Dật đại ca, Lục Thiếu Du này muốn cùng lúc khiêu chiến ba vị đại ca. Theo quy định, đại ca có thể mặc kệ, nhưng từ thân phận Chân lý Niết Bàn của hắn, hắn cho rằng mình vô địch thiên hạ, không biết rằng bản thân mình có bao nhiêu sức mạnh.

Một chàng trai tức giận, cảm thấy bất bình, lên tiếng với nam tử mặc cẩm bào.

- Chuyện gì đến sẽ đến.

Nam tử mặc cẩm bào đứng chắp tay, bước tới một bước nhỏ, vươn tay hái đóa hoa màu trắng, hít một hơi thơm ngát rồi nói:

- Thơm quá, chỉ tiếc hoa không thể tồn tại lâu. Ngay cả Thiên Sơn Tuyết Mai của ta cũng chỉ có thể sống được nửa năm, rồi cũng đến ngày héo tàn.

Nói xong, nam tử mặc cẩm bào quay đầu nhìn về phía đám thanh niên nam nữ đứng sau, hỏi:

- Có tin tức gì từ bên Du Du không?

Nghe vậy, chàng trai vừa nãy tiếp tục nói:

- Chưa có tin tức nào, không biết nàng có đồng ý hay không. Có thể nàng đang bế quan cũng nên. Ta nghĩ có lẽ nàng không để ý tới Lục Thiếu Du kia.

- Như vậy cũng tốt, nếu nàng không tham gia thì càng tốt. Có một số chuyện không sợ vạn nhất nhưng sợ nhất vạn. Phong Bá Nam không chắc có thể chịu đựng được Lục Thiếu Du đó. Ta phải đi, có một số chuyện không thể để bị ảnh hưởng. Dù ta không ích kỷ, nhưng cũng không thể để hắn bước qua trước mặt ta.

Nói xong, nam tử cẩm bào để hoa màu trắng trong tay từ từ rơi xuống.

...

Trong mật địa của Thiên Giới, tại một dãy núi hùng vĩ liên tiếp như sóng biển, to lớn và tráng lệ.

Ngọn núi nhìn từ xa giống như được một lớp lụa mỏng bao phủ, mờ ảo trong sương mù, như những nét vẽ phác thảo trên chân trời.

Mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, dãy núi này đều được bao phủ bởi một màu đỏ thẫm.

Trên ngọn núi hùng vĩ, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện.

Đó là một nữ tử tuyệt mỹ, mặc y phục màu trắng, ánh nắng chiều cùng làn gió nhẹ làm cho bộ váy của nàng bay phấp phới, nàng lặng lẽ đứng đó, không gian xung quanh như ẩn như hiện, có chút chấn động.

- Du Du tỷ, muội biết ngay tỷ ở đây mà.

Âm thanh thanh thoát vang lên, thân ảnh xinh đẹp của Đường Tiểu Tiểu như làn gió lướt lên đỉnh núi rồi đứng lại sau lưng nữ tử áo trắng, đôi mắt nàng ánh lên vẻ vui vẻ và rung động, khí chất cao quý.

- Tiểu Tiểu, sao muội lại tới đây?

Nữ tử áo trắng nghe vậy từ từ quay người lại, đôi mi dài như vẽ, đôi mắt lấp lánh như sao, đôi môi hồng khẽ mở, không dày không mỏng, hơi nhô lên, khiến người khác cảm thấy cao quý không dám khinh nhờn. Khí chất của nàng khiến Đường Tiểu Tiểu đứng trước mặt phải cúi đầu, cảm thấy mình thật nhỏ bé.

- Muội còn chưa hỏi tỷ mà, muội tự nhiên không thể bỏ đi. Muội đã đồng ý với Lục Thiếu Du, nếu không làm được thì làm sao muội có thể ngẩng cao đầu mà gặp hắn?

Đường Tiểu Tiểu nhìn cánh tay của nữ tử áo trắng, miệng nhỏ nhắn nhếch lên, khuôn mặt điềm đạm đáng yêu, khiến người ta cảm thấy thương xót.

- Muội đó...

Nữ tử áo trắng nhìn Đường Tiểu Tiểu, khuôn mặt cao quý và thanh khiết, không mang theo một chút bụi trần nào, tựa như làu lọt giữa đời thường. Đôi mắt trong veo của nàng nhìn về phía Đường Tiểu Tiểu, đầy vẻ bất đắc dĩ, nàng hỏi:

- Hoàng Dật có tham gia chiến không?

- Muội vừa nhận được tin, Hoàng Dật đã phái người truyền lời rằng hắn sẽ tham gia trên Chiến đài.

Đường Tiểu Tiểu nhìn nữ tử áo trắng và gật đầu.

- Lục Thiếu Du...

Nữ tử áo trắng thì thào, như nhớ tới điều gì, trong đôi mắt trong vắt của nàng hiện lên vẻ bối rối, ánh mắt trở nên mơ màng, một lát sau nàng mới nói với Đường Tiểu Tiểu:

- Tiểu Tiểu, nếu như vậy, muội hãy về nói với Lục Thiếu Du biết. Đến lúc đó ta sẽ đi, nếu hắn có đủ khả năng để thắng đại ca ta và Hoàng Dật, thì ta sẽ ra tay. Nếu không có khả năng đó, thì sau này đừng quấy rầy ta nữa. Không lâu sau, chúng ta sẽ phải tiến vào Thương Khung chiến trường, vì Thượng Thanh thế giới, đến lúc đó ta sẽ bế quan cho tới khi tiến vào Thương Khung chiến trường.

- Muội đã hiểu, cảm ơn Du Du tỷ.

Đường Tiểu Tiểu lập tức gật đầu, đôi mắt xinh đẹp vẫn tiếp tục nhìn vào nữ tử áo trắng, như có điều muốn nói nhưng lại thôi.

Đôi mắt thanh tĩnh, tĩnh lặng của nữ tử áo trắng nhìn thấu Đường Tiểu Tiểu. Nàng khẽ mỉm cười, bờ môi hồng khẽ mở, nói:

- Tiểu Tiểu, nếu có điều gì thì cứ nói đi, sao tự dưng muội lại trở nên câu nệ với ta vậy?

Đường Tiểu Tiểu do dự một chút rồi mới nói với nữ tử áo trắng:

- Du Du tỷ, muội cảm thấy tỷ đã có sự thay đổi rất lớn so với trước đây. Sau khi trở về từ lần đó, muội gần như không nhận ra tỷ nữa.

- Có sao? Ta vẫn thế mà.

Nữ tử áo trắng mỉm cười, mỗi lần nhăn mày hay nụ cười của nàng đều toát lên vẻ cao quý, thanh khiết, khiến người ta không khỏi rung động.

- Tóm lại muội cảm giác rằng tỷ đã thay đổi rất nhiều.

Đường Tiểu Tiểu lắc đầu, đôi mắt xinh đẹp khẽ rực lên, lập tức nói với nữ tử áo trắng:

- Du Du tỷ, tỷ nghĩ rằng Lục Thiếu Du có thể đánh bại đại ca Bá Nam và Hoàng Dật không?

- Vô Lượng Niết Bàn và Chân lý Niết Bàn đều không phải tầm thường, sẽ không thua kém gì so với Cổ tộc chúng ta. Hắn thuộc về Chân lý Niết Bàn, thiên phú thực tế còn mạnh hơn, có thể đưa một gia tộc đạt tới tình trạng đỉnh phong.

Nữ tử áo trắng nói với Đường Tiểu Tiểu:

- Người Chân lý Niết Bàn cần thời gian để phát triển. Trong ba ngàn Đại thế giới, hàng triệu năm qua, không ít người có thiên phú tuyệt đỉnh đã ngã xuống. Đối với Cổ tộc chúng ta, mỗi lần chính thức vào Thương Khung chiến trường đều chịu tổn thất không nhỏ. Người Chân lý Niết Bàn có khả năng phát triển chắc chắn rất đáng sợ, nếu hắn có thể thắng đại caHoàng Dật, thậm chí còn có thể đánh bại ta, ta sẽ rất vui mừng, điều đó sẽ tốt cho cả Thượng Thanh thế giới chúng ta. Thiên địa phong vân, yêu nghiệt thành đàn. Không lâu sau, ngay cả ta cũng không dám chắc.

- Du Du tỷ, tỷ có hy vọng hắn sẽ thắng đại ca Bá Nam và Hoàng Dật không?

Đường Tiểu Tiểu nhìn Phong Du Du và nói tiếp:

- Muội nghe nói những người như Đường Ám trưởng lão đã từng nói rằng lần này Thượng Thanh thế giới có tỷ và Hoàng Dật rất có hy vọng.

Nữ tử áo trắng mỉm cười, nụ cười khiến người ta say đắm, không nhiễm trần thế, nàng nói:

- Đó là lúc trước, khi người Chân lý Niết Bàn chưa xuất hiện. Trong thời gian ngắn, bốn người Chân lý Niết Bàn xuất hiện trong thiên địa, một là nhân tộc, một là thú tộc, một là Thần Linh tộc, và cuối cùng là một linh vật trời sinh. May mắn thay, thú tộc và nhân tộc đều ở trong Thương Khung, còn nhân tộc này thì nằm trong Thượng Thanh thế giới của chúng ta.

Tóm tắt:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du quyết định khiêu chiến ba đại ca, tự tin mình sẽ chiến thắng. Trong khi đó, Đường Tiểu Tiểu và Phong Du Du bàn về khả năng của Lục. Phong Du Du bày tỏ sự lo lắng về việc Lục có thể đánh bại các đại ca và khả năng phát triển của những người thuộc Chân lý Niết Bàn. Cuộc hội thoại tiết lộ những căng thẳng trước thềm cuộc chiến ở Thương Khung, nơi mà vận mệnh của nhiều nhân vật sẽ được định đoạt.