Trong một đình viện tĩnh lặng, một nữ nhân mặc áo gấm tím nhạt đứng kiêu sa trong tiểu thính. Dù nàng xoay lưng về phía ngoài, nhưng thân hình thướt tha của nàng vẫn khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải say đắm. Lục Thiếu Du khoanh tay đứng ở cửa, cánh cửa đình viện không đóng, như thể đang chờ hắn. Hắn nhẹ nhàng bước vào tiểu thính, ánh mắt không rời khỏi bóng dáng quyến rũ ấy.
Lục Thiếu Du lên tiếng:
- Tử Yên cô nương, trong Tử Vong Thâm Uyên chúng ta không kịp chào nhau, Thiên Địa các cũng đã rời đi. Gần đây Tử Yên cô nương có khỏe không?
Giọng nói dịu dàng của nàng vang lên:
- Có thể khiến một Linh Vũ Chiến Tôn như Lục Thiếu Du nhớ đến, Tử Yên không dám nói là không khỏe. Xin chào Lục chưởng môn.
Nàng xoay người lại, không phải Tử Yên thánh nữ của Thiên Địa các thì còn ai khác? Đôi mắt đen như ngọc, làn sóng mắt trong trẻo như nước. Khuôn mặt thanh tú như lưu ly, mỗi đường nét quyến rũ đều toát lên vẻ đẹp hút hồn. Nụ cười quyến rũ của Tử Yên hướng về Lục Thiếu Du khiến tim hắn xao xuyến.
Tử Yên nói:
- Lục chưởng môn, ta mới nhận được tin rằng Lan Lăng sơn trang đã hành động với một chuẩn đế để cướp giết. Lục chưởng môn có bị thương không?
Lục Thiếu Du thở dài trong lòng; thông tin từ Thiên Địa các đúng là đáng sợ. Lan Lăng sơn trang đã cử một chuẩn đế để cướp giết hắn, rõ ràng đã phong tỏa tin tức, nhưng không ngờ Thiên Địa các lại biết hết mọi chuyện.
Lục Thiếu Du mỉm cười đáp:
- Thực ra có gặp mặt, nhưng không bị thương gì, chỉ tiếc rằng hồn anh của bà ta đã trốn thoát.
Hắn không giấu giếm, sớm muộn gì Thiên Địa các cũng sẽ biết tin Lan Linh Tôn Giả đã chạy trốn.
- A!
Đôi mắt Tử Yên hơi thay đổi, ngạc nhiên mà nhìn kỹ Lục Thiếu Du nhưng không hỏi nhiều.
Tử Yên nói:
- Lần này Lan Lăng sơn trang chắc chắn sẽ chịu tổn thất nặng nề.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu:
- Không dám giấu gì Tử Yên cô nương, ta đến đây vì có việc cần nhờ sự hỗ trợ của cô.
Tử Yên mỉm cười:
- Mời Lục chưởng môn ngồi, chỉ là đi đến Bắc Cung gia tộc, không có gì khó khăn.
Tử Yên ra hiệu Lục Thiếu Du ngồi xuống, trong tiểu thính đã chuẩn bị sẵn trà cụ. Nàng bắt đầu pha trà, mùi trà thơm phức lan tỏa, từng động tác của nàng đều mê hoặc lòng người, thần thái tựa như tiên tử.
Lục Thiếu Du soi nhìn Tử Yên, dường như nàng đã đoán được mục đích của hắn. Hắn yên tâm ngồi xuống, thưởng thức vẻ đẹp của nàng. Từng cử chỉ của Tử Yên đều toát lên sức hút, như một đóa hoa thanh khiết. Hương thơm nhẹ nhàng của nàng làm Lục Thiếu Du nhớ lại lần ở Huyền Thiên mật cảnh, khi hai người gần gũi bên nhau.
Khi Lục Thiếu Du đang trầm ngâm, Tử Yên đặt tách trà trước mặt hắn với nụ cười nhẹ nhàng:
- Lục chưởng môn, hãy nếm thử trà mà ta vừa pha, xem có cảm nhận thế nào.
Áo gấm tím nhạt cùng với những sợi dây lưng màu xanh mềm mại được buộc quanh eo, mái tóc dài xõa ngang vai như thác nước trong đêm trăng. Lục Thiếu Du ngẩn người, vẻ đẹp của nàng chẳng thua kém gì ba nữ nhân là Vô Song, Cảnh Văn, và Bạch Linh.
Hắn mỉm cười:
- Trà thật ngon, Tử Yên cô nương tự tay pha dù chỉ là nước trong cũng trở nên đặc biệt.
- Từ khi nào Lục chưởng môn cũng biết nịnh nọt thế này?
Tử Yên mỉm cười đáp:
- Thời điểm này, Lục chưởng môn không ở lại trấn giữ Phi Linh môn, mà lại đi Bắc Cung gia tộc làm gì? Chẳng lẽ Lục chưởng môn muốn mời Bắc Cung gia tộc giúp đỡ? Theo ta được biết, nhóm Bắc Cung gia tộc như các nhân vật hoàng tộc sẽ không nhúng tay vào bất kỳ tranh chấp nào trên đại lục.
Lục Thiếu Du trả lời:
- Ta đi Bắc Cung gia tộc vì có việc quan trọng cần làm, không liên quan đến Thiên Địa Minh hay Đế Đạo Minh.
- Vậy sao?
Tử Yên liếc nhìn hắn:
- Lục chưởng môn muốn đi Bắc Cung gia tộc có thể sẽ gặp rắc rối. Dù có quan hệ với Bắc Cung Vô Song, nhưng lần trước tại Độc Cô gia tộc, Lục chưởng môn đã làm Bắc Cung gia tộc mất mặt nhiều. Giờ Lục chưởng môn đến đó cần chuẩn bị tâm lý thật kỹ.
Môi Lục Thiếu Du cong lên, hắn nhẹ nhàng nói:
- Đối mặt thì phải trực diện, không sao cả.
Đối với Lục Thiếu Du, điều hắn lo lắng nhất là không thể có được Mộc Hoàng chi khí. Tử Yên nhìn chằm chằm vào hắn, một vẻ kiêu ngạo trong ánh mắt:
- Vậy xin chúc Lục chưởng môn thuận lợi.
Tử Yên nhớ lại lần ở Huyền Thiên bí cảnh, hai người ôm chặt nhau, dù chỉ qua lớp vải nhưng đó là lần đầu tiên có nam nhân gần gũi như thế. Mái tóc của hắn chạm vào đùi nàng, chỉ nghĩ tới cảnh đó đã khiến mặt nàng ửng hồng.
Lục Thiếu Du nghe vậy, ánh mắt sáng lên:
- Phải chăng Tử Yên cô nương định tiết lộ địa chỉ cụ thể của Bắc Cung gia tộc cho ta biết?
Tử Yên nhìn hắn:
- Lục chưởng môn đến đây, ta không thể từ chối. Từ chỗ ta đến ngoài Bắc Cung gia tộc có một khoảng không gian, chỉ mất nửa canh giờ. Hôm nay trời đã tối, Lục chưởng môn có muốn nghỉ lại một đêm ở chỗ ta, sáng mai sẽ đi không?
Lục Thiếu Du đáp:
- Chỉ sợ làm phiền Tử Yên cô nương.
Có không gian di chuyển thì ở lại một đêm cũng không sao. Tử Yên cười nói:
- Tử Yên rất vui khi được mời Lục chưởng môn nghỉ lại, sao có thể gọi là làm phiền được?
- Vậy thì ta xin nghe theo ý ngài.
Lục Thiếu Du mỉm cười:
- Không biết Lam Thập Tam có ở Thánh sơn không? Lần trước tại Tử Vong Thâm Uyên, ta đã không có nhiều cơ hội để nói chuyện.
Tử Yên mỉm cười:
- Lam Thập Tam vừa mới bế quan, nhưng hôm nay Lục chưởng môn ở lại thì ta sẽ cố gắng dẫn Lục chưởng môn đi tham quan phong cảnh Thánh sơn.
Lục Thiếu Du mỉm cười:
- Có mỹ nữ như Tử Yên cô nương đi cùng thì làm sao mà từ chối được?
Tử Yên đáp:
- Lục chưởng môn có Vô Song tiểu thư, Cảnh Văn tiểu thư, Hồng Lăng tiểu thư làm bạn, nhan sắc của Tử Yên còn thua xa. Xin Lục chưởng môn đừng cười Tử Yên.
Lục Thiếu Du cười tủm tỉm:
- Ta chỉ nói thật lòng, Tử Yên cô nương rất đẹp. Nếu ta không có hôn ước, chắc chắn sẽ say mê, dẫu cho Tử Yên cô nương không thích thì ta cũng sẽ khăng khăng theo đuổi.
- Lục chưởng môn ngày càng biết nói đùa rồi.
Miệng Tử Yên cười nhưng lòng vui sướng khôn xiết.
- Đi thôi, Lục chưởng môn, ta sẽ dẫn ngài đi xem phong cảnh Thánh sơn. Tổng cộng người vào Thánh sơn của Thiên Địa các ta tính cả Lục chưởng môn và Cực Lạc Tam Quỷ cũng chưa tới hai mươi người.
Lục Thiếu Du nói:
- Đúng là nên đi xem thử.
Mặt trời đã lặn, ánh trăng dần phủ lên bầu trời. Trên Thánh sơn, cảnh vật mông lung như tiên cảnh. Âm Quỷ nhìn thấy nhị thiếu gia vui cười với Tử Yên thánh nữ trước mặt, cúi đầu nghi ngờ hỏi Tuyết Sư:
- Tuyết Sư, có vẻ quan hệ giữa nhị thiếu gia và thánh nữ Thiên Địa các không đơn giản, có phải là...?
Tuyết Sư chỉ lặng lẽ đáp:
- Quan hệ không tệ, nhưng có kèm theo điều gì hay không thì ta không rõ.
Trong một đình viện yên ả, Lục Thiếu Du và Tử Yên có cuộc trò chuyện đầy ấn tượng. Tử Yên thông báo về mối đe dọa từ Lan Lăng sơn trang, bảo đảm sức khỏe của Lục Thiếu Du và đề nghị hỗ trợ. Tình cảm giữa hai người dần trở nên thân thiết hơn, khi họ bàn luận về kế hoạch tới Bắc Cung gia tộc. Tử Yên mời Lục Thiếu Du ở lại qua đêm và hứa sẽ dẫn anh đi tham quan phong cảnh Thánh sơn, mở ra một cơ hội mới cho cả hai từ những kỷ niệm đã qua.
Thiên Địa CácBắc Cung gia tộcMộc Hoàng chi khíTử Vong Thâm UyênPhong cảnh Thánh sơntràquan hệ