Lục Thiếu Du không chỉ luyện hóa thành công Đại hồn anh mà còn có một lý do khác khiến hắn cảm thấy phấn khởi. Sau khi Đại hồn anh kết hợp với linh hồn gốc của Âm Đàm, không ít ký ức của Âm Đàm cũng được Đại hồn anh thu thập. Tuy rằng Âm Đàm đã bị Âm Minh luyện hóa một cách nghiêm trọng nên ký ức trong linh hồn của nàng ta không còn nhiều. Hơn nữa, Âm Minh lại bị kim đao màu vàng thôn phệ, khiến cho ký ức linh hồn của nàng ta cũng rơi vào tay Lục Thiếu Du. Hắn đoán rằng, việc thiếu vắng thông tin từ Âm Minh là một mất mát lớn, bởi vì điều này đồng nghĩa với việc mất đi những cơ duyên quý báu và nhiều thông tin quan trọng liên quan đến Thiên Trủng.
Dù vậy, Lục Thiếu Du vẫn giữ tâm lý cảnh giác. Hắn biết rằng việc đi cùng với Âm Minh không thể hoàn toàn yên tâm, phần vì trong đầu hắn có kim đao màu vàng. Ở bên cạnh Âm Minh, tâm trạng của Lục Thiếu Du hoàn toàn không lo lắng, ít nhất hắn đã ở thế bất bại và rất muốn tìm kiếm thông tin về Thiên Trủng và đại cơ duyên. Nếu không, trước đây hắn chắc chắn đã không dám đồng hành cùng một cường giả như Âm Minh.
Khi Âm Minh bị diệt, sự mất mát thông tin khiến Lục Thiếu Du không khỏi cảm thấy đau lòng. Nhưng lúc này, hắn lại thu được rất nhiều ký ức tàn phá từ Âm Đàm, và điều này khiến trái tim hắn bừng sáng. Những ký ức đó chứa đựng thông tin về đại cơ duyên, bao gồm cả địa điểm của nó, nằm trong một dãy núi, mà điều này là điều mà Âm Minh đã không nói dối.
Có được thông tin quý giá này, Lục Thiếu Du quyết định không chia sẻ với mọi người mà chỉ khẽ nói rằng họ nên nhanh chóng đi về phía trước, mong có thể vượt qua nơi này và tiến vào địa phận mới.
Trong hành trình, nhóm của Lục Thiếu Du đã trải qua không ít nguy hiểm, nhưng nhờ có sự đoàn kết, họ đã vượt qua tất cả. Đáng chú ý có lần, họ đã gặp phải các Đế giả từ Nhật Sát Các và Khôn Dương Đảo, và theo thông tin từ họ, có một Đế giả từ cả hai phái đã bỏ mạng trong những hiểm cảnh của Thiên Trủng.
Lục Thiếu Du chỉ có thể thầm thán phục. Đế giả là những thực thể mạnh mẽ nhất trên đại lục, nhưng cũng có thể gặp phải tai họa trong Thiên Trủng khắc nghiệt.
Khoảng ba ngày sau, nhóm của họ cũng đến được biên giới của dãy núi. Trước mắt họ là một quảng trường rộng lớn, bề mặt màu xám trắng, toát ra một khí tức làm rung cảm linh hồn mọi người. Khí tức này toả lan khắp không gian, khiến mọi thứ trở nên méo mó. Tại quảng trường còn có một công trình khổng lồ màu xanh, đứng sừng sững tựa như cầu nối giữa trời và đất.
Công trình này hiện lên như một ngôi mộ khổng lồ, khí tức mạnh mẽ tỏa ra khiến người đứng xa phải rùng mình sợ hãi. Lục Thiếu Du nhìn vào kiến trúc đó, không khỏi hít sâu một hơi, trên mặt hiện lên vẻ kinh hoàng. Từ ký ức của Âm Đàm, hắn biết rõ đây chính là vị trí của đại cơ duyên.
"Khí tức thật đáng sợ," một người trong nhóm lên tiếng. Lục Thiếu Du gật đầu và cảnh báo mọi người rằng mỗi bước đi trên quảng trường này đều phải hết sức cẩn thận. Ngay cả các Đế giả ngũ trọng, lục trọng cũng dễ dàng bị hồn phi phách tán ở đây. Vì vậy, hắn khuyên mọi người không nên hành động thiếu suy nghĩ.
Nghe thấy lời cảnh báo của Lục Thiếu Du, mọi người không khỏi thay đổi sắc mặt. Nếu ngay cả Đế giả ngũ trọng, lục trọng cũng có thể dễ dàng gặp nguy hiểm, thì không ai dám mạo hiểm thử sức mình.
"Thiếu Du, sao ngươi biết chuyện này?" Linh Hạo Đại Đế hiếu kỳ hỏi. Lục Thiếu Du chỉ trả lời mơ hồ, rằng hắn chỉ biết một chút thông tin và nhắc nhở mọi người cần cẩn trọng.
Tử Yên thì cảm thấy có điều gì đó không ổn trong công trình giống như ngôi mộ kia, và cho rằng họ cần phải vượt qua quảng trường này mới có thể tiến vào bên trong.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Du vẫn muốn thận trọng, không muốn mình trở thành người tiên phong dẫn đầu vào nơi này. Tất cả mọi người, với thực lực của Đế giả, đều cảm nhận được khí tức mạnh mẽ trên quảng trường, càng khiến họ dè dặt hơn.
Khi cả nhóm đang trầm tư quan sát quảng trường, bất ngờ từ trên không trung xuất hiện một chấn động. Ngay lập tức, vô số bóng hình như cầu vồng xuất hiện trên không trung, khí tức mênh mông lan tỏa. Những người này vừa xuất hiện đã nhanh chóng hướng sự chú ý về phía nhóm Lục Thiếu Du. Khi ánh sáng tỏa ra, hình dáng của họ hiện lên rõ rệt trong tầm mắt mọi người.
Khi nhận ra họ, đặc biệt khi nhìn thấy người đứng đầu với khí tức lạnh lẽo khủng khiếp, ánh mắt Lục Thiếu Du bỗng trầm xuống, khí tức trong cơ thể hắn cũng lặng lẽ vận chuyển. Hắn nhanh chóng nhận ra ba người quen thuộc khác – Huyết Kiếm Đại Đế cùng hai người Sinh Tử Diêm La. Đằng sau họ còn có thêm bốn người tán tu khác mà Lục Thiếu Du đã từng thấy khi tiến vào trong Thiên Trủng. Họ có thực lực không mấy nổi bật, bao gồm hai Đế giả nhất trọng, một Đế giả tam trọng và một người mạnh mẽ hơn, thực lực không kém Huyết Kiếm Đại Đế.
Lục Thiếu Du cảm thấy có thể bốn người tán tu này đã đi cùng với giới chủ Linh Vũ giới, có thể họ đã gia nhập hoặc hợp tác với Linh Vũ giới. Dựa vào thực lực hiện tại của mình, Lục Thiếu Du không hề e ngại Huyết Kiếm Đại Đế và các đồng đội của hắn, nhưng riêng với giới chủ Linh Vũ giới, Lục Thiếu Du cảm thấy cần phải đề phòng. Giữa họ có mối quan hệ phức tạp, và việc đã giao chiến với giới chủ Linh Vũ giới hai lần khiến Lục Thiếu Du nhận ra đây vẫn là một ẩn số mà hắn chưa thể thấu hiểu.
Cả nhóm Nam thúc và Thánh Thủ Linh Đế cũng đều nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới với ánh mắt cảnh giác, ai cũng biết thực lực của kẻ này là rất mạnh mẽ.
Trong chương truyện này, Lục Thiếu Du thành công luyện hóa Đại hồn anh, thu thập được ký ức quý giá từ Âm Đàm. Dù mất đi thông tin từ Âm Minh, hắn vẫn tiếp tục hành trình cùng đồng đội vượt qua hiểm nguy trong Thiên Trủng. Đến một quảng trường kỳ bí, họ cảm nhận được khí tức mạnh mẽ và đối mặt với sự xuất hiện của Huyết Kiếm Đại Đế và đồng bọn. Nhóm thiết lập cảnh giác, Lục Thiếu Du nhận thấy tình hình trở nên phức tạp hơn bao giờ hết do mối quan hệ với giới chủ Linh Vũ giới.
Nam thúcLục Thiếu DuTử YênThánh Thủ Linh ĐếLinh Hạo Đại ĐếHuyết Kiếm Đại ĐếSinh Tử Diêm LaÂm MinhÂm Đàm
Linh Vũ giớiđại hồn anhđại cơ duyênHuyết Kiếm Đại ĐếThiên Trủngký ứckhí tứccường giảnguy hiểm