Lục Thiếu Du nuốt nước bọt, hưng phấn nói:
- Nhưng mà áo nghĩa hàn băng lại có thể làm được, đây là trạng thái siêu tự nhiên. Chỉ cần đóng băng tất cả không gian đến trạng thái thấp nhất, lúc đó có thể đạt tới độ không tuyệt đối. Dưới độ không tuyệt đối, tất cả vật chất và áo nghĩa đều sẽ bị ảnh hưởng.
Trung niên khí khái hào hùng nghe vậy, một chút khiếp sợ nhìn Lục Thiếu Du đang hưng phấn, ánh mắt đầy nghi hoặc nói:
- Cái gì là độ không tuyệt đối? Ta nghe không hiểu.
- Cái này...
Lục Thiếu Du sững sờ, hắn đã quên mất một điều, rồi nhanh chóng cười khổ nói với đại hán trung niên khí khái hào hùng:
- Tóm lại là suy nghĩ của tiền bối sẽ thành công. Nếu như tiền bối không ngại, ta có thể giúp một số chuyện nhỏ.
- Thật sao? Vậy thì tốt quá, ta sẽ chia sẻ những lĩnh hội của mình trong những năm qua với ngươi. Có lẽ sẽ giúp ích cho áo nghĩa hàn băng của ngươi.
Đại hán trung niên khí khái hào hùng lập tức kích động và phấn khởi.
Trong cái động bằng băng lớn lao, bên trong hàn khí lạnh thấu xương, sau một hồi, hai người ngồi khoanh chân, miệng liên tục nhấp nháy, không biết đang nói gì, trong tay vung lên từng đường vòng cung huyền ảo, ngưng kết thành thủ ấn, không gian băng bó chung quanh không ngừng biến ảo bất định.
Thời gian trôi qua, trong mật địa Thiên giới, không hiểu sao một số thanh niên Cổ tộc khó xuất hiện lại càng không lộ diện, đồn rằng tất cả đều đi bế quan tĩnh tu. Chỉ trong chớp mắt, đã mười lăm năm trôi qua kể từ lúc Lục Thiếu Du tiến vào mật địa Băng gia.
Trong mười lăm năm này, mật địa Thiên giới không xảy ra chuyện gì đặc biệt, mọi người đều đang tĩnh tu. Nhưng ba năm trước đây, một đại sư đã xuất hiện, trong thiên địa đột ngột xuất hiện động tĩnh lớn lần thứ ba. Nhật nguyệt hàng lâm, ngôi sao rơi xuống, trong khoảng một ngàn năm ngắn ngủi xuất hiện người Chân lý Niết Bàn thứ ba, khiến cho cả ba ngàn Đại thiên thế giới chấn động.
Trong số tất cả cường giả bắt đầu lan truyền một câu: thiên địa phong vân, yêu nghiệt thành đàn. Trong một nghìn năm trước sau, chỉ có ba người Chân lý Niết Bàn xuất hiện, đủ để khiến cho mọi người khiếp sợ.
Sáng sớm, trong dãy núi ở mật địa Thiên giới, sương mù nhàn nhạt còn chưa tan, nhìn từ xa thấy như tấm lụa mỏng. Sáng nay, không biết tại sao trong mật địa Thiên giới lại lạnh lẽo dị thường, hiện tượng này trước nay chưa từng thấy. Hàn khí lan tràn, khiến cho những ai có tu vi thực lực thấp không thể nào chống lại.
Trong mật địa Thiên giới lập tức có không ít khí tức mịt mờ trong chốc lát dò xét, lan tràn về phía bí cảnh Băng gia.
- Là hàn khí từ trong bí cảnh Băng gia, chẳng lẽ bên trong xảy ra biến cố gì đó?
Một âm thanh vang lên từ trên trời xanh, và ngay lập tức một loạt thân ảnh phá không rời đi.
Ngoài bí cảnh Băng gia, trước hải vực vô biên, nhiều thân ảnh hội tụ trên vách đá dựng đứng, trong đó có Băng Cổ, Đường Ám, Lôi Quang, Nhâm Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng. Hải vực vô biên ngoại vi bí cảnh Băng gia vốn màu xanh, giống như vô tận vô biên, nhưng lúc này cả hải vực đã đông lạnh, hàn khí ngập trời từ trong hải vực cuồn cuộn lan ra.
Kỳ lạ nhất là trên hải vực bao la này có nhiều thân ảnh bị băng sương bao phủ, không thể nhúc nhích, tư thế giống như những bức tượng băng, cực kỳ quái dị.
- Băng hàn chi khí thật quái dị, Băng Cổ, trong bí cảnh Băng gia ngươi xảy ra chuyện gì vậy?
Đường Ám thất kinh, có chút kinh ngạc hỏi Băng Cổ.
- Ta cũng không biết trong bí cảnh xảy ra biến hóa gì, chúng ta đang muốn xuống dưới xem xét, nhưng nếu ai đặt chân xuống, sẽ phải bất động, đóng băng, không cách nào thoát thân. Ta vừa rồi suýt nữa cũng không ra được.
Vẻ mặt Băng Cổ lúc này cũng rất rung động, hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hiện tại hải vực băng này căn bản không thể đặt chân xuống, một khi tiến vào sẽ bị trói buộc, không thể giãy dụa.
- Gần đây trong bí cảnh Băng gia ngươi có chuyện gì đặc biệt xảy ra không? Tại sao lại thành ra như vậy?
Lôi Quang có chút khó hiểu hỏi.
- Không có, bí cảnh vẫn bình thường.
Băng Cổ lắc đầu, ánh mắt lập tức khẽ đổi, nói:
- Nhưng mà Lục Thiếu Du mười lăm năm trước tiến vào trong bí cảnh Băng gia ta, đến giờ vẫn chưa ra.
- Lục Thiếu Du, chẳng lẽ chuyện này có liên quan đến Lục Thiếu Du không?
Nhóm Lôi Quang và Đường Ám nghe vậy sắc mặt lập tức ngưng trọng.
- Chúng ta cũng không biết rốt cuộc là thế nào, trong bí cảnh này nhất định đã xảy ra biến cố gì đó. Hàn băng chi khí mạnh mẽ như vậy, có lẽ không phải do Lục Thiếu Du tạo thành.
Băng Cổ nhíu mày, hiện tại hắn cũng bất lực, hải vực này ngay cả hắn cũng không dám đặt chân lên, chỉ cần đặt chân vào sẽ bị ảnh hưởng, không thể nhúc nhích.
Từ bốn phương tám hướng, những cường giả không ngừng đáp xuống, sắc mặt họ đều kinh ngạc nhìn về hải vực băng đóng, hàn băng chi khí cuồn cuộn, những người có thực lực thấp không thể tới gần.
Bỗng nhiên, trong hải vực truyền ra hai tiếng xé gió, hai âm thanh vang lên trong hải vực bị đóng băng, giống như quỷ mị chui ra, như thể có thể di chuyển trong lớp băng dày đổ xuống hải vực.
Hai thân ảnh này nhảy ra, băng hàn chi khí trong thiên địa cũng lạnh thấu xương, giữa không trung xuất hiện vô số băng sương, che khuất bầu trời, giống như cơn lốc cuốn tới, khiến cho đất trời tối tăm.
- Băng hàn chi khí thật mạnh.
Băng hàn chi khí này khiến cho cường giả có mặt ở đó bỗng nhiên biến sắc, băng hàn chi khí ảnh hưởng đến không gian, thời gian, nguyên lực và linh hồn. Những cường giả ở đây cũng khó mà chống lại, đều nhận ra mình trở nên ngây ngốc, trong lúc vô hình bị băng hàn chi khí này ảnh hưởng, căn bản không có cách nào chống lại.
- Ha ha ha, thành công, cuối cùng cũng thành công rồi...
Trên không trung vang lên tiếng cười to, băng hàn chi khí cũng đột ngột thu lại.
Băng sương phủ kín bầu trời dần dần tan biến, hải vực đóng băng bao la cũng dần được hóa giải, hàn khí giảm bớt.
Hầu như tất cả mọi người đều ngẩng đầu, trên không trung lúc này có hai thân ảnh, một người trung niên khí khái hào hùng và một nam tử mặc áo bào xanh, cả hai đang lơ lửng giữa không trung, trên mặt họ đều lộ vẻ kích động.
- Là Lục Thiếu Du.
Nhâm Ngã Hành, Tịnh Kiếm Hoàng cùng những người khác ngẩng đầu, nhận ra thanh niên mặc áo bào xanh chính là Lục Thiếu Du, người vừa tiến vào bí cảnh Băng gia mười lăm năm trước.
Trong chương này, Lục Thiếu Du hưng phấn chia sẻ về áo nghĩa hàn băng và độ không tuyệt đối với một trung niên khí khái. Sau 15 năm tu luyện trong bí cảnh Băng gia, băng hàn chi khí đột nhiên xuất hiện, gây ra lo lắng cho các cường giả xung quanh. Cuối cùng, Lục Thiếu Du cùng một nhân vật nữa xuất hiện trên không trung, cho thấy thành công trong việc kiểm soát hàn băng, khiến mọi người xung quanh đều trầm trồ và ngạc nhiên.
Trong một không gian băng giá, đại hán trung niên nhấn mạnh những vấn đề mà ông đã đeo đuổi suốt nhiều năm. Ông cảm thấy bất lực và nghi ngờ bản thân, trong khi Lục Thiếu Du, một cường giả trẻ tuổi, xuất hiện tình cờ. Họ thảo luận về áo nghĩa hàn băng và tiềm năng của nó. Đại hán trung niên khẳng định hàn khí có thể ảnh hưởng sâu rộng đến không gian và thời gian, nhưng cũng bày tỏ sự thất vọng khi chưa đạt được trình độ mong muốn. Lục Thiếu Du tự tin cho biết khả năng thực hiện điều ông mơ ước nếu có thể đạt được nhiệt độ thấp nhất trong không gian mà không còn năng lượng.
Lục Thiếu DuTrung niên khí khái hào hùngBăng CổĐường ÁmLôi QuangNhâm Ngã HànhTịnh Kiếm Hoàng
hàn băngđộ không tuyệt đốibí cảnh Băng giaBăng hàn chi khíthành công