Từ trên Long bảng nhìn xuống.

Có một số người tên là Lục Thiếu Du, có người nói rằng tiểu tử này là con cháu đời thứ ba của Vũ gia, vô cùng cuồng vọng, đã đánh chết hơn năm mươi tân đệ tử, mà không chớp mắt một lần nào.

Khi nghe thấy tiếng gào thét của Thiên Sí Tuyết Sư giữa không trung, không ít ánh mắt đã đổ dồn về phía đó.

- Đều ở đây sao?

Ánh mắt đảo qua sân rộng, trong mắt Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất hiện vài thân ảnh quen thuộc, chính là đám người Lục Vô Song, Độc Cô Băn Lan, Thúy Ngọc, Dương Diệu.

- Tuyết Sư, ngươi đến phụ cận chờ ta, ta xuống đó một lát.

Lục Thiếu Du vừa nói xong, chân khí bùng lên, thân mình nhảy xuống phía dưới.

Lúc Lục Thiếu Du nhảy xuống, vô số ánh mắt đang dõi theo. Lục Thiếu Du hạ chân chậm rãi đáp xuống mặt đất, chân khí dưới chân lóe lên, toàn bộ động tác không đánh động tới một hạt bụi nào. Tiểu Long cũng ngoe nguẩy cái đầu, dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn xung quanh.

Mọi ánh mắt trong sân đều đổ dồn vào nam tử mặc bộ trang phục màu xanh này. Mặc dù mới gia nhập Vân Dương Tông, nhưng trong khoảng thời gian này, những việc Lục Thiếu Du làm khiến mọi người phải nhớ kỹ một tân đệ tử tên là Lục Thiếu Du.

Dù sao đi nữa, từ khi Vân Dương Tông khai sơn lập tông đến nay, chưa có một đệ tử nào dám đánh chết mấy mươi đồng môn, giết người trái phép, cuối cùng lại khiến trưởng lão tranh giành thu đồ đệ. Đây chính là một truyền kỳ ở Vân Dương Tông.

Đối với tất cả chuyện này, trong mắt vô số tân đệ tử, đây quả thật là một truyền kỳ, nhưng trong mắt đệ tử thân truyền, nó lại trở thành điều hiếu kỳ. Có người khinh thường, có người không thèm để ý.

Thiên phú cao là một chuyện, nhưng cũng có rất nhiều người tài năng cao, bị người khác chú mục, thế nhưng mấy năm sau tốc độ tu luyện còn không bằng người bình thường, chuyện này xảy ra rất nhiều.

Tại Vân Dương Tông cũng có không ít đệ tử xuất hiện như vậy. Mặc dù không ồn ào như Lục Thiếu Du, nhưng trong mắt bọn họ chỉ là náo nhiệt lớn một chút mà thôi, không có ai để trong lòng.

- Thiếu Du, ta còn tưởng rằng đệ không đến.

Lục Vô Song đi tới bên cạnh Lục Thiếu Du, khẽ mỉm cười nói.

- Long bảng này, đệ tất nhiên phải đến tìm hiểu một chút rồi.

Lục Thiếu Du vừa nói xong, ánh mắt lập tức nhìn về phía Long bảng trong miệng con rồng bằng đá kia.

Trên Long bảng có năm mươi người, tại vị trí thứ bốn mươi hai, Lục Thiếu Du nhìn thấy tên Lục Vô Song, mà ở vị trí thứ bốn mươi, Lục Thiếu Du gặp một người quen, đó là Lục Thiếu Hổ.

Khẽ cau mày một chút, Lục Thiếu Du thực sự không nghĩ rằng Lục Thiếu Hổ cũng leo lên được Long bảng, lại là vị trí thứ năm mươi, không biết thực lực hiện tại của hắn đã đạt tới đâu rồi.

- Triệu Kinh Thiên bài danh thứ năm.

Một cái tên quen thuộc xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du, tên Triệu Kinh Thiên này chính là tôn tử của Triệu Vô Cực, không nghĩ tới hắn lại có xếp hạng cao như vậy.

- Lục Thiếu Du, gần đây ngươi gây ra không ít phong ba nha. Hôm nay có phải nên lên trên đài một chút không?

Dương Diệu nhìn về phía Lục Thiếu Du, cười nói.

- Cái này, tới lúc đó nhìn một chút lại nói tiếp.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng cười, chỗ tốt khi tiến vào Long bảng chính là tài nguyên tu luyện sẽ nhiều hơn một chút. Nếu như tiến vào trước hai mươi thì sẽ nhận được sự bồi dưỡng của Vân Dương Tông sớm hơn, hẳn là muốn tìm kiếm tin tức Vạn Niên Xích Đồng cũng dễ hơn một chút.

- Ta thấy hôm nay ngươi mới tới, đến lúc đó không muốn ra tay cũng không được.

Dương Diệu mỉm cười ý bảo Lục Thiếu Du nhìn về phía xung quanh.

Lục Thiếu Du sững sờ, theo ánh mắt Dương Diệu nhìn về bốn phía. Lúc này có không ít đệ tử thân truyền đang nhìn về phía mình, không ít người trong mắt mang theo chiến ý, còn lại thì ánh mắt phức tạp, hẳn là rất ước ao đấu kỳ.

- Thiếu Du, không cần để ý tới bọn hắn.

Lục Vô Song nói.

Lục Thiếu Du không nói gì, chỉ dùng ánh mắt nhàn nhạt quét qua bốn phía. Những đệ tử thân truyền này đều là thiên kiêu chi tử của Vân Dương Tông. Có thể trở thành đệ tử thân truyền tất nhiên không thể nghi ngờ cũng đều là nhân trung chi long, cảm đám ngang ngược cũng là điều bình thường. Nhìn thấy hắn chỉ là một tân đệ tử mà tạo ra không ít phong ba, lúc này lại thành đệ tử thân truyền, danh tiếng cực thịnh, hẳn là bọn hắn đang muốn mượn cơ hội này cướp đoạt danh tiếng một chút.

Lục Thiếu Du nhìn kỹ xung quanh lúc này cũng phát hiện ra hai trăm đệ tử thân truyền này đại khái có thể chia thành mười trận doanh khác nhau, mỗi một trận doanh có tầm hai mươi đệ tử.

- Thiếu Du, bên trái kia là đệ tử của sư phụ ta, cũng là sư huynh sư tỷ của ta, còn bên phải là đệ tử của Tống trưởng lão.

Lục Vô Song nhẹ giọng nhắc Lục Thiếu Du những thân phận của đám đệ tử thân truyền này.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn lại, đối với đám người kia cũng có chút lý giải. Đệ tử của từng trưởng lão đại bộ phận đều đứng chung một chỗ, mà thực lực cũng đã ở Vũ Phách, thấp nhất thì có một vài người Vũ Sư bát trọng, Vũ Sư cửu trọng, hẳn là vừa mới trở thành đệ tử thân truyền không lâu.

Sau khi nhìn một lát, Lục Thiếu Du cũng không nhìn thấy thân ảnh của hai người Lục Thiếu Hổ và Triệu Kinh Thiên.

- Đây cũng không phải là toàn bộ đệ tử thân truyền, đệ tử thân truyền trẻ tuổi hôm nay cũng chưa tới toàn bộ, còn có top hai mươi trên Long bảng cơ bản cũng chưa tới, bọn họ rất ít khi tới đây, trừ phi là tiếp nhận khiêu chiến mới lộ diện, bằng không đều nỗ lực tu luyện.

Lục Vô Song nói.

- Top hai mươi Long bảng hẳn là rất mạnh.

Lục Thiếu Du thầm nói một tiếng sau đó nhìn vào đám đệ tử thân truyền giữa sân. Người thực lực yếu cũng đã tới Vũ Sư bát trọng, cửu trọng, tuổi tác không quá hai mươi lăm mà có thực lực như vậy đủ để chứng minh bọn họ có thiên phú không tồi.

- Đệ tử trẻ tuổi chính là tương lai của mỗi môn phái là người chống đỡ cho môn phái sừng sững không đổ.

Lục Thiếu Du nhìn đám đệ tử thân truyền này, cả đám đều còn trẻ tuổi, đại bộ phận đạt tới Vũ Phách cũng cách Vũ Tướng không xa lắm, so với bọn họ Phi Linh Môn còn kém nhiều lắm, không biết đến khi nào Phi Linh Môn mới đạt tới được bước này.

- Top hai mươi Long bảng, cả đám đệ tử đều là thiên tài, thiên phú và thực lực đều vô cùng mạnh mẽ, Vũ giả song hệ cũng có vài người, tu vi cơ bản đều tới Vũ Tướng.

- Hai mươi lăm tuổi, tu vi Vũ Tướng sao?

Lục Thiếu Du không khỏi hít sâu một hơi. Thiên phú như vậy quả thực vô cùng dọa người.

- Vô Song tỷ, vì sao ở đây không có Linh giả?

Lục Thiếu Du hỏi, Linh giả sau khi tiến vào Vân Dương Tông sẽ trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền. Thế nhưng hiện tại trong sân cũng không có người nào là Linh giả cả.

- Linh giả tu luyện ở một nơi khác rất ít tới Địa Long Đỉnh, Thiếu Du, đệ không nên coi thường bọn họ, vị trí đệ nhất trên Long bảng hiện tại là do một Linh giả chiếm lấy, top mười Long bảng thì có ba người là Linh giả.

Tóm tắt chương này:

Chương truyện giới thiệu về Lục Thiếu Du, một nhân vật nổi bật trong Vân Dương Tông, người đã gây tiếng vang trong giới đệ tử mới khi đánh bại nhiều tân đệ tử khác. Trong khi anh quan sát Long bảng, Lục Thiếu Du nhận ra những người quen và đối thủ tiềm tàng cùng mong muốn đạt thứ hạng cao hơn. Chương truyện khắc họa bức tranh cạnh tranh khốc liệt trong hàng ngũ những thiên tài trẻ tuổi, đồng thời làm nổi bật sự thiếu vắng của các Linh giả trong sự kiện này, cho thấy một thực tại nơi tài năng và sự cạnh tranh luôn song hành.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Lục Thiếu Du tập trung luyện chế Địa Linh Đan tại Hỏa Long Đỉnh, thành công tạo ra bốn khỏa đan dược và đạt được đột phá lên Linh Sư cửu trọng sau khi luyện hóa. Việc luyện chế này không chỉ nâng cao tu vi mà còn thể hiện sự chăm chỉ và quyết tâm của hắn. Sau khi đạt được thành công, Lục Thiếu Du chuẩn bị tham gia Long bảng, nơi quy tụ những nhân tài trẻ tuổi. Sự xuất hiện của hắn với tọa kỵ Thiên Sí Tuyết Sư gây sự chú ý lớn trong cộng đồng đệ tử Vân Dương Tông.