Phải hiểu rằng việc tu luyện vũ kỹ cao cấp trong tình trạng thực lực quá thấp là điều không tốt lành. Nếu như sư phụ có chút kinh nghiệm, nhất định sẽ không ngay lập tức cấp cho nhiều vũ kỹ cao cấp như vậy, mà sẽ hướng dẫn từng bước một. Việc trực tiếp cung cấp nhiều vũ kỹ cao cấp có thể gây hại cho người học.
May mắn rằng người này không phải là một nhân vật bình thường, nếu là người khác, khi nhận được một đống vũ kỹ cao cấp như vậy, có thể họ sẽ không nhẫn nhịn được mà phát điên lên trong tu luyện, điều này rất dễ dẫn đến căn cơ không ổn định. Cuối cùng, cho dù là thiên phú tốt đến đâu cũng sẽ bị hủy hoại.
Nhưng vị sư phụ này lại thật sự rất chân thành, điều này khiến Lục Thiếu Du cảm kích không ít.
- Ngươi muốn bế quan tu luyện?
Vũ Ngọc Tiền có chút nghi hoặc, sau đó nói thêm:
- Tốt, tu luyện cho tốt, nửa năm sau trong tông sẽ chọn hai mươi mốt đệ tử ưu tú vào mật địa tu luyện, ngươi cần phải cố gắng một chút, tu luyện ở mật địa có không ít chỗ tốt.
- Sư phụ, mật địa là gì?
Lục Thiếu Du hiếu kỳ hỏi.
- Nói đến điều này, lát nữa ta sẽ kể cho ngươi nghe một chút.
Vũ Ngọc Tiền nói:
- Tông chủ tìm ta có việc, ta đi trước đây.
Sau khi Vũ Ngọc Tiền rời đi, Lục Thiếu Du đứng trên ngọn núi, nhìn vào ba miếng ngọc giản trong tay, không nhịn được mà mỉm cười. Hôm nay, không những lấy được một bộ vũ kỹ thân pháp Huyền cấp sơ giai, mà còn có ba bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, quả thực là phát tài.
Đặc biệt là Phù Quang Lược Ảnh, Nam Thúc từng nói rằng hắn cần phải tìm được Phù Quang Lược Ảnh và Vạn Niên Xích Đồng. Hắn đã tìm được Phù Quang Lược Ảnh, mặc dù chưa có chút sức lực nào. Quả thực, vận khí của hắn vô cùng tốt.
Tuy nhiên, khi nhớ đến Vạn Niên Xích Đồng, hắn không khỏi cảm thấy đau đầu. Hắn hiện tại vẫn hoàn toàn không biết gì về nơi hạ lạc của Vạn Niên Xích Đồng và cũng không dễ để hỏi người khác, vì vậy chỉ có thể tìm từ từ.
Giữ ba bộ vũ kỹ Hoàng cấp trong tay, Lục Thiếu Du không có ý định tu luyện ngay mà muốn nâng cao chân khí và linh lực của bản thân trước. Khi nào có thời gian rảnh rỗi, tu luyện vũ kỹ sau cũng không muộn. Vũ kỹ thân pháp Phù Quang Lược Ảnh chính là vũ kỹ Huyền cấp, nếu muốn tu luyện e rằng sẽ rất khó, hay là đợi đến khi đột phá Vũ Phách và Linh Phách rồi tu luyện cũng không muộn.
- Ai?
Lục Thiếu Du đang định trở lại đình viện thì đột nhiên tâm thần rung lên, thân thể ngay lập tức thối lui.
- Tiểu tặc, lần này xem ngươi chạy đi đâu?
Một tiếng quát chợt vang lên, một đạo quang mang từ đâu bắn tới.
Đạo quang mang này có tốc độ như thiểm điện, Lục Thiếu Du mặc dù nhanh chóng lùi lại, nhưng vẫn chậm một bước, trong nháy mắt thân thể bị quang mang bao phủ.
Khi bị đạo quang mang này bao phủ, Lục Thiếu Du có cảm giác linh hồn hắn đang run rẩy, đây là một cỗ linh lực cuồng bạo, không ngừng gào thét, khiến cho không gian xung quanh cũng run rẩy theo.
Chỉ trong chốc lát, Lục Thiếu Du đã ở trong một không gian trắng xóa, bốn phía có linh lực cuồng bạo không ngừng dít gào.
Rống.
Một tiếng rống lớn của yêu thú ở phía xa truyền đến, cùng lúc Lục Thiếu Du cũng thấy trong không gian hắn đang đứng có vô số vòng xoáy lớn hướng về phía hắn.
- Hay cho địa phương quỷ dị này.
Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, thân thể nhanh chóng thối lui. Trong không gian quỷ dị này, quả thực có chút cảm giác khó chịu, trong nháy mắt hắn bị vòng xoáy cuồng bạo bao phủ, một cỗ khí thế bàng bạc áp bách về phía linh hồn của hắn.
- Phá cho ta.
Lục Thiếu Du lúc này có chút kinh hãi, đồng thời ngưng tụ ra một cỗ linh hỏa điên cuồng đốt cháy cỗ khí thế bàng bạc này. Dưới sự thiêu đốt của linh hỏa, cỗ khí thế bàng bạc kia tức thì ảm đạm đi rất nhiều.
Cũng đúng lúc này trong không gian quỷ dị đột nhiên ba động, một cỗ lực lượng mênh mông hội tụ lại thành một mũi tên từ trong không gian bắn về phía Lục Thiếu Du.
- Thị Linh Lực, là linh hồn công kích, lẽ nào...
Trong đầu Lục Thiếu Du hiện lên một ý nghĩ, linh lực trong cơ thể bạo phát, thân thể nhanh chóng lui lại.
Đồng thời, năng lượng mênh mông trong không gian trong nháy mắt ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn, chưởng ấn giống như là xé rách không gian mang theo uy áp kinh khủng đánh về phía Lục Thiếu Du.
- Đao hồn trảm.
Lục Thiếu Du nhanh chóng lùi lại, thủ ấn đánh ra, trong tay xuất hiện một thanh linh đao trong nháy mắt phá vỡ không gian mang theo lực lượng cuồng bạo bổ về phía chưởng ấn trước mặt.
Linh đao cắt nát hư không, một đao bổ ra khiến cho không gian rung động, kinh khí không ngừng dít gào, tạo ra tiếng bạo liệt, chưởng ấn, linh đao trong nháy mắt va chạm tạo nên ba động năng lượng kinh khủng.
Sưu.
Không có vụ nổ nào, chỉ có một âm thanh giống như tiếng cắt kim loại vang lên. Chưởng ấn khổng lồ trên bầu trời trước linh đao chỉ có thể kiên trì được một lát rồi trực tiếp bị cắt đôi, một cỗ lực lượng sắc bén vô cùng nhanh chóng tản ra bốn phía. Mà Lục Thiếu Du là kẻ đứng mũi chịu sào, trong nháy mắt bị đánh bay đi, một cỗ năng lượng vô hình trực tiếp bắn vào trong đầu hắn. Cỗ năng lượng này vô cùng khủng khiếp khiến cho suy nghĩ trong đầu hắn hiện tại vô cùng hỗn loạn.
- Ồ?
Trong không gian truyền đến một tiếng nghi hoặc, theo tiếng nói đó trong không gian quỷ dị lúc này đột nhiên hiện lên vô số quang mang bạch sắc tạo thành mũi tên.
Xuy xuy...
Quang mang ba động trong nháy mắt tạo thành một sợi tóc cực lớn từ trong đám mũi tên trong không gian này bắn ra, trực tiếp xuyên qua sự cách trở của không gian, sợi tóc này giống như một đầu linh xà, mang theo khí thế phô thiên cái địa cuối cùng không ngờ lại hóa thành một chiếc lưới lớn, bay về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du ngẩn ra, căn bản không thể né tránh. Những công kích này quá mức quỷ dị, trong đầu hắn mê muội một chút ngay lập tức những sợi tóc này đã hóa thành tấm lưới quấn quanh người hắn.
- Tiểu tặc, ngươi còn không thúc thủ chịu trói sao?
Lúc này có một thân ảnh chợt lóe lên, mà Lục Thiếu Du đang giãy giụa thì đột nhiên trong nháy mắt những huyệt đạo quanh thân bị chân khí phong tỏa, thân thể tức khắc không thể nhúc nhích được nữa.
- Là ngươi.
Lục Thiếu Du nhìn vào thân ảnh trước mặt, dung mạo tuyệt mỹ, đường cong lả lướt, chính là người mà hắn hiện tại không muốn gặp nhất, nha đầu Vân Hồng Lăng.
Đứng ở trước mặt Lục Thiếu Du một lát, Vân Hồng Lăng đắc ý cười nói:
- Sao nào? Sợ hãi có phải không? Ta cho ngươi chạy. Hôm nay bản tiểu thư không thể không giáo huấn ngươi một phen.
Vừa nói xong, Hồng Lăng đánh ra một thủ ấn, tấm lưới đang quấn chặt lập tức biến mất không thấy, sau đó nàng vung tay lên lập tức có một vật giống như một cung điện xuất hiện trong tay nàng, Lục Thiếu Du lần thứ hai xuất hiện trên ngọn núi.
- Linh khí?
Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, bản thân hắn đã sớm hoài nghi, không gian vừa rồi. Hiện tại xem ra bản thân hắn đoán không sai, thứ trong tay Vân Hồng Lăng chính là linh khí.
Trong chương này, Lục Thiếu Du nhận nhiều vũ kỹ cao cấp từ sư phụ Vũ Ngọc Tiền, nhưng lo ngại về việc tu luyện khi còn yếu. Vũ Ngọc Tiền thông báo về mật địa tu luyện sắp tới. Khi Lục Thiếu Du đang đắm chìm trong niềm vui, hắn bất ngờ bị tấn công bởi một quang mang kỳ quái. Hắn đối mặt với Vân Hồng Lăng, người mà hắn không muốn gặp, và phát hiện ra rằng cô có linh khí mạnh mẽ, khiến cuộc chiến trở nên căng thẳng hơn.
Trong chương này, Lục Thiếu Du gặp gỡ và giao lưu với sư phụ Vũ Ngọc Tiền cùng hai sư huynh của mình, Quách Đông Dương và Mã Phương. Họ thảo luận về võ kỹ và sự tu luyện của Lục Thiếu Du, trong đó sư phụ đã tặng cho anh nhiều bộ võ kỹ quý giá từ cấp Huyền cho đến Hoàng cấp cao giai. Lục Thiếu Du thể hiện sự vui mừng và quyết tâm tu luyện để không thua lại các đồng môn, trong khi his yêu thú cũng có những hoạt động xung quanh. Không khí trong chương rất sôi nổi và phấn khởi, hàm chứa sự phát triển của nhân vật chính.