Phải cảm ơn Bạch Sa Sa, nếu không có nàng tiết lộ, Lục Thiếu Du có lẽ sẽ không ra khỏi trận nhanh như vậy. Cũng chính vì cô gái áo trắng không khởi động sát chiêu trong Mê Lâm trận, nếu không Lục Thiếu Du đã chẳng thể thoát thân. Lục Thiếu Du cảm nhận được sự huyền bí của trận pháp này, một trận pháp mạnh mẽ hơn nhiều so với những cường giả bình thường.

Bạch Sa Sa ngạc nhiên khi thấy Lục Thiếu Du đi ra, nhưng không suy nghĩ lâu.

Bạch Sa Sa tò mò hỏi:

- Này, ngươi có biết nam hàinam nhân khác nhau như thế nào không? Sư phụ bảo rằng ta sẽ biết sau này nhưng ta muốn biết ngay bây giờ!

Ánh mắt cô đầy curios với Lục Thiếu Du, có vẻ như Bạch Sa Sa khó khăn vì không hiểu vì sao hình dáng của nàng và nam hài lại khác nhau.

Lục Thiếu Du gãi mũi, do dự nói:

- À thì...

Hắn hơi bối rối:

- Nam hài tức là chưa làm chuyện đó với nữ nhân, còn sau khi làm chuyện đó với nữ nhân thì nam hài sẽ trở thành nam nhân. Nữ hài cũng tương tự, sau khi làm chuyện đó với nam nhân sẽ biến thành nữ nhân. Nói chung, đó là một điều rất kỳ diệu.

Bạch Sa Sa nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm và hỏi đầy nghi hoặc:

- Ấy ấy là gì?

Lục Thiếu Du há hốc mồm:

- Cái đó...

Bạch Sa Sa ngây thơ hơn cả một tờ giấy trắng, Lục Thiếu Du không biết phải trả lời ra sao, hắn không thể dạy hư một cô gái nhỏ như nàng.

Bạch Sa Sa hỏi liên tục, rất muốn biết:

- Nói nhanh lên, ấy ấy là gì?

Sau một chút do dự, Lục Thiếu Du quyết định mạnh dạn nói:

- Ấy ấy là một nam nhân và một nữ nhân làm một chuyện rất vĩ đại, đầy sung sướng và thỏa mãn. Đây có thể nói là một điều thần thánh và vĩ đại, là nguồn gốc của nhân loại. Nghe nói nữ nhân rất thích làm chuyện này.

Bạch Sa Sa nghiêm túc nhìn Lục Thiếu Du:

- Thật không? Vậy chúng ta có thể làm chuyện đó không?

Lục Thiếu Du cứng họng:

- Cái đó...

Thật quá thẳng thắn, lần đầu tiên của hắn sao có thể tùy tiện nhượng bộ? Hắn không phải là người dễ dãi.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên:

- Hừ! Không ngờ ngươi lại có thể ra khỏi Mê Lâm trận của ta, cuối cùng ngươi là ai?

Cô gái áo trắng xinh đẹp xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đưa tay ra hiệu cho cô gái áo trắng:

- Tiền bối, tiểu tử vô tình đi ra, xin đừng trách.

Bạch Sa Sa vui vẻ nói với cô gái áo trắng:

- Sư phụ, nam hài nói rằng sau khi nam hài và nữ hài làm những chuyện thật vĩ đại và sung sướng, thỏa mãn thì sẽ biến thành nam nhân và nữ nhân.

Nghe Bạch Sa Sa nói, Lục Thiếu Du muốn ngất. Cô gái quá ngây thơ, cực kỳ trong sáng, đơn thuần đến mức khiến Lục Thiếu Du toát mồ hôi lạnh.

Cô gái áo trắng lạnh lùng nói:

- Ta đã bảo là nam nhân không phải thứ gì tốt, còn nhỏ đã hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt nữ nhân. Để ngươi sống, chỉ biết tai họa đến nữ nhân, có khi còn hơn giết ngươi đi.

- Ta...!

Lục Thiếu Du không nghĩ rằng hắn lại gây tai họa cho nữ nhân bao giờ?

- Tiền bối, trước khi ta chết có thể cho ta nói một câu không?

Lục Thiếu Du đã chuẩn bị cho việc chạy trốn, Khôi Nhất và Thiên Sí Tuyết Sư đã chuẩn bị sẵn sàng.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ:

- Nữ nhân này giống y như một lão độc vật, tính tình thật khó đoán, lại vô cùng đáng sợ.

Cô gái áo trắng lạnh lùng nói:

- Nói đi, sẽ cho ngươi nói xong rồi chết.

Lục Thiếu Du nói một hơi:

- Ta đến tìm một tiền bối, Quỷ Tiên Nữ, là Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh kêu ta đến. Lão độc vật đó nói hy vọng trước khi chết được gặp mặt Quỷ Tiên Nữ lần cuối và xin lỗi.

Lục Thiếu Du ngước nhìn cô gái áo trắng:

- Tiền bối, nếu người giết ta, thì phiền người tìm Quỷ Tiên Nữ giúp, như vậy ta chết cũng không tiếc nuối.

Cô gái áo trắng bối rối hỏi:

- Ngươi nói cái gì? Trước khi chết? Lão già đó bị sao vậy?

Biểu hiện của cô gái áo trắng tràn đầy lo lắng.

Lục Thiếu Du mỉm cười thầm nghĩ:

- Có vẻ giữa họ có mối quan hệ gì đó.

Cô gái áo trắng lo lắng như vậy mà nói hai người không có liên quan đến nhau thì thật kỳ lạ, chuyện này dễ xử hơn một chút.

Lục Thiếu Du cố tình nói:

- Tiền bối, giết ta đi, nhưng ta phải gặp Quỷ Tiên Nữ trước đã rồi mới nói tiếp.

Cô nói:

- Nói linh tinh! Lão già kia không nói với ngươi Quỷ Tiên Nữ trông như thế nào sao? Ta chính là Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh, nói nhanh đi, lão già đó bị gì?

Lục Thiếu Du lại hành lễ:

- Thì ra tiền bối chính là Quỷ Tiên Nữ.

Từ khi Lục Thiếu Du nói chuyện với Bạch Sa Sa, hắn đã xác nhận rằng cô gái áo trắng chính là Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh.

Lục Thiếu Du nói:

- Dù lão độc vật tạm thời không gặp nguy hiểm đến tính mạng nhưng vết thương của ông ấy quá nặng, e rằng... Ài, không biết có hồi phục được không.

Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh thở phào nhẹ nhõm, nàng nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, hỏi:

- Ngươi là gì của lão già đó?

Lục Thiếu Du trả lời:

- Ta là điệt tử của lão độc vật.

Hắn thầm nghĩ rằng dù sao trong sơn mạch Vụ Đô, hắn đã xưng hô lão độc vật như vậy rồi.

Cô gái áo trắng quát:

- Ngươi lừa ta, hắn làm gì có điệt tử?

- Ta lừa tiền bối làm gì? Ta thật sự là điệt tử của lão, nhưng không phải máu mủ, nếu tiền bối không tin thì thôi. Đây là vật mà lão độc vật đưa ta.

Lục Thiếu Du móc một khối ngọc bội ra, lúc hắn khởi hành, Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh đã cố tình giao cho hắn để chứng minh thân phận.

- Cái này...

Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh nhận lấy ngọc bài, sắc mặt nàng biến đổi, tay cẩn thận vuốt ve ngọc bội, ánh mắt nàng mông lung nhớ về quá khứ.

Một lúc sau, sắc mặt Quỷ Tiên Nữ bình tĩnh trở lại, và lúc nói chuyện với Lục Thiếu Du có vẻ nhẹ nhàng hơn:

- Hắn thật sự nói muốn gặp ta?

Lục Thiếu Du chân thành nói:

- Đúng vậy! Lão độc vật chính miệng nói với ta!

Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, có thể hắn vô tình tác hợp một mối duyên tình. Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh đẹp như vậy tại sao lão độc vật lại không thích nàng chứ, cứ nghĩ mãi rằng nữ nhân kia chỉ muốn hại lão.

Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh liếc nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt nàng tràn đầy nghi ngờ, một chút căng thẳng và mong chờ:

- Ngươi không lừa ta chứ?

Lục Thiếu Du lập tức cam đoan:

- Ta dám lừa Quỷ Tiên Nữ tiền bối?

Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh mỉm cười như một thiếu nữ đôi mươi, đẹp rạng rỡ:

- Cho ngươi lá gan cũng không dám.

Lục Thiếu Du thầm thở dài. Quỷ Tiên Nữ thật như một tiên nữ, lão độc vật Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh, chắc chắn bị cửa kẹp mới bỏ qua được một người đẹp như vậy.

Một lát sau, Quỷ Tiên Nữ nói với Lục Thiếu Du:

- Dẫn ta đi gặp hắn.

Mắt Lục Thiếu Du bừng sáng, anh ta nói:

- Tiền bối, dẫn người đi thì được, nhưng phải đồng ý một điều kiện, lão độc vật nói nếu không thì lão không dám gặp tiền bối.

Quỷ Tiên Nữ nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:

- Nói đi.

Lục Thiếu Du nêu yêu cầu:

- Hiện tại lão độc vật tham gia vào Phi Linh Môn, làm đại trưởng lão nên hy vọng tiền bối cũng tham gia, như vậy có thể thường xuyên gặp mặt tiền bối. Nếu không gặp rồi lại chia xa, thì thà không gặp.

Quỷ Tiên Nữ có vẻ tức giận, nét mặt sa sầm nói:

- Tiểu tử, ngươi nói dối rất giỏi. Nói cho ta biết, rốt cuộc có chuyện gì? Đừng có mơ lừa ta, nếu không ta sẽ giết ngươi ngay!

Tóm tắt:

Trong chương này, Lục Thiếu Du thoát khỏi Mê Lâm trận nhờ sự giúp đỡ của Bạch Sa Sa. Cô bé thắc mắc sự khác biệt giữa nam hài và nam nhân khiến Lục Thiếu Du bối rối khi giải thích. Sau đó, cô gái áo trắng, Quỷ Tiên Nữ Bạch Doanh, xuất hiện và có vẻ quan tâm đến một người đàn ông đã bị thương nặng. Cuộc trò chuyện giữa ba người diễn ra đầy hài hước và căng thẳng, đặc biệt quando Lục Thiếu Du cố gắng hòa giải mối quan hệ giữa Quỷ Tiên Nữ và lão độc vật Thôi Hồn Độc Suất Đông vô Mệnh.