Độc Cô Băng Lan im lặng, ánh mắt dõi về phía trước, thở dài. Nàng không thể không nhận thức được sức mạnh đáng sợ của gia tộc, đó quả thực là một thế lực mà không ai có thể lay chuyển.
- Đợi thêm một chút nữa, chúng ta sẽ lập tức trở về. Ta cũng không muốn ở lại Vân Dương Tông thêm nữa.
- Nhưng chúng ta đã ở đây lâu như vậy mà vẫn chưa lấy được thứ mà gia tộc muốn.
Độc Cô Băng Lan nói.
- Chuyện của Lục gia ta không muốn lún sâu vào nữa, để cho những người khác trong tộc đến làm đi.
Thúy Ngọc đáp.
- Có lẽ Lục gia căn bản không có thứ đó. Nếu không, tại sao Lục gia lại suy tàn đến tình trạng này?
Độc Cô Băng Lan nói tiếp.
- Tin tức trong tộc chắc chắn không sai đâu. Bảo vật kia ắt hẳn nằm ngay trong Lục gia.
Thúy Ngọc khẳng định.
Trên ngọn núi nơi Lục Vô Song trú ngụ, Lục Thiếu Du đã tìm kiếm bốn phương nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Lục Vô Song.
- Xem ra quả thực là đã lật thuyền.
Lục Thiếu Du cười khổ một tiếng rồi lập tức rời đi.
Khi trở về nơi ở của mình, Lục Thiếu Du ngồi xuống, cầm trong tay viên ngọc giản chứa thuộc tính hỏa, nhỏ một giọt máu lên đó. Ngay lập tức, ngọc giản phát ra một ánh sáng chói mắt, chiếu vào mi tâm Lục Thiếu Du, rồi biến thành một tin tức khổng lồ trong đầu hắn.
Một lát sau, ánh sáng trên ngọc giản dần mờ đi.
- Tu luyện Hỏa Viêm Bạo trước vậy.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên, ngọc giản vừa rồi chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Hỏa Viêm Bạo, uy lực của Hỏa Viêm Bạo này tuyệt nhiên không thấp, ít nhất cũng không thua kém Phong Quyển Tàn Vân.
Vào ban đêm, những Vũ giả đều làm một việc giống nhau là ngồi tĩnh tâm tu luyện, trong khi Lục Thiếu Du cũng đang tu luyện Hỏa Viêm Bạo trên núi. Hắn biến đổi thủ ấn trong tay, lòng bàn tay ngưng tụ ra một hỏa cầu lớn bằng nắm tay trẻ con, lúc này hỏa cầu vô cùng cuồng bạo, nhưng trong nháy mắt lại tiêu tán trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du.
- Ồ...
Lục Thiếu Du nhíu mày, không phải vì hắn tu luyện Hỏa Viêm Bạo thất bại mà kinh ngạc, mà bởi vì chân khí trong cơ thể lúc này mà kinh ngạc.
Nhíu mày một lát, Lục Thiếu Du lập tức lần thứ hai ngưng tụ một hỏa cầu trong lòng bàn tay, lại một lát sau hỏa cầu lại tiêu tán, lúc này hai hàng lông mày của Lục Thiếu Du lại nhíu lại.
- Lẽ nào...
Vẻ mặt Lục Thiếu Du có chút biến đổi, thủ ấn trong tay lại tiếp tục biến hóa. Tay phải hắn tràn ngập hỏa diễm, còn tay trái thì lúc này có một mảnh sương mù đang ngưng tụ, đồng thời thi triển ra hai loại vũ kỹ hỏa hệ và thủy hệ.
- Ta hiểu rồi, hóa ra là như vậy. Ha ha...
Lục Thiếu Du lập tức cười ha hả. Vừa rồi tu luyện Hỏa Viêm Bạo khiến Lục Thiếu Du phát hiện ra một chuyện, bản thân hắn không ngờ lại có thể đồng thời thi triển vũ kỹ của các thuộc tính vốn không thể cùng thi triển một lúc. Coi như lúc thi triển Phong Chi Dực ở giữa không trung, hắn cũng chỉ có thể thi triển vũ kỹ phong hệ mà không thể thi triển vũ kỹ hệ khác.
Các loại thuộc tính đều có lực kháng cự nhất định, đồng thời thi triển nhiều vũ kỹ của các thuộc tính khác nhau là điều tuyệt đối không thể xảy ra, trước đây Lục Thiếu Du từng thử qua và căn bản không thể làm được.
Tuy nhiên hiện tại hắn lại có thể làm được, năm loại thuộc tính trong cơ thể hắn căn bản không cần phải chuyển hóa, cũng có thể trực tiếp thi triển nhiều vũ kỹ của các thuộc tính khác nhau. Bởi vì lúc này chân khí bên trong đan điền hắn đã ẩn chứa năm loại thuộc tính, đồng thời cũng không tương khắc với nhau.
Biến hóa này đương nhiên khiến Lục Thiếu Du vô cùng kinh hỷ. Điều này biểu thị cho cái gì? Đó là biểu thị cho việc trong tương lai khi giao chiến, tốc độ của hắn sẽ nhanh chóng hơn không ít, vũ kỹ các loại thuộc tính có thể phối hợp một cách hoàn mỹ. Hiện tại hắn thậm chí còn có thể đồng thời thi triển vũ kỹ của hai loại thuộc tính công kích đối thủ. Đồng thời, sự biến hóa của vũ kỹ hắn chỉ cần nắm chắc thời gian chuyển đổi thuộc tính là được. Trong chiến đấu, thắng bại thường quyết định trong nháy mắt, cho nên tốc độ là một thứ vô cùng quan trọng.
Sau này gặp phải đối thủ, hắn hoàn toàn có thể dùng tay trái thi triển Phong Quyển Tàn Vân, tay phải thi triển Thiên Thủ Liệt Cương Ấn. Nhờ vào một kích liên thủ giữa hai loại vũ kỹ khác hệ, cộng thêm thực lực độc nhất vô nhị của hắn, cũng có thể chiếm được thế thượng phong tuyệt đối.
- Có lẽ là tác dụng của Vũ đan biến dị.
Lục Thiếu Du kích động lẩm bẩm nói, vốn ban đầu hắn muốn ngưng tụ năm khỏa Vũ đan, thế nhưng cuối cùng lại bị dồn vào bước đường cùng, lại tạo thành năm loại năng lượng ngưng tụ thành một viên Vũ đan. Năm loại thuộc tính ngưng tụ khiến hắn rơi vào cảnh cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng khiến cho năm loại thuộc tính này sống hòa bình với nhau. Trên người hắn cũng không còn lực kháng cự để ngưng tụ thành một viên Vũ đan độc nhất vô nhị. Do đó mới có biến hóa như hiện tại.
- Nếu không đột phá tới Vũ Phách, có lẽ sẽ không có biến hóa như vậy đâu.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ một câu, khóe miệng mỉm cười.
- Để ta thử xem có thể đồng thời tu luyện hai loại vũ kỹ hay không.
Lục Thiếu Du cười nhẹ, trong tay lập tức xuất hiện một ngọc giản tràn ngập khí tức thổ hệ. Hắn nhỏ một giọt máu lên trên ngọc giản, ngay lập tức lấy được phương pháp tu luyện bên trong. Vũ kỹ Lục Thiếu Du định đồng thời tu luyện chính là Đại Địa Cương Thuẫn, vũ kỹ thổ hệ Hoàng cấp cao giai.
Một lát sau, ánh sáng trên ngọc giản tiêu tán, mà lúc này khóe miệng Lục Thiếu Du nhẹ mỉm cười, thủ ấn trong tay biến hóa, trong lòng bàn tay phải xuất hiện một hỏa cầu, tay trái trong nháy mắt ngưng tụ ra một chiếc khiên bằng năng lượng thổ hệ. Hai cỗ năng lượng này đồng thời xuất hiện trên hai tay Lục Thiếu Du, nếu như lúc này có người nhìn thấy màn này chắc chắn sẽ vô cùng khiếp sợ.
- Quả thực có thể làm được, bắt đầu tu luyện.
Bản thân Lục Thiếu Du cũng cực kỳ kích động.
Phanh...
Trên núi, Lục Thiếu Du bắt đầu nỗ lực tu luyện vũ kỹ, từng âm thanh vang lên trên ngọn núi vắng vẻ này.
Hai bộ vũ kỹ trên ngọc giản này Lục Thiếu Du cũng vô cùng coi trọng. Hỏa Viêm Bạo, nguyên lý của nó là ngưng tụ chân khí thuộc tính hỏa áp súc vào một chỗ, cuối cùng nổ tung giống như bom kiếp trước vậy. Nếu nó được thi triển trong tay cường giả thì tuyệt đối có uy lực khai sơn liệt địa.
Còn Đại Địa Cương Thuẫn là vũ kỹ phòng ngự có thể đỡ được một kích toàn lực của đối thủ có cùng tu vi cũng không có vấn đề gì. Cho nên Lục Thiếu Du nghĩ rằng nếu như Đại Địa Cương Thuẫn này phối hợp với Thanh Linh Khải giáp của hắn, tuyệt đối tăng thêm một tầng phòng ngự cho thân thể. Lực phòng ngự được nâng cao một bước, sau này cũng là một thủ đoạn bảo mệnh của hắn.
Đêm khuya, lúc này những đệ tử khác đều đang tĩnh tâm tu luyện thì Lục Thiếu Du vẫn đang tiếp tục tu luyện vũ kỹ trên đỉnh núi. Lại còn đồng thời tu luyện hai loại vũ kỹ Hoàng cấp cao giai thuộc tính khác nhau.
Trong chương này, Độc Cô Băng Lan và Thúy Ngọc thảo luận về gia tộc Lục và những khó khăn trong việc tìm kiếm bảo vật mà gia tộc muốn. Trong khi đó, Lục Thiếu Du phát hiện khả năng độc đáo của bản thân khi có thể đồng thời thi triển vũ kỹ thuộc tính hỏa và thủy. Hắn tiếp tục tu luyện Hỏa Viêm Bạo và Đại Địa Cương Thuẫn, nhận ra sức mạnh tiềm ẩn và tăng cường khả năng chiến đấu của mình. Sự chuyển hóa năng lượng trong cơ thể giúp hắn có thể kết hợp nhiều vũ kỹ, hứa hẹn cho những trận chiến sắp tới.
Trong chương truyện này, Lục Thiếu Du trải qua một bước đột phá quan trọng trong tu vi với Mật Vũ đan, khiến sư phụ Vũ Ngọc Tiên lo lắng. Hắn nhận ra sự khác biệt rõ ràng giữa Vũ Phách và Vũ Sư, và khám phá ra tiềm năng vượt trội của bản thân. Đồng thời, mối tình cảm giữa hắn và các nhân vật như Vân Hồng Lăng và Thúy Ngọc tạo ra nhiều xung đột và tình huống khó xử, đặc biệt là khi bản thân Thúy Ngọc cảm thấy bất lực trước thân phận của mình.