Long bảng đấu là một khái niệm quan trọng trong hệ thống tu luyện của Vân Dương Tông mà Lục Thiếu Du còn có ít thông tin. Đối với hắn, Hổ bảng thật sự rất rõ ràng nhưng Long bảng thì lại mù mờ.
Long bảng là thứ tự xếp hạng dành cho những đệ tử thân truyền còn trẻ, trong khi đó những đệ tử mới vào chỉ cần có tên trong Hổ bảng là không phải làm tạp vụ và còn có thể nhận được không ít đan dược. Còn đệ tử thân truyền thì phải có tên trong Long bảng, tổng cộng có năm mươi một danh ngạch. Những người có tên trên bảng đều được tông môn đẩy mạnh bồi dưỡng. Nếu có thể tiến vào top hai mươi, họ mới được gọi là đệ tử thân truyền chân chính của Vân Dương Tông và có thể được một số cường giả chân chính chỉ điểm.
Lục Vô Song nói: "Đến lúc đó sẽ nhìn trước rồi nói sau."
Lục Thiếu Du trầm tư một lát rồi nói với Lục Vô Song: "Được rồi, nếu như đầu tháng có thời gian rảnh thì có thể đi xem một chút. Vừa hay đầu tháng ta định đi thách đấu một chút, đệ cũng có thể lý giải một chút thực lực của người trên Long bảng, điều này đối với tu luyện của đệ có trợ giúp rất lớn."
Lục Vô Song đáp: "Được rồi, rảnh rỗi đệ sẽ đi."
Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, Lục Thiếu Du từ lời nói của Lục Vô Song cũng hiểu được không ít về đệ tử thân truyền, hắn thầm thán phục rằng Vân Dương Tông trong việc bồi dưỡng đệ tử thân truyền thực sự đã hao tổn rất nhiều. Từ lời Lục Vô Song, hắn biết rằng những đệ tử thân truyền này, nếu là Vũ sư thì mỗi tháng đều được nhận một viên đan dược tam phẩm cao giai, còn nếu là Vũ Phách thì được nhận một viên đan dược tứ phẩm.
Về phương diện vũ kỹ, đệ tử thân truyền cơ bản đều sử dụng vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai, sau khi đạt được điều kiện nhất định có thể tu luyện vũ kỹ Hoàng cấp trung giai. Người đứng đầu Long bảng mỗi người đều có một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai cũng là chuyện bình thường.
Đối với vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đệ tử có thiên phú cực cao, tiến vào top hai mươi Long bảng cũng không phải là không có khả năng. Nhưng với riêng Lục Thiếu Du mà nói, vũ kỹ Hoàng cấp cao giai đã không còn hấp dẫn. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mới là thứ hắn thực sự cảm thấy hứng thú. Loại vũ kỹ cấp bậc như vậy dù hiện tại không thể tu luyện nhưng giữ lại bên mình cũng rất tốt. Loại vũ kỹ này không ai cảm thấy ngại ngần.
Về tất cả đệ tử thân truyền, Lục Thiếu Du cảm thấy hứng thú với hai nơi: một là Vạn Vũ Lâu, hai là Vũ Linh Huyền Cảnh.
Vạn Vũ Lâu được thành lập từ khi Vân Dương Tông mới khai tông lập phái, nơi này có nội tình vô cùng sâu sắc, bên trong lưu giữ tâm đắc tu luyện của các hệ thống của những cường giả lịch sử Vân Dương Tông. Các loại cảnh giới, trình tự đều có. Có thể nói đó là một cuốn bách khoa toàn thư. Ở bên trong, những vấn đề về tu luyện nếu không có bất ngờ gì hoàn toàn có thể giải quyết dễ dàng.
Vạn Vũ Lâu được coi là cấm địa của Vân Dương Tông, ngay cả đệ tử thân truyền cũng không được vào.
Vũ Linh Huyền Cảnh lại là một địa phương kỳ lạ, theo lời của Lục Vô Song thì từ rất lâu trước đây, những cường giả Vân Dương Tông đã liên thủ bố trí một ảo cảnh, mà trong ảo cảnh này mọi người có thể an tâm tu luyện, bất luận là tu vi, linh hồn, vũ kỹ hay ý chí, đều có thể đề thăng một cách dễ dàng.
Hai địa phương này khiến Lục Thiếu Du vô cùng hứng thú. Khoảng cách từ bản thân đột phá đến Vũ Phách cũng không còn xa nữa. Đối với Vũ giả, đột phá Vũ Phách cũng giống như là một cái rãnh lớn, tương tự như là yêu thú tứ giai vậy. Đối với những yêu thú này, giống như là một thử thách lớn, không ít yêu thú có huyết mạch thấp cả đời không thể đột phá lên tứ giai, yêu thú đạt tứ giai thực lực sẽ biến đổi lên một tầm cao mới, biến đổi về chất.
Vũ giả cũng vậy, thiên phú thấp cả đời cũng không đạt tới Vũ Phách, nhưng nếu đột phá tới Vũ Phách thì thực lực cũng tiến một mảng lớn biến đổi về chất.
Vũ Linh Huyền Cảnh, địa phương như vậy đương nhiên Lục Thiếu Du muốn tìm hiểu một phen. Đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông, ai ai cũng có tốc độ tu luyện kinh người, hẳn là đều từ Vũ Linh Huyền Cảnh mà ra.
Mấy canh giờ sau, Lục Vô Song đứng dậy rời đi và nói: "Thiếu Du, tỷ trở về đây, đệ tu luyện đi."
"Ưmm." Lục Thiếu Du nhẹ đáp một tiếng, tiễn Lục Vô Song đến cửa. Nhìn nữ tử trang nhã trước mặt, Lục Thiếu Du không khỏi nhớ đến nữ nhân điêu ngoa xảy ra cách đây mấy ngày cùng với Tiểu Linh. Mấy nữ nhân này đều rất xinh đẹp, nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược. Một người thanh nhã cao quý, Tiểu Linh thì thực sự là băng hỏa lưỡng trọng thiên, Vân Hồng Lăng thì điêu ngoa.
"Thực ra cũng không sai..." Lục Thiếu Du cười hắc hắc rồi lập tức vỗ ót mình nói: "Lục Thiếu Du, ngươi nghĩ cái gì đây? Hạ lưu, mau bế quan luyện đan thôi."
Phân phó Tiểu Long, Huyết Tích Dịch, Thiên Sí Tuyết Sư hộ pháp, Lục Thiếu Du còn cố ý đứng bên ngoài cửa viết mấy chữ "Đang bế quan, xin đừng quấy rầy" rồi mới trở về phòng.
Thực ra Lục Thiếu Du không lo lắng ở chỗ này sẽ có nguy hiểm, nơi đây chính là trung tâm của Vân Dương Tông, Triệu Vô Cực muốn đối phó với hắn cũng không dám động thủ ở đây. Lục Thiếu Du chỉ lo lắng sư phụ Vũ Ngọc Tiền của hắn lại chạy tới, sự tình luyện đan không thể bại lộ được.
Sau khi móc ra Hỏa Long Đỉnh, Lục Thiếu Du lại lập tức móc ra một đống dược liệu luyện chế Địa Linh Đan, may thay dược liệu vẫn còn khá nhiều, bằng không mà nói muốn thu thập dược liệu luyện đan lúc này quả thực là một chuyện bị vướng tay vướng chân.
Sau khi chuẩn bị tốt tất cả, Lục Thiếu Du bắt đầu kết ấn, ngón tay chỉ ra, một đạo linh lực từ trong ngón tay bắn vào bên trong Hỏa Long Đỉnh, linh hỏa bên trong tức thì bùng cháy, cùng với sự xuất hiện của hỏa diễm, nhiệt độ trong căn phòng lúc này cũng tăng lên.
Lục Thiếu Du lại biến đổi thủ ấn, hai tay run lên, một đám quang mang bao vây từng cọng dược liệu tiến vào trong Hỏa Long Đỉnh, dưới sự bao vây của linh hỏa, dược liệu nhanh chóng hóa thành tro tàn lưu lại linh dịch tinh thuần.
Sau một lát, Lục Thiếu Du lại vung tay lên đem một đám dược liệu khác tiến vào trong Hỏa Long Đỉnh, lần này Lục Thiếu Du định luyện chế nhiều Địa Linh Đan một chút, dược liệu tương đối nhiều, không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn tất được. Cho nên Lục Thiếu Du không dám sơ ý, toàn tâm toàn ý luyện chế Địa Linh Đan.
Thời gian chầm chậm trôi qua, vào ngày thứ năm, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du đột nhiên biến hóa, linh lực cuồng bạo tuôn ra, nhiệt độ của linh hỏa trong Hỏa Long Đỉnh đột nhiên tăng lên, bộc phát ra nhiệt độ vô cùng kinh khủng, mà dưới nhiệt độ kinh khủng này linh dịch tinh thuần nhanh chóng hội tụ, những tạp chất trong linh dược đều được loại bỏ, cuối cùng chỉ còn lại những năng lượng tinh thuần trong dược liệu.
"Ngưng tụ thành đan." Lục Thiếu Du khe khẽ quát lên một tiếng, thủ ấn bỗng nhiên biến đổi, cùng lúc đó, linh dịch trong Hỏa Long Đỉnh nhanh chóng hội tụ, giống như bị một lực lượng nào đó dẫn dắt, phá tan lực bài xích giữa các dược liệu với nhau mà ngưng tụ vào một chỗ.
Chương này khám phá khái niệm Long bảng trong Vân Dương Tông, nơi xếp hạng đệ tử thân truyền. Lục Thiếu Du thảo luận với Lục Vô Song về việc tham dự các trận đấu để hiểu rõ hơn về thực lực các đệ tử. Họ khám phá hai địa điểm quan trọng: Vạn Vũ Lâu và Vũ Linh Huyền Cảnh, nơi cung cấp kiến thức và cơ hội tu luyện. Lục Thiếu Du cũng chuẩn bị luyện chế Địa Linh Đan, một loại đan có giá trị cao, thể hiện tâm huyết và sự cống hiến trong tu luyện của hắn.
Trong chương này, Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng có những cuộc đối thoại đầy căng thẳng nhưng cũng không thiếu sự hài hước. Lục Thiếu Du phải trải qua bảy ngày bế quan để tăng cường linh lực bằng cách sử dụng Địa Linh đan. Đồng thời, danh tiếng của anh trong Vân Dương Tông đã lan tỏa, khiến nhiều tân đệ tử ngưỡng mộ. Chương kết thúc với sự xuất hiện của Lục Vô Song, người mang đến quần áo và đồ dùng cho Lục Thiếu Du, đồng thời đề nghị anh tham gia đấu trường dành cho đệ tử thân truyền.
Long BảngHổ BảngVân Dương Tôngđệ tử thân truyềnĐịa Linh đanTu luyệnTu luyện