Trong lúc hân hoan phấn chấn, mọi người bỗng nhận thấy chân khí trong cơ thể ngừng vận chuyển, một cảm giác run rẩy từ sâu trong linh hồn lan tỏa, đó là sự kính sợ tuyệt đối dành cho thần nữ. Một cách vô hình, mọi người cảm thấy bị áp lực.
- Thần nữ, thần nữ trở lại!
- Thần nữ trở lại từ thần điện!
- Bái kiến thần nữ!
Khi nhìn thấy người bất ngờ xuất hiện trên quảng trường, tất cả thành viên của Bắc Cung gia tộc có mặt lập tức quỳ một gối xuống, kính cẩn hành lễ. Thần nữ của Bắc Cung gia tộc có địa vị không hề thua kém gì tộc trưởng, thậm chí có khi còn cao hơn ở một số mặt.
Ba người Cực Lạc Tam Quỷ ngơ ngác:
- Đẹp thật, trên đời có nữ nhân xinh đẹp đến vậy sao?
Hình ảnh thướt tha xuất hiện, với chiếc váy dài bay bổng, toát lên một khí chất trang nhã, thanh cao như thiên thành. Khuôn mặt xinh đẹp tựa tiên giáng trần, không ai khác chính là Bắc Cung Vô Song.
Bắc Cung Vô Song phất ống tay áo dài và nói với mọi người:
- Các vị hãy đứng lên.
Khí chất quý phái của nàng khiến mọi người không dám nhìn thẳng. Bắc Cung Vô Song lắc mình đến trước mặt Lục Thiếu Du, đôi mắt long lanh nhìn hắn.
Lục Thiếu Du đã sớm chăm chú vào vóc dáng thanh thoát cùng gương mặt tuyệt mỹ quen thuộc trước mắt, khiến mắt hắn bỗng rưng rưng.
Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người Bắc Cung gia tộc, thân hình xinh đẹp lao vào lòng Lục Thiếu Du:
- Sao ngươi lại đến đây? Ta còn định trở về rồi sẽ tìm ngươi.
Khi nhìn thấy thần nữ nhào vào lòng Lục Thiếu Du, cả không gian bỗng chốc lặng im; nhiều nam nữ thanh niên đều đau lòng, ghen tị.
Lục Thiếu Du ôm chặt Vô Song trong lòng:
- Ta đến vì vài chuyện, nàng ra từ thần điện lúc nào?
Bắc Cung Vô Song rời khỏi lòng Lục Thiếu Du, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của hắn, lòng nàng không khỏi đau xót:
- Ta vừa ra thần điện cách đây vài ngày, chuyện này từ từ nói sau.
Bắc Cung Vô Song quay sang nhìn Bắc Cung Hùng:
- Đại trưởng lão ra tay quá nặng, lần sau đừng làm Thiếu Du bị thương nhé.
Khuôn mặt già nua của Bắc Cung Hùng sững sờ, vì lúc này người bị thương nặng hơn lại chính là ông. Ai cũng nhìn ra điều đó! Lần sau? Bắc Cung Hùng tuyệt đối không mong có lần sau.
Bắc Cung Hùng cười khổ:
- Ánh mắt của thần nữ thật phi phàm, sau này lão phu chẳng biết nói gì nữa.
Bắc Cung Vô Song nhìn Bắc Cung Hùng:
- Đại trưởng lão cũng bị thương sao?
Dường như Bắc Cung Vô Song mới nhận ra Bắc Cung Hùng bị thương nặng hơn cả Lục Thiếu Du.
Bắc Cung Hùng cười khổ, ánh mắt đầy bất đắc dĩ:
- Cũng tạm tạm.
Một lát sau, Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song, Cực Lạc Tam Quỷ, và Tuyết Sư cưỡi trên lưng độc long thú Thiên Mộc trở về đình viện nơi Lục Thiếu Du trú ngụ.
Trong đình viện, Tuyết Sư tự động lùi ra ngoài, không dám quấy rầy chủ nhân.
Bên ngoài đình viện.
- Nhị thiếu gia thật là có phúc lớn.
Âm Quỷ nói:
- Không ngờ chỗ nào thiếu gia cũng có người đẹp như vậy.
Tuyết Sư đáp:
- Đương nhiên rồi, ta nghe Lục Tiểu Bạch nói Vô Song tiểu thư từ nhỏ đã lớn lên cùng chủ nhân.
Dương Quỷ nói:
- Vậy là thanh mai trúc mã với nhị thiếu gia.
Trong đình viện.
Lục Thiếu Du nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mặt, lại ôm nàng vào lòng, vuốt ve mái tóc mềm mại:
- Ta rất nhớ nàng.
Bắc Cung Vô Song rúc vào lòng Lục Thiếu Du, mỉm cười, đưa tay trắng muốt ra ngoài ống tay áo, ôm chặt hắn:
- Ta cũng vậy.
Sau một hồi ôm nhau, hai người tách ra, ánh mắt giao nhau không nói gì thêm. Lục Thiếu Du nâng mặt nàng lên, bàn tay luồn qua mái tóc mềm mại, cúi đầu hôn lên khuôn mặt xinh đẹp, nhẹ nhàng, rồi dừng lại ở đôi môi kiều diễm.
Bắc Cung Vô Song khẽ nhắm mắt, ngước đầu lên, bờ môi ướt át mang lại cảm giác ngọt ngào. Lục Thiếu Du nhẹ nhàng ngậm lấy, từng chút một hôn sâu. Hai tay Bắc Cung Vô Song ôm chặt cánh tay Lục Thiếu Du chờ đón nụ hôn, cảm giác tê dại từ bờ môi dâng trào.
Giây phút này, hai người chỉ còn lại tình yêu, một tình yêu đơn thuần, quên hết mọi thứ, lưỡi hòa quyện vào nhau, hòa tan trong nỗi nhớ. Trong nụ hôn sâu, Lục Thiếu Du bắt đầu sự chiếm đoạt nam giới với nữ giới, đầu lưỡi từ từ di chuyển.
Một lát sau, Bắc Cung Vô Song khẽ đẩy Lục Thiếu Du ra:
- Thiếu Du, được rồi.
Lục Thiếu Du cúi đầu định tiếp tục hôn nhưng Bắc Cung Vô Song đã giơ tay che môi lại:
- Ngươi còn vết thương trong người, hãy điều tức trước đã.
Lục Thiếu Du gật đầu:
- Ừm!
Lục Thiếu Du ôm nữ nhân vào lòng:
- Trong thần điện mọi người đều ra hết sao?
Bắc Cung Vô Song mỉm cười, ngón tay chỉ chỉ mũi Lục Thiếu Du:
- Ngươi muốn hỏi về Cảnh Văn phải không?
Lục Thiếu Du cười khổ, mặc dù hắn muốn biết tin tức của Cảnh Văn, nhưng cũng muốn biết tình hình của Thái Công Tĩnh Nhiễm, Hiên Viên Triệt, Chuyên Tôn Tông Nguyên và Thác Bạt Thanh Vũ. Những người này cũng là những cường giả mạnh nhất trong thế hệ trẻ của lục đại nhân hoàng tộc.
Bắc Cung Vô Song nói:
- Mọi người đều ra, đương nhiên Cảnh Văn cũng ra. Ta nóng lòng trở về, ai ngờ mới về tộc đã nghe ngươi đang đấu với Đại trưởng lão, làm ta sợ muốn chết. Thực lực của Đại trưởng lão cực kỳ mạnh mẽ.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói:
- Đúng là rất mạnh, cuối cùng cũng thắng.
- Ta không ngờ ngươi lại thắng. Có vẻ trong thời gian ngắn vừa qua ngươi đã gặp nhiều cơ duyên đấy.
Bắc Cung Vô Song nhìn Lục Thiếu Du và tiếp tục nói:
- Phải rồi, sao ngươi lại đến Bắc Cung gia tộc?
Lục Thiếu Du kể cho Bắc Cung Vô Song về tình hình:
- Ta cần Mộc Hoàng chi khí để sư phụ có thể hồi phục, nên nhất định phải tìm được Mộc Hoàng chi khí từ Thiên Mộc Thần Thụ.
Khuôn mặt xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song hiện lên vẻ trầm trọng:
- Thiên Mộc Thần Thụ là báu vật trấn tộc của Bắc Cung gia tộc chúng ta. Nghe nói ngàn năm trước, Thiên Mộc Thần Thụ đã gặp phải bình cảnh đột phá, không cho phép bất kỳ ai trong Bắc Cung gia tộc đến gần. Ngươi muốn có Mộc Hoàng chi khí e rằng khó khăn lắm, mặc dù thực lực của ngươi mạnh nhưng cũng không thể tới gần Thiên Mộc Thần Thụ được. Trước đây, Bắc Cung gia tộc có tiền bối thành công nhờ thuộc tính mộc dưới bóng cây này, một mạch thành đế, Thiên Mộc Thần Thụ đã nhận được rất nhiều lợi ích. Đến tận bây giờ, chẳng có bao nhiêu cường giả trong tộc thắng được nó.
Bắc Cung Vô Song rõ ràng đã biết một chút về Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Thiếu Du đáp:
- Dù thế nào đi nữa, ta cũng sẽ cố gắng thử một lần.
Nhạc phụ Bắc Cung Kình Thương đã nói qua một số điều này, mặc dù biết là mạo hiểm nhưng trong lòng Lục Thiếu Du vẫn rất tò mò về Thiên Mộc Thần Thụ.
Bắc Cung Vô Song lo lắng nói:
- Quá nguy hiểm, ngươi không thể tùy tiện đi.
Đây là chuyện cực kỳ nguy hiểm, Bắc Cung Vô Song không thể để Lục Thiếu Du mạo hiểm.
Lục Thiếu Du cười mỉm, cho dù nguy hiểm đến đâu, hắn vẫn phải thử một lần.
Lục Thiếu Du chuyển đề tài, đôi mắt bỗng sáng lên:
- Vô Song, trong thần điện chắc chắn các người đã gặp nhiều cơ duyên đúng không?
- Chuyện này thì để sau ta sẽ kể cho ngươi nghe, giờ ngươi hãy điều tức đi.
Bắc Cung Vô Song nói:
- Ta sẽ đi tìm phụ thân.
Lục Thiếu Du gật đầu:
- Ừ, được.
Lục Thiếu Du dẫn Bắc Cung Vô Song ra khỏi đình viện, nhìn thân hình thướt tha của nàng cưỡi độc long thú Thiên Mộc rời đi. Lục Thiếu Du ánh mắt lấp lánh, từ khí thế của Bắc Cung Vô Song, có lẽ trong thần điện nàng đã thu được nhiều lợi ích. Lúc này, hơi thở tu vi của Bắc Cung Vô Song làm Lục Thiếu Du khó có thể đoán biết nàng đã mạnh mẽ đến mức nào.
Trong lúc hân hoan, sự xuất hiện của thần nữ Bắc Cung Vô Song gây ấn tượng mạnh mẽ, khiến mọi người kính nể. Nàng ôm chặt Lục Thiếu Du, thổ lộ nỗi nhớ. Cuộc hội ngộ ngọt ngào diễn ra giữa cảm xúc ghen tị của những người xung quanh. Vô Song lo lắng cho vết thương của Thiếu Du, trong khi anh chia sẻ về nhiệm vụ tìm kiếm Mộc Hoàng chi khí từ Thiên Mộc Thần Thụ. Mâu thuẫn giữa tình cảm và trách nhiệm được nhấn mạnh, thể hiện sức mạnh và tình cảm sâu sắc của họ trong bối cảnh chông chênh.
Trong cuộc đối thoại căng thẳng giữa Lục Thiếu Du và Đại trưởng lão Bắc Cung Hùng, Lục đã thành công thuyết phục ông đồng ý cho hôn sự với Vô Song. Để bày tỏ lòng kính trọng, Lục tặng Đại trưởng lão viên Đế Linh Tấn Thần đan quý giá. Điều này không chỉ thể hiện sự khéo léo của Lục trong việc xử lý mối quan hệ với Bắc Cung gia tộc mà còn cho thấy vị trí của Vô Song trong lòng hắn. Cuối cùng, sự hiện diện của Vô Song càng làm tăng thêm không khí phấn khích trong quảng trường khi nàng xuất hiện với vẻ đẹp thuần khiết, khiến mọi cường giả đều bị cuốn hút.
Bắc Cung Vô SongLục Thiếu DuBắc Cung HùngCực Lạc Tam QuỷTuyết Sư