Ầm ầm.

Khi kim quang va chạm với linh hồn lực của Lục Thiếu Du, hắn bỗng cảm thấy như bị ngũ lôi oanh đỉnh, một áp lực mạnh mẽ đột ngột đè nén. Đây chính là khí tức khủng khiếp nhất mà Lục Thiếu Du từng trải qua. Cảm giác kinh hoàng này khiến cho linh hồn hắn rung động và tim đập nhanh như điên.

- Thực lực của ngươi còn quá yếu, quá yếu.

Một âm thanh vang lên từ bên trong kim quang, và ngay lập tức mọi thứ chìm vào tĩnh lặng. Kim quang quanh thanh kim đao màu vàng biến mất, để lộ ra hình dáng bình thường của nó. Lúc này, Lục Thiếu Du mới lấy lại tinh thần, cảm giác trước đây thật sự quá mức khủng khiếp, đáng sợ tới mức cực điểm.

- Tên thổ phỉ trong linh hồn rốt cuộc có địa vị gì?

Lục Thiếu Du hít sâu, cỗ khí tức vừa rồi chính là lực lượng mạnh mẽ nhất mà hắn từng chứng kiến. So với khí tức của Liên Hàn Long, thì cỗ khí tức mà kim đao màu vàng phát ra giống như một con sâu cái kiến trước bầu trời bao la.

Sau một lúc rung động, Lục Thiếu Du không nghĩ ngợi nhiều mà nhanh chóng rời khỏi mật thất ở hậu sơn. Ba năm qua đi, nhưng bên ngoài chỉ mới trôi qua nửa tháng, hắn ắt hẳn nên ở bên cạnh người thân của mình.

Vào buổi tối, trên không trung Phi Linh môn, ánh trăng chiếu rọi, vô số ngôi sao lấp lánh. Trong Ngũ Hành điện, trong một căn phòng, hai thân hình đang quấn quýt bên nhau. Lục Thiếu Du xông tới, hai tay ôm chặt bộ ngực trắng nõn như ngọc của Vân Hồng Lăng. Cô ôm chặt eo hắn, khẽ lắc mình rồi kêu lên, nghênh đón cuộc tấn công của hắn. Chỉ một chút sau, âm thanh lại phát ra gấp gáp.

Mãi một lúc lâu sau mọi thứ mới trở nên yên tĩnh, nữ nhân xinh đẹp kia lúc này mồ hôi đẫm ướt, đôi mắt mờ mịt. Vân Hồng Lăng nhẹ nhàng dựa vào ngực Lục Thiếu Du, ngón tay khẽ vẽ lên làn da của hắn, rồi bất ngờ ngẩng đầu hỏi:

- Chàng nói xem, là Lam Linh lợi hại hay Tiểu Linh lợi hại hơn?

- Cái này...

Lục Thiếu Du sững sờ, ánh mắt khẽ đảo, sau đó nói:

- Nếu như nàng muốn biết thì hay để mọi người cùng thử sức.

- Chàng nghĩ hay nhỉ?

Vân Hồng Lăng tức thì trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt xinh đẹp hơi đảo, nói:

- Lần này chàng định ở lại bao lâu?

- Tối đa là ba ngày, đoán chừng đám người Tiểu Long, Vô Song, Cảnh Văn, Bạch Linh, Du Thược đã bắt đầu sốt ruột rồi.

Lục Thiếu Du không cần nghĩ cũng biết, thời gian đã trôi qua lâu như vậy. Người của Vô Sắc thế giới sợ rằng đã sớm sốt ruột, chứ đừng nói đến người trong Trung Minh thế giới. Đến ngay cả bảy ngày sau, hắn đã phải đến mật cảnh trong Thượng Thanh Đại thiên thế giới, mà bây giờ đã trì hoãn không ít.

- Nhanh như vậy đã muốn đi rồi sao? Chàng vừa mới về được mấy ngày mà.

Vân Hồng Lăng ngẩng đầu, đôi mắt đẹp mang theo vẻ u oán nhìn về phía Lục Thiếu Du. Cảnh tượng ấy trông vừa nóng bỏng lại có chút đáng yêu.

- Lần này ta rời đi cũng có ý định mang theo một ít người. Nếu như nàng muốn đi thì hãy đi cùng ta.

Lục Thiếu Du cười nói. Hai mắt Vân Hồng Lăng sáng rực, vẻ u oán lập tức biến mất, cô nhìn Lục Thiếu Du và hỏi:

- Thật sao?

- Đương nhiên là thật. Ta đã bảo Niếp Phong và Cực Lạc Tam Quỷ thông báo cho những người trong các thế lực lớn, ai có hứng thú thì có thể báo danh. Linh Vũ thế giới cũng không thể mãi là thế giới thổ dân được. Giờ đây, bên ngoài Phi Linh môn cũng coi như đã có chút căn cơ, ít nhất cũng mở ra một nơi cho người Linh Vũ giới có thể đặt chân ra ngoài.

Lục Thiếu Du thấp giọng nói, mặc dù Linh Vũ thế giới tốt, nhưng trong khoảng thời gian ở đây, Lục Thiếu Du cũng nhận ra được lợi ích mà Linh Vũ thế giới đem lại cho tu luyện giả. Tuy nhiên, những người chưa từng tiếp xúc với thế giới khác ngoài Linh Vũ thế giới thì vẫn chỉ là thổ dân mà thôi, có lẽ cũng đến lúc nên ra ngoài khám phá một chút. Tuy nhiên, Lục Thiếu Du không muốn công khai Linh Vũ giới quá nhiều, bởi những bí mật của Linh Vũ thế giới hiện tại không thể tiết lộ, nếu không hậu quả sẽ không thể lường trước được.

Do vậy, Lục Thiếu Du chỉ giao Niếp Phong và Cực Lạc Tam Quỷ thông báo cho tất cả những người trong các thế lực lớn, chỉ những người có tu vi đạt tới Phá Giới cảnh mới có thể ra ngoài.

Trong thời gian hai ngày vừa qua, sau khi Lục Thiếu Du rời khỏi Thiên Trụ giới, hắn cũng bận rộn không ít, các cường giả của các thế lực lớn đều tìm đến bái phỏng. Quan hệ rất nhiều, vài vị nhạc phụ, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền... nên hắn cũng không thể không gặp.

May mắn thay, trong hai ngày này, do bận rộn, Lục Thiếu Du cũng không thiếu người tới gặp, các nhạc phụ, và cả sư phụ Vũ Ngọc Tiền. Hắn cũng mang theo nhiều thứ tốt cho mấy người, đan dược cấp độ Thiên phẩm thì không cần phải nói, linh khí Tiên Thiên cũng không thiếu, thiên tài địa bảo cũng không ít, khiến cho đám người Vân Khiếu Thiên, Bắc Cung Kình Thương, Lữ Chính Cường vui mừng không ngớt, cười đùa không ngừng.

Khi các cường giả cùng chủ từng thế lực lớn đến thăm, Lục Thiếu Du cũng không phân biệt đối xử mà cho họ không ít thứ tốt. Những vật này với hắn giờ đây không còn đáng kể, nhưng lại khiến cho các thế lực lớn vui vẻ ra về.

Còn về phi Linh môn và Lục gia, Lục Thiếu Du càng không tính toán, đan dược các loại, thiên tài địa bảo, linh khí Tiên Thiên... cần thứ gì cũng có.

Nhưng Lục Thiếu Du không đưa linh khí áo nghĩa cho mọi người, bởi với tu vi của họ hiện tại, việc đưa linh khí áo nghĩa không phải là chuyện tốt. Chỉ những vật có tác dụng cho việc tu luyện, Lục Thiếu Du mới có thể cấp cho họ.

Hai ngày quan sát, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy kinh ngạc trước sự biến đổi của Linh Vũ thế giới, đại lục Linh Vũ giống như được kích thích, tất cả đang diễn ra sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.

So với trước, Linh Vũ thế giới giống như cây gỗ khô, giờ đây đã dần dần thức tỉnh, toát ra sinh cơ bừng bừng.

Hoàng hôn buông xuống, áng mây đỏ bao phủ, bên ngoài đại điện giống như cự long ngẩng đầu ngoài Vụ Tinh hải, một thân ảnh mặc áo bào xanh hạ xuống.

- Hỗn tiểu tử, cam lòng tới đây rồi sao?

Giọng nói của Lão Ảnh vang lên từ sâu trong hư không, ngay lập tức tạo ra chấn động trong đại điện Vụ Tinh.

Lục Thiếu Du mỉm cười, thân ảnh lập tức nhảy vào trong đại điện Vụ Tinh. Chỉ một lát sau, trong một đại điện mang phong cách cổ xưa, trước mặt Lục Thiếu Du xuất hiện một lão giả thân hình gầy gò, mặc một bộ trường bào màu xám, trông giống như chưa từng được giặt giũ. Tuy nhiên, trên mình ông không có một hạt bụi nào. Nếp nhăn trên mặt ông thể hiện sự dày dạn kinh nghiệm, đôi mắt minh mẫn như mặt hồ trong suốt, tựa như làm rung động linh hồn người ta trong chốc lát.

- Lão ảnh, ta nhớ người đến phát điên.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du đối mặt với áp lực khủng khiếp từ kim quang, khiến hắn cảm nhận sức mạnh chưa từng thấy. Sau khi thoát khỏi mật thất, hắn trở về gặp Vân Hồng Lăng, quyết định rời khỏi Linh Vũ thế giới để khám phá thế giới bên ngoài và mời những người mạnh mẽ đi cùng. Hắn bận rộn tiếp đón các cường giả từ những thế lực lớn, phân phát nhiều bảo vật và đan dược, làm cho các thế lực vui mừng. Cuối chương, Lão Ảnh xuất hiện, báo hiệu những biến chuyển sắp tới trong cuộc sống của Lục Thiếu Du.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du đã tiêu diệt Liên Hàn Long và tiếp tục quá trình luyện hóa nguyên lực của hắn. Ngay khi trở về Phi Linh Môn, sự tương tác giữa các nhân vật bộc lộ nhiều mối quan hệ phức tạp. Trong khi đó, Lục Thiếu Du vẫn lo lắng về việc không thể đột phá thực lực mặc dù đã đạt Niết Bàn cao giai đỉnh phong. Cuối cùng, sự biến hóa của kim đao vàng giữa lúc luyện hóa cho thấy một sự tiến triển mới trong sức mạnh của hắn, hứa hẹn những diễn biến hấp dẫn trong tương lai.