia!
Lục Thiếu Du và Dương Quá theo hướng chỉ của Lục Tâm Đồng mà nhìn.
Dương Quá nhìn thấy, đầy kinh ngạc:
- Là một khối lục địa.
Trước tầm mắt của họ là một khối lục địa lớn, bao quanh bởi mây trắng, và những làn khói trắng lơ lửng như hiện ra.
Ba người cẩn thận quan sát mới thấy rõ ràng. Lục địa lơ lửng khổng lồ này nhìn như không có điểm dừng.
Phía xa có những ngọn núi hùng vĩ, bao trùm là cây cối xanh tươi, bóng râm rợp mát, khác hẳn với những khối lục địa hoang vắng mà ba người đã thấy trước đó. Kích thước của chúng cũng chênh lệch như kiến và voi.
Lục Thiếu Du thán phục nói:
- Lục địa lớn thật.
Không gian bao la, khó mà đoán trước, có những vách núi dốc đứng và những con sông chảy xiết, không biết sẽ trôi về đâu trong vực sâu này.
Lục Tâm Đồng hỏi:
- Ca ca, chúng ta có thể vào trong xem được không?
Ba người nhảy lên, đến bìa lục địa rộng lớn, nhìn khu đất mênh mông trước mắt, họ cảm thấy càng gần càng hồi hộp.
Lục địa này và đại lục bên ngoài không khác nhau lắm nhưng lại xanh tươi hơn. Đặc biệt là dãy núi xa xôi giống như một vùng đất hoang sơ chưa có dấu chân con người.
Lục Thiếu Du gật đầu nói:
- Đi, chúng ta vào xem.
Trên không trung, khá nhiều người đã vào lục địa lớn này.
Vù vù vù!
Ba người lắc mình vào trong lục địa mênh mông.
Bùm bùm bùm!
Mới vào lục địa, họ đã nghe thấy tiếng nổ dữ dội phía trước.
Dương Quá nhìn về phía trước, tinh thần cảnh giác, nhận ra âm thanh từ những trận đánh nhau giữa nhiều cường giả:
- Có người đang giao tranh!
Lục Thiếu Du liền nói:
- Chúng ta đi xem thử.
Khi quan sát, sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức thay đổi. Vừa rồi, lão đã nhận ra không ít khí tức quen thuộc.
Không xa lắm, trong một dãy núi, cây cối rậm rạp, bầu trời đầy sương trắng tạo thành một khung cảnh thơ mộng, mọi người nhìn vào đều cảm thấy dễ chịu.
Khi ba người Lục Thiếu Du vừa đáp xuống đất, họ thấy khoảng ba mươi người đang dồn sức đánh nhau bên ngoài dãy núi. Gần đó có vài người đang đứng xem, với sự tự tin như đã nắm vững phần thắng trong tay.
Bùm bùm bùm!
Âm thanh vang rền, năng lượng thiên địa tụ tập mạnh mẽ, tạo ra sức ảnh hưởng rất lớn. Nhiều người đang quan sát từ xa.
Trong đám người, một thanh niên có khuôn mặt như nữ giới, mặc áo trắng, làn da trắng như trứng gà bóc, đôi mắt sâu thẳm ướt nước, tay cầm chiếc quạt trắng vạch phá không gian, đẩy đối thủ ra.
- Phá!
Sóng khí bùng lên, mặt đất xung quanh bị xới tung lên.
Thanh niên áo trắng đẩy đối thủ ra rồi nói với Hàn Ngọc Tôn Giả, người đang giao tranh dữ dội bên cạnh.
- Hàn Ngọc trưởng lão, mau cướp báu vật!
Thanh niên áo trắng chính là cốc chủ của Thánh Linh cốc, Âm Dương Vương Dạ Vị Ương.
Hàn Ngọc Tôn Giả gật đầu nói:
- Tuân lệnh cốc chủ!
Trong lúc kịch chiến căng thẳng, một lão nhân năm mươi tuổi, mặt mày hằn rõ sự căng thẳng, mặc một bộ đồ TSm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Ngọc Tôn Giả.
- Hàn Ngọc Tôn Giả, ngươi vẫn chưa đủ thực lực đâu!
Lão nhân vừa nói vừa vung tay, phong bế tất cả những lối thoát của Hàn Ngọc Tôn Giả.
Hàn Ngọc Tôn Giả quát to:
- Hừ! Rõ ràng là Thánh Linh cốc chúng ta tới trước, Vạn Thú tông các ngươi thật quá đáng!
Hàn Ngọc Tôn Giả tập trung sức mạnh, tay phát ra một chưởng áp bức không gian xung quanh lại.
Lão nhân năm mươi tuổi lạnh lùng quát:
- Hừ, chỉ là một tài năng nhỏ bé thôi.
Chưởng ấn thay đổi, vận chuyển khí tức thuộc tính thổ bao phủ, một thủ ấn nặng nề từ trên vỗ xuống.
Bùm!
Hai chưởng ấn va chạm, âm thanh trầm đục vang lên. Chưởng của Hàn Ngọc Tôn Giả chỉ kiên cường chống đỡ trong giây lát rồi bị chấn nát, những mảnh băng nổ ra, không gian hiện ra những vết nứt đen ngòm như ẩn hiện. Hàn Ngọc Tôn Giả lảo đảo bị hất lùi lại, máu tươi rỉ ra nơi khóe môi.
Lão nhân năm mươi tuổi gào lên:
- Vũ Tôn nhị trọng nho nhỏ, chết đi!
Chân khí thuộc tính thổ tuôn ra cuồn cuộn, không trung rùng rùng, thân hình lại lao vào Hàn Ngọc Tôn Giả đang lảo đảo, sức gió mạnh mẽ bất ngờ ập đến.
Xoẹt!
Chỉ trong chớp mắt, chân khí trong tay lão nhân năm mươi tuổi phừng phừng bùng lên, tay giơ lên hút tất cả năng lượng thiên địa thuộc tính thổ bao vây Hàn Ngọc Tôn Giả vào trong, không có cách nào thoát ra. Một chưởng mạnh mẽ lại vỗ xuống Hàn Ngọc Tôn Giả.
Hàn Ngọc Tôn Giả hoàn toàn biến sắc, hoảng hốt ổn định lại thân hình đang bị đẩy lùi, chân khí tuôn ra từ tay. Không gian trước mặt Hàn Ngọc Tôn Giả co rút lại, toàn bộ không gian hóa thành hàn băng đông cứng lại.
Bùm!
Ngay giây phút này, lão nhân năm mươi tuổi ngưng tụ năng lượng thuộc tính thổ thành chưởng đánh mạnh vào tảng hàn băng. Một chưởng đánh ra, không gian bị đâm thủng một lỗ, không gian hàn băng bị nghiền nát.
Hàn Ngọc Tôn Giả văng ra, phun ra một ngụm máu, mặt mày tái xanh:
- Phụt!
Hàn Ngọc Tôn Giả lại bị đẩy lùi, lão nhân năm mươi tuổi lại tiếp tục phóng ra chân khí.
- Chết đi!
Một đòn chân khí màu vàng đất phóng ra từ tay lão nhân năm mươi tuổi, bay thẳng về phía Hàn Ngọc Tôn Giả.
Lại một đợt tấn công sắp ập đến, đối phương là Vũ Tôn tam trọng. Hàn Ngọc Tôn Giả hoàn toàn biến sắc, không có cách nào chống cự lại cường giả của Vạn Thú tông này.
Bỗng dưng từ bầu trời ở phía sau, có tiếng gió rít mạnh mẽ truyền đến, một luồng sáng màu xanh xuất hiện trước mặt Hàn Ngọc Tôn Giả.
Ngay lập tức, một tiếng quát vang lên:
- Người của Vạn Thú tông đúng là càn quấy, dám hành động tàn ác như vậy thì ta sẽ dạy ngươi một bài học!
Chương truyện bắt đầu với cuộc hội thoại căng thẳng giữa ba nhân vật Âm Quỷ, Dương Quỷ và Lệ Quỷ về kế hoạch tấn công Lan Lăng sơn trang. Họ quyết định hành động mạnh mẽ để thay đổi số phận. Sau đó, Lục Tâm Đồng, Lục Thiếu Du và Dương Quá phát hiện một khối lục địa lớn, nơi có những cảnh tượng kỳ diệu. Khi họ vào lục địa, họ chạm trán một trận chiến dữ dội giữa các cường giả, dẫn đến cuộc đối đầu giữa Hàn Ngọc Tôn Giả và một lão nhân từ Vạn Thú tông, làm cho tình hình trở nên rất căng thẳng.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và các đồng đội khám phá không gian kỳ diệu của Tử Vong Thâm Uyên, nơi những lục địa lơ lửng và khí tức nguy hiểm hiện hữu. Sau khi cảm nhận sự bất thường, họ quyết định tách ra thành nhiều nhóm để tìm kiếm cơ hội. Những cường giả khác, như Cực Lạc Tam Quỷ, băn khoăn về việc gia nhập Lục Thiếu Du, đồng thời thể hiện sự lo lắng về danh tiếng của mình. Lệ Quỷ tìm cách sử dụng cơ hội này để thoát khỏi vị trí hiện tại của mình, mở ra một hướng đi mới đầy bất ngờ.