Lữ Tiểu Linh ném Lục Thiếu Du xuống giường:

– Ngươi nghỉ ngơi ở đây, ta sẽ ở bên cạnh.

Cô nhìn Lục Thiếu Du một lần cuối rồi đóng cửa phòng lại. Lục Thiếu Du thở phào nhẹ nhõm. Nữ nhân này trẻ trung nhưng quá quyến rũ, khiến hắn không khỏi cảm thấy áp lực. Hắn lập tức bắt tay vào việc luyện hóa năng lượng chân khí trong cơ thể.

Thời gian trôi qua dường như rất lâu, Lục Thiếu Du không biết đã trải qua bao nhiêu ngày đêm, chỉ biết trời sáng rồi lại tối, chắc đã là ngày thứ hai. Cuối cùng, những luồng chân khí trong người hắn cũng đã được luyện hóa, giờ hắn có thể hoạt động tự do.

Chân khí mà phụ nhân trung niên để lại trong cơ thể Lục Thiếu Du đã được hắn luyện hóa, vết thương của hắn cũng đã lành bớt ba bốn phần. Tuy nhiên, những vết thương do cuộc tấn công của cường giả Vũ Suất tạo ra vẫn rất nặng nề.

Lục Thiếu Du nhanh chóng nhét một viên đan dược trị thương cao giai tam phẩm vào miệng, hắn cần phải tận dụng thời gian để chữa lành vết thương.

Két! Cửa phòng mở ra, Lữ Tiểu Linh quay trở vào.

– Lục Thiếu Du, ngươi có đói không? - Cô hỏi.

– Hơi chút. - Hắn đáp.

– Lát nữa ta sẽ mang thức ăn cho ngươi. À phải rồi, Thiên Sí Tuyết Sư của ta đâu, sao không thấy? - Lữ Tiểu Linh tiếp tục.

– Ta cũng không biết, ta đã bảo nó tự đi kiếm ăn. - Lục Thiếu Du trả lời.

Lữ Tiểu Linh bỗng nhiên vui vẻ nói:

– Ta tặng Thiên Sí Tuyết Sư cho ngươi, nhưng ngươi phải hứa một điều kiện với ta.

Lục Thiếu Du hỏi ngay:

– Tặng cho ta? Điều kiện là gì?

Hắn thầm nghĩ: Dù gì thì hiện tại Thiên Sí Tuyết Sư cũng đã thuộc về ta!

Lữ Tiểu Linh nghiêm túc yêu cầu:

– Chờ đến ngày mai, sau khi xem náo nhiệt tại đại hội tông môn Quỷ Vũ tông, ngươi phải theo ta về. Ngươi là Linh Giả, ta sẽ tìm cách khiến phụ thân thu nhận ngươi làm đồ đệ, và sau này ngươi đừng có làm kẻ lừa đảo hay ăn cắp nữa.

Ánh mắt Lữ Tiểu Linh ngại ngùng, xấu hổ.

Lục Thiếu Du nhảy dựng lên:

– Cái gì? Trở về cùng nàng?

Hắn hoàn toàn không muốn theo Lữ Tiểu Linh đi đâu cả. Đột nhiên tiếng quát lớn vang lên:

– Tiểu tử, ai đã giải cấm chế cho ngươi?

Một bóng người xông vào phòng.

Rồi lại có tiếng quát:

– Tiểu thư cẩn thận!

Nam nhân trung niên chạy đến bên cạnh Lữ Tiểu Linh.

Lục Thiếu Du thở dài bất đắc dĩ:

– Thảm rồi.

Phụ nhân trung niên nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, kinh ngạc hỏi:

– Có thể giải cấm chế của ta sao, tiểu tử, rốt cuộc ngươi là ai?

Lữ Tiểu Linh vội vàng lên tiếng:

– Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão đừng lo, hắn sẽ không tổn thương ta đâu.

Cô đứng chắn trước mặt Lục Thiếu Du.

Thấy Lữ Tiểu Linh bảo vệ Lục Thiếu Du, nam nhân trung niên khó hiểu hỏi:

– Không phải tiểu thư đã nói hắn là kẻ lừa đảo sao? Tại sao vẫn còn...

Lữ Tiểu Linh nói nhanh:

– Lưu trưởng lão, đó là hiểu lầm, hoàn toàn hiểu lầm!

Phụ nhân trung niên nhướng mày, lại quay sang hỏi Lục Thiếu Du:

– Tiểu tử, rốt cuộc ngươi là ai?

Lục Thiếu Du nhảy xuống giường, hành lễ với hai vị trưởng lão:

– Tiểu tử tên Lục Thiếu Du, không có lai lịch gì. Xin kính chào hai vị trưởng lão.

Trong đầu Lục Thiếu Du nghĩ cách thoát thân, nhưng Không gian thú nang lại đang ở trong tay Lữ Tiểu Linh, thật rắc rối.

Nam nhân trung niên hỏi:

– Ngươi làm sao quen với tiểu thư nhà ta? Có âm mưu gì không?

Ánh mắt của ông ta sắc bén, theo dõi Lục Thiếu Du chằm chằm.

– Ta...

Lữ Tiểu Linh lập tức cắt ngang:

– Lưu trưởng lão, ta đã nói hắn sẽ không làm tổn thương ta đâu, các người ra ngoài trước đi!

Ngoài cửa phòng, nam nhân trung niên khó hiểu lầm bầm:

– Hôm nay tiểu thư thật kỳ lạ.

Phụ nhân trung niên nói:

– Tiểu thư và tiểu tử này có điều gì đó kỳ quái.

Nam nhân trung niên nóng nảy:

– Ý trưởng lão là tiểu tử kia và tiểu thư...? Hắn là ai? Có lai lịch gì không? Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao? Hắn không xứng với tiểu thư! Ta phải đi hỏi xem tiểu tử này có lai lịch gì!

Phụ nhân trung niên nói:

– Ngươi gấp gì? Ta thấy tiểu thư dường như... thôi, có vẻ tiểu tử này không có ý đồ xấu với tiểu thư, chúng ta từ từ hỏi sau cũng được. Dù thế nào, hai ngày này bảo vệ tiểu thư an toàn vẫn là ưu tiên hàng đầu. Sau đại hội tông môn Quỷ Vũ tông, chúng ta sẽ trở về.

Lữ Tiểu Linh nhìn hai trưởng lão ra ngoài, rồi quay sang hăm dọa Lục Thiếu Du:

– Lục Thiếu Du, ta cảnh cáo ngươi đừng nói với hai vị trưởng lão rằng ngươi thích ta, nếu không thì họ sẽ nói cho phụ thân biết. Phụ thân ta sẽ giết ngươi. Lần trước có người nhìn ta lâu hơn một chút, phụ thân đã cho trưởng lão xử lý hắn thành thức ăn cho yêu thú.

Lục Thiếu Du sửng sốt, hóa ra Lữ Tiểu Linh vừa rồi ngắt lời hắn vì sợ hắn tiết lộ tình cảm. Cô ấy thật đáng yêu.

Lục Thiếu Du đáp:

– À, ta đã hiểu.

Hắn nói với Lữ Tiểu Linh:

– Hôm nay nàng lấy đi hai túi không gian của ta, có thể trả lại không?

Lữ Tiểu Linh ngần ngừ:

– Cái này...

Cô móc ra một túi không gian đưa cho Lục Thiếu Du:

– Ta sẽ đưa cho ngươi một cái, cái kia chờ khi ngươi về cùng ta, ta sẽ đưa sau.

Lục Thiếu Du nhăn mặt. Túi không gian mà Lữ Tiểu Linh trả lại chỉ là cái hắn thường dùng, còn cái Không gian thú nang thì vẫn bị nàng giữ lại. Mặc dù hắn có thể tự chế tạo một cái khác, nhưng bên trong có Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư và Thị Huyết Yêu Lang.

Lục Thiếu Du hỏi:

– Nàng có thể cho ta cái kia không?

Lữ Tiểu Linh kiên quyết nói:

– Không được, ngươi phải theo ta về rồi ta mới đưa cho.

Lục Thiếu Du phản đối:

– Tiểu thư, ngày hôm qua nàng còn bảo sẽ cho ta, sao hôm nay lại bắt ta phải đi với nàng?

Lữ Tiểu Linh hếch cằm, ưỡn ngực nói một cách bá đạo:

– Hôm qua là hôm qua, còn hôm nay là hôm nay. Tóm lại, ta đã quyết định, ngươi phải theo ta về!

Lục Thiếu Du tức giận đến nghiến răng, cô này nhanh chóng trở mặt như lật sách vậy, nhưng hắn không thể phản đối.

Hắn càu nhàu:

– Sao nàng không giữ lời?

Lữ Tiểu Linh hùng hồn đáp:

– Bình thường ta không bao giờ giữ lời.

Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Lục Thiếu Du, Lữ Tiểu Linh cảm thấy thật thú vị, khiến cô không ngừng cười khúc khích.

Cô huơ chiếc Không gian thú nang của Lục Thiếu Du trước mặt hắn để chọc tức:

– Được rồi, ngươi cứ ở lại đây đi. Nhìn bộ dạng căng thẳng của ngươi, chắc thứ này rất quan trọng với ngươi nhỉ? Hừ, ta không sợ ngươi chạy đâu, ngoan ngoãn theo ta về!

Lữ Tiểu Linh cười đắc ý và rời khỏi phòng.

Lục Thiếu Du cảm thấy như muốn khóc, hắn không thể làm gì với Lữ Tiểu Linh. Bên cạnh nàng có hai siêu cường giả Vũ Suất, tình thế hiện tại quá mạnh mẽ, không thể không cúi đầu.

Lữ Tiểu Linh ra khỏi phòng:

– Hai vị trưởng lão, chúng ta đi thôi.

Cô cùng với phụ nhân trung niên và nam nhân trung niên rời đi, không có chút lo sợ nào rằng Lục Thiếu Du sẽ bỏ chạy.

Biểu cảm của Lục Thiếu Du thật khó coi, mang theo vẻ bất đắc dĩ. Hắn tự nhủ rằng mình đang ở trong Quỷ Vũ tông, ngày mai là đại hội tông môn của họ, cũng không còn thời gian nhiều lắm. Lục Thiếu Du phải nhanh chóng lấy lại Không gian thú nang, hiện tại trị thương là ưu tiên hàng đầu.

Hắn ngồi xếp bằng, cố gắng chữa lành những vết thương trong người. May mắn thay, cơ thể Lục Thiếu Du đủ mạnh mẽ; mặc dù bị tấn công bởi cường giả Vũ Suất nhưng hắn vẫn chưa gặp nguy hiểm đến tính mạng, có thể coi như là may mắn.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện xoay quanh Lục Thiếu Du sau khi được Lữ Tiểu Linh chăm sóc. Sau khi luyện hóa chân khí và hồi phục vết thương, Lữ Tiểu Linh quyết định tặng Thiên Sí Tuyết Sư cho hắn, nhưng muốn hắn hứa sẽ đi cùng nàng về nhà. Sự xuất hiện của hai trưởng lão tạo nên tình huống căng thẳng. Lữ Tiểu Linh bảo vệ Lục Thiếu Du trước sự nghi ngờ của họ, cho thấy mối quan hệ phức tạp giữa hai người. Cuối cùng, Lục Thiếu Du tiếp tục trị thương, chuẩn bị cho đại hội tông môn sắp tới.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện này, Lục Thiếu Du bày tỏ tình cảm của mình với Lữ Tiểu Linh, thừa nhận rằng anh đã thích cô từ lần đầu gặp gỡ. Mặc dù Lữ Tiểu Linh tỏ ra ngăn cản và bực bội, cô cũng không thể phủ nhận sự xao xuyến trong lòng mình. Cuộc đối thoại giữa hai nhân vật mang lại nhiều cảm xúc phức tạp, từ sự hối tiếc đến những mâu thuẫn trong tình cảm. Lục Thiếu Du thể hiện sự tự trách và hiểu rõ nguy hiểm của tình yêu đơn phương, trong khi Lữ Tiểu Linh dần phát hiện ra sự chân thành của anh. Sự xuất hiện của các nhân vật khác làm tăng thêm sự căng thẳng cho câu chuyện.