Nhưng vào lúc này, sắc mặt Lục Thiếu Du trở nên tái nhợt, như thể sức lực đã cạn kiệt, thân thể mệt nhọc thở hổn hển, nhưng đôi mắt lại vô cùng sâu sắc, tràn đầy niềm vui mừng. Điều khiến hắn kinh ngạc hơn cả chính là tiểu hồn anh cũng có sự biến đổi, hoàn toàn khác biệt so với trước kia, nhưng hắn không thể ngay lập tức chỉ ra được sự khác biệt cụ thể.
Những thủ ấn được thay đổi, từ ấn đường tỏa ra một luồng linh hồn lực, đột nhiên khuếch tán trong không gian, tạo thành một lớp linh hồn quang mạc bao phủ toàn bộ ốc thạch. Linh hồn lực bàng bạc tràn ngập khắp thạch thất.
- Tinh thuần hơn rất nhiều!
Khi quan sát linh hồn của mình, Lục Thiếu Du mới cảm nhận được linh hồn lực đã tăng trưởng nhiều hơn so với trước, vô cùng tinh khiết không tạp chất. Lần này, Lục Thiếu Du đã liên tục đột phá ba cấp, nhưng hắn không hề cảm thấy tâm cảnh bị dao động, có lẽ liên quan tới tâm tình đã trải qua bao kiếp luân hồi trước đó.
Sau một lúc, hắn mới hồi phục lại một chút sức lực, trên khuôn mặt tràn đầy niềm vui mừng. Cảm nhận tu vi của mình đã đạt tới Linh Tôn bát trọng, cùng với linh hồn lực khổng lồ, Lục Thiếu Du suy nghĩ, có lẽ ngay cả Tôn Cấp bát trọng cũng khó mà đối đầu với hắn. Nếu hắn thi triển Cửu Chuyển Thiên Linh bí pháp hoặc Ám Ma Phân Thân bí pháp, thì dù là Linh Tôn Vũ Tôn cửu trọng cũng có thể bị đối phó.
Hô!
Trong lòng vui sướng, Lục Thiếu Du lại quan sát cơ thể mình, không phát hiện ra vấn đề gì. Việc liên tục đột phá ba cấp khiến đại hồn anh và tiểu hồn anh mạnh mẽ hơn không ít, mà kim sắc tiểu đao cũng có sự thay đổi.
- Vẫn không thể di chuyển!
Khi tinh thần di chuyển, Lục Thiếu Du nhận ra với thực lực hiện tại của mình vẫn không thể cử động kim sắc tiểu đao, đành phải bỏ qua nó, nhưng hắn không thất vọng. Dù sao vật này chỉ mang lại lợi ích chứ không gây hại cho hắn, và quan trọng hơn là hắn cũng không biết cách quản lý nó.
Lục Thiếu Du đứng dậy nhìn quanh, đang định đi ra ngoài thì bất ngờ một tiếng ầm vang lên, làm cho đá trong thạch thất bắt đầu nứt nẻ và cuối cùng nổ tung.
Hô hô!
Thạch đài nổ tung, ngay lập tức từng luồng huỳnh quang tỏa sáng, mơ hồ giống như có nguồn năng lượng đang dâng trào trong thạch thất khiến lòng người rung động. Lục Thiếu Du căng thẳng nhìn quanh, chưa đầy một giây, trên thạch đài vang lên tiếng nứt vỡ, ánh sáng từ các khe nứt bắn ra, cuối cùng lơ lửng bên trong thạch thất.
- Vũ linh khí địa cấp, hồn khí địa cấp!
- Vũ kỹ địa cấp, linh kỹ địa cấp!
Nhìn thấy những điểm sáng ấy, Lục Thiếu Du sững sỡ, đó chính là linh khí cùng hồn khí địa cấp, năng lượng dồi dào, ước chừng trên trăm kiện, và có hơn ngàn vũ kỹ, linh kỹ địa cấp.
- Đó là…
Ngay trước mắt Lục Thiếu Du, bên trên những linh kỹ, vũ kỹ và linh khí còn có mười đạo lưu quang cuồn cuộn trôi nổi, khí tức tỏa ra khiến linh hồn người khác rung động, không gian mơ hồ trở nên biến dạng.
- Vũ kỹ linh kỹ thiên cấp!
Lục Thiếu Du ngẩn ra, không tự chủ được hô lớn, cảm nhận khí tức ấy, hắn khẳng định và biết đó chính là vũ kỹ, linh kỹ thiên cấp mà bên ngoài không thể nhìn thấy. Việc có thể sáng tạo ra vũ kỹ, linh kỹ thiên cấp cho thấy khả năng lĩnh ngộ tuyệt vời, thậm chí có thể nói chỉ có Đế Giả mới có thể làm được. Còn ở cấp độ Tôn Cấp thì điều này cực kỳ hiếm gặp.
Vì vậy, khi Lục Thiếu Du thi triển Thời Không Lao Ngục gấp mười sáu lần, mọi người chỉ nghĩ hắn luyện thành bộ công pháp thiên cấp mà không ai nghĩ rằng đó là do chính hắn tự tạo ra và lĩnh ngộ.
Chính vì thế, nếu bây giờ Lục Thiếu Du dạy Thời Không Lao Ngục gấp mười sáu lần cho người khác, người đó nhất định phải đồng thời lĩnh ngộ thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, cùng với thời gian, linh hồn, và ngũ hành để truyền thừa cho đối phương.
Ở bên ngoài, rất ít có vũ kỹ, linh kỹ thiên cấp được truyền bá, vì đây là tâm huyết cả đời của các cường giả. Để tu luyện thành công, người ta phải đi theo con đường mà các cường giả này đã tạo ra, có được chúng như có được một bản đồ dẫn đường, giúp cho việc lĩnh ngộ trở nên nhanh chóng.
Có thể nói nếu việc tu luyện thất bại, người ta cũng có thể tiến bộ lớn trong việc lĩnh ngộ, thậm chí sớm muộn gì cũng sẽ thành công, bởi vì nguyên nhân đặc thù mà vũ kỹ, linh kỹ thiên cấp hầu như không được truyền ra ngoài.
Chính vì lý do này mà chúng trở nên quý giá hơn, bởi các đại môn phái chắc chắn sẽ không truyền bá, vì như vậy chẳng khác gì tặng đi tâm huyết cả đời của họ cho người khác.
Giờ khắc này, Lục Thiếu Du nhìn thấy mười bộ linh kỹ vũ kỹ thiên cấp, trong lòng hắn rung động đến mức nào thì không cần phải nói.
Trên ngọn núi khổng lồ, những khe sâu chằng chịt như muốn vươn đến trời cao, một thân ảnh màu tím đứng thẳng, dung nhan tuyệt mỹ, ánh mắt tập trung vào ngọn núi khổng lồ đáng sợ, một mảnh khe sâu dường như ẩn chứa một nguy hiểm rất lớn bên trong.
Sưu!
Sau chút do dự, thân ảnh màu tím liền lắc mình tiến vào bên trong khe sâu, chỉ chớp mắt đã hoàn toàn biến mất.
Lúc này, tại quảng trường rộng lớn, khái niệm về thời gian đã trở nên mơ hồ, nhưng đối với các cường giả đang ngồi thiền thì không có gì là không thể chịu đựng. Còn đỉnh núi này chỉ có thể vào mà không thể ra, đã có đông đảo cường giả Tôn Cấp muốn xé rách không gian để rời đi nhưng không ai có thể làm được.
Thời gian từ từ trôi qua, trong lòng các cường giả ở Thiên Địa Minh càng thêm bất an, không còn cách nào tĩnh tâm chờ đợi. Lục Thiếu Du đã vào trong đại điện lâu, mà ở đây lại không có cách nào thoát ra. Chỉ có hai điều này đã đủ làm cho các cường giả trở nên buồn bực.
Cường giả Đế Đạo Minh vẫn khá bình tĩnh hơn một chút, thời gian trôi qua lâu khiến họ có phần lo lắng cho an nguy của Lục Thiếu Du.
Ở bên trong Tử Vong Thâm Uyên, đặc biệt là quảng trường này, khắp nơi đều tỏa ra sự khủng bố, không ai dám chắc chắn rằng Lục Thiếu Du sẽ luôn bình an vô sự.
Dĩ nhiên, cường giả Đế Đạo Minh cũng đang cảnh giác với người của Thiên Địa Minh, hành trình vào Tử Vong Thâm Uyên lần này khiến mối thù giữa hai bên càng lúc càng lớn.
So với Đế Đạo Minh và Thiên Địa Minh, người của Thiên Địa Các và Linh Vũ Giới đang yên tĩnh hơn, ai nấy đều chỉ ngồi yên nhắm mắt dưỡng thần.
- Nơi khốn kiếp này, rốt cuộc làm sao để ra ngoài!
Ánh mắt Hãn Thiên tôn giả trầm xuống, một quyền đấm về phía không gian trước mặt, khiến không gian bị đánh nát lộ ra một hắc động, nhưng chỉ chợp mắt sau đã khép lại.
- Hãn Thiên, định lực của ngươi cũng kém quá rồi!
Thiên Dương tôn giả cười nhẹ nói.
- Vân Phi Hồng, đừng có đắc ý, các ngươi cũng không ra được đâu!
Hãn Thiên liếc nhìn Thiên Dương nói.
- Nếu ta không đi ra được thì sao, có thể đồ tôn của ta sẽ ra trước, như vậy ta có thể ra ngoài!
Thiên Dương mỉm cười, trong lòng hắn không hề sốt ruột, mơ hồ cảm thấy đồ tôn của mình nhất định sẽ tìm ra cách.
- Có bản lĩnh thì tự mình đi ra ngoài, dựa vào người khác còn tính là bản lĩnh gì!
Trong chương này, Lục Thiếu Du trải qua giai đoạn đột phá mạnh mẽ, cảm nhận linh hồn lực tăng trưởng và tinh khiết hơn bao giờ hết. Sau khi đạt được tu vi Linh Tôn bát trọng, hắn quan sát xung quanh và phát hiện một nguồn năng lượng khổng lồ từ các vũ kỹ và linh khí địa cấp. Đồng thời, sự xuất hiện của mười bộ vũ kỹ, linh kỹ thiên cấp làm cho hắn vô cùng ấn tượng. Bên ngoài, các cường giả lo lắng về an nguy của Lục Thiếu Du trong tình thế nguy hiểm của Tử Vong Thâm Uyên.
Trong chương này, Lục Thiếu Du trải qua một quá trình tu luyện mãnh liệt nhờ Âm Dương Linh Vũ quyết. Hắn cảm nhận được sức mạnh đang gia tăng mạnh mẽ từ năng lượng tinh khiết, giúp những tạp chất trong linh hồn được loại bỏ. Qua đó, Lục Thiếu Du đã liên tiếp đột phá hai cấp bậc, đạt tới Linh Tôn bát trọng. Sự tiến bộ này khiến cả bầu không khí trở nên căng thẳng giữa các cường giả, ai nấy đều chờ đợi xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Thiếu DuHãn ThiênThiên DươngVân Phi HồngTiểu Hồn AnhĐại Hồn Anh