Mà Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến không phải là người bình thường. Ông có một nền tảng kiến thức sâu rộng từ thời thượng cổ cho đến nay trong lĩnh vực trận pháp, với nhiều bí quyết nhỏ khiến người ta phải kinh ngạc. Càng hiểu biết về nhau, cả hai càng cảm thấy có nhiều điểm tương đồng. Khi Thánh Thủ Linh Đế giải thích về trận pháp, Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến cũng không khỏi ngạc nhiên hơn nữa.
Hai người họ ở bên nhau, vui vẻ không thôi. Dù cho Lục Thiếu Du có xuất hiện, họ vẫn say mê nghiên cứu bàn trận, chẳng mấy chú ý đến anh.
- Mời sư phụ nói.
Lục Thiếu Du nhìn hai người và khẽ lắc đầu, nhưng trong lòng thì hết sức vui mừng. Sự hiểu biết của sư phụ về trận pháp đã tăng lên đáng kể, và Khiên Bách Biến cũng vậy, đây chắc chắn là điều tốt. Ít nhất là với trận pháp, anh không còn có nhiều thời gian để nghiên cứu nữa.
- Ta muốn sát nhập Thánh Linh giáo với Phi Linh môn, con nghĩ thế nào?
Đến lúc này, Thánh Thủ Linh Đế mới quay đầu nhìn Lục Thiếu Du và hỏi.
- Sư phụ, Thánh Linh giáo chính là tâm huyết của ngươi, lại còn là tâm huyết của bốn vị sư thúc nữa. Chẳng lẽ cứ để vậy không tốt hơn sao?
Lục Thiếu Du giật mình. Việc Thánh Linh giáo sát nhập với Phi Linh môn từng lướt qua tâm trí anh, nhưng anh không muốn biến tâm huyết của sư phụ thành của mình.
- Con suy nghĩ quá nhiều rồi. Nếu Thánh Linh giáo và Phi Linh môn sát nhập với nhau, lực lượng của Phi Linh môn sẽ càng mạnh mẽ hơn. Điều này sẽ không gây hại gì cho Thánh Linh giáo cả. Ta và bốn vị sư thúc đã sớm có ý định sát nhập Thánh Linh giáo và Phi Linh môn. Hiện tại chỉ cần một câu nói từ con. Vài ngày nữa, tất cả các môn phái lớn sẽ tụ hội tại Phi Linh môn. Lúc đó sẽ tuyên bố.
Thánh Thủ Linh Đế nói.
- Thế thì tốt. Đến lúc đó, đệ tử sẽ lo liệu.
Lục Thiếu Du gật đầu. Sư phụ đã cân nhắc cẩn thận như vậy, có lẽ sư phụ và bốn vị sư thúc đều đã bàn bạc kỹ càng. Do đó, Lục Thiếu Du không phản đối, bởi vì đây là một điều tốt cho cả Phi Linh môn lẫn Thánh Linh giáo.
- Còn chuyện con thành gia lập thất, đến lúc đi cầu hôn, ta sẽ thông báo Tứ sư thúc và Ngũ sư thúc tới đây. Dù sao giờ con là giáo chủ của Thánh Linh giáo, đi cầu hôn thì phải có người của Thánh Linh giáo đi theo. Không có việc gì thì con có thể đi, đừng làm ảnh hưởng đến việc nghiên cứu trận pháp của chúng ta.
Dứt lời, Thánh Thủ Linh Đế phất tay đuổi khách.
- Đệ tử cáo lui.
Lục Thiếu Du cười khổ, nhưng chỉ còn cách lui xuống. Thánh Linh giáo cũng muốn tham gia cầu hôn, trong khi phụ thân của anh cũng đã nói rằng ông muốn đi, chắc hẳn sẽ rất náo nhiệt.
Trên một ngọn núi cao vút, nơi mà Bắc Cung Vô Song đã cắm cây Thiên Mộc Thần Thụ, giờ đây đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc, những chiếc lá mới lại vươn ra tỏa ra sức sống bạt ngàn.
Lục Thiếu Du đứng ở đỉnh núi, ánh mắt dõi về phía trước. Anh đã ở nơi này nhiều năm, sự thay đổi này khiến lòng anh tràn ngập cảm xúc. Anh chưa từng nghĩ trên đời này lại có điều kỳ diệu như vậy.
- Thiếu Du.
Một giọng nói dịu dàng vang lên, và ngay lập tức, năm bóng hình mềm mại xuất hiện. Đó chính là năm người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, và Lam Linh.
- Sao các nàng lại đến đây?
Chiếc trường bào của Lục Thiếu Du bay phấp phới, anh khẽ mỉm cười hỏi. Anh không cần gì hơn nữa khi đã có năm nàng kiều thê như vậy. Thật là ông trời đã ưu ái anh.
- Sắp đến ngày đại hôn nên chúng thiếp định trở về một chuyến, vì vậy mới tới thông báo với chàng.
- Cũng nên xuất phát thôi.
Lục Thiếu Du nở nụ cười, vài ngày qua Vô Song và các nàng không về vì muốn ở lại lâu hơn. Giờ đây tin tức về đại hôn đã truyền ra, các nàng cũng nên trở về. Mà anh cũng đã đến lúc tự mình đi cầu hôn, mọi thứ cần được thực hiện đầy đủ nghi lễ.
- Thiếu Du, Du Thược và Thanh Tuyền chàng định giải quyết thế nào? Ngày đại hôn của chúng ta có thể dời lại một chút. Lăng cô nương cũng là mẫu thân của Du Thược mà.
Độc Cô Cảnh Văn hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du cười khổ, vẻ mặt trở nên trầm trọng, nói:
- Ngày đại hôn không cần lùi lại. Trong lòng Du Thược hận ta, Thanh Tuyền cũng có lẽ tương tự, không phải trong thời gian ngắn có thể hóa giải. Về sau ta sẽ nghĩ biện pháp.
- Thiếu Du, còn Bạch Linh tỷ thì sao?
Bắc Cung Vô Song dịu dàng nói:
- Năm đó thiếp đã nhìn ra, chỉ là nhân tộc và thú tộc khác nhau. Nhưng hiện tại Bạch Linh tỷ cũng đã đột phá tới Đế cấp, theo lý mà nói, đã không còn sự khác biệt. Chúng ta cũng nhìn ra rằng trong lòng Bạch Linh tỷ có tình cảm với chàng.
- Các nàng không ngại sao?
Lục Thiếu Du mỉm cười, trong đầu anh nhớ đến hình ảnh của một nàng trong bộ y phục trắng như tuyết.
- Chẳng lẽ chàng hy vọng chúng ta sẽ chú ý sao?
Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt của Lữ Tiểu Linh cũng không được tốt cho lắm. Nhưng các nàng đều là những người phụ nữ thông minh, hiểu rõ mình nên làm gì. Có một số chuyện không cần phải quá để ý, miễn sao trong lòng hắn có các nàng là đủ rồi.
Lục Thiếu Du vuốt nhẹ mũi, khóe miệng mỉm cười nói:
- Có các nàng thật là tốt.
- Đừng có lắm mồm.
Thân hình mềm mại của Lữ Tiểu Linh rung động, bộ ngực ngạo nghễ của nàng khiến ánh mắt của Lục Thiếu Du không tự chủ mà đảo qua.
- Sắc quỷ vô sỉ.
Lữ Tiểu Linh trừng mắt nhìn Lữ Tiểu Linh, nhưng lại cố gắng ưỡn ngực lên thêm.
- Thiếu Du, nếu như được thì hãy đến Cửu Vĩ Yêu Hồ. Chúng ta sẽ đi cùng chàng, có thể giúp chàng một chút. Đến lúc đó, chúng thiếp cũng tiện đường trở về.
Bắc Cung Vô Song nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du suy nghĩ một lát rồi nhìn các nàng nói:
- Đến lúc đó ta sẽ tự mình đi thôi. Mấy ngày này ta sẽ đến nhà các nàng cầu hôn.
- Hừ, chàng cầu hôn thì chúng ta sẽ gả cho chàng sao? Quá mất mặt.
Vân Hồng Lăng chu miệng nhìn Lục Thiếu Du với ánh mắt lạnh lùng.
- Thật sao?
Lục Thiếu Du cười, ngay lập tức ôm lấy thân hình mềm mại của nàng vào lòng. Đôi môi chạm xuống, hai tay bắt đầu vuốt ve cặp mông ngạo nghễ, căng tròn của nàng.
- Cứu mạng, sắc quỷ!
Vân Hồng Lăng kêu to.
- Nếu không gả, ta sẽ không khách khí đâu.
Lục Thiếu Du cười nham hiểm, đôi tay vẫn không ngừng di chuyển bất chấp sự có mặt của các nàng.
- Tiểu Long, Vô Song tỷ… mọi người không mau giúp sao?
Vân Hồng Lăng giãy dụa, nhưng vì môi bị che khuất nên chẳng cách nào thoát khỏi sự quấy rối của Lục Thiếu Du.
- Sắc lang, buông tay ra!
Lữ Tiểu Linh lập tức gia nhập trận chiến. Các người như Lam Linh, Bắc Cung Vô Song và Độc Cô Cảnh Văn cũng không đứng nhìn.
- Hắc hắc, tới thật đúng lúc.
Lục Thiếu Du nở nụ cười nham hiểm, ngay lập tức trên ngọn núi, từng bóng hình xinh đẹp đều không thể thoát khỏi sự chạm tay của Lục Thiếu Du.
Chương truyện xoay quanh cuộc trò chuyện giữa Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến và Thánh Thủ Linh Đế về trận pháp và sự sát nhập giữa Thánh Linh giáo và Phi Linh môn. Lục Thiếu Du, trong vai trò giáo chủ, nhận thấy tầm quan trọng của sự kiện này nhưng cũng lo lắng về mối quan hệ tình cảm phức tạp khi sắp đến ngày đại hôn. Sự xuất hiện của năm người phụ nữ xinh đẹp khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy hạnh phúc nhưng cũng thách thức với những tình cảm chưa hoàn thiện và lời hứa hôn nhân trước mắt.
Lục Thiếu DuLam LinhLữ Tiểu LinhVân Hồng LăngĐộc Cô Cảnh VănBắc Cung Vô SongThánh Thủ Linh ĐếMà Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến