Lục đại Tử Kim Huyền Lôi sử, được biết đến như là người gần gũi nhất với thánh vật Tử Lôi Huyền đỉnh, mỗi người đều có thể mượn sức mạnh từ Tử Kim Huyền lôi, và không khác gì so với hai người Lục Linh và Lôi Tiểu Thiên. Lục Thiếu Du không thực sự tò mò về Lục Đại Tử Kim Huyền Lôi sử, nhưng lúc này, Lôi Lang lại là Minh Linh chủng tộc, điều này khiến Lục Thiếu Du không thể không cảm thấy lo lắng.

Ngẩng đầu nhìn Lôi Lang, trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ lạnh lùng, nói:

- Ta thấy Minh Linh chó cắn chó, chuyện này thú vị hơn nhiều.

Nghe vậy, Lôi Lang lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt sắc lạnh hơn một chút, khí tức âm hàn mơ hồ bắt đầu rung chuyển và lan tỏa, nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi càn rỡ thì sẽ phải trả giá. Ta không phải là phế vật tự cho mình là đúng như Xán Ngọc.

- Trong mắt ta, ngươi thậm chí còn không bằng hắn ta.

Khuôn mặt Lục Thiếu Du lạnh lùng, những lời này khiến cho Xán Ngọc đang mệt mỏi ở xa bỗng chốc kinh ngạc, sững sờ không biết nói gì.

- Ai dám làm càn ở Thành Tây Thiên của ta?

Một tiếng hét vang lên, từ những kiến trúc xa xăm, hơn mười bóng người như điện xẹt phóng tới, mang theo khí tức bất phàm, nhanh chóng đến nơi.

- Bái kiến chư vị hộ pháp, chấp sự.

Nhiều thiếu niên và thanh niên khi thấy mười bóng người này lập tức cung kính hành lễ. Ngay cả hai người Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh cũng thoáng chấn động.

- Bái kiến Lôi Lang sử.

Hơn mười bóng người này đáp xuống quảng trường, một lão giả với ánh mắt lạnh lẽo quét qua bốn phía, sau khi nhìn thấy Lôi Lang thì kinh ngạc, không ngờ lại lễ phép chào hỏi Lôi Lang.

Lục Thiếu Du chứng kiến cảnh này, ánh mắt khẽ thay đổi, có vẻ như trong Tuyên Cổ điện, địa vị của Tử Kim Huyền Lôi sử cao hơn cả hộ pháp. Theo lời của Lục Linh và Lôi Tiểu Thiên trong suốt hành trình, Tử Kim Huyền Lôi sử có địa vị chỉ dưới năm đại Thân Vương, nhưng cao hơn so với mười đại đệ tử.

Trong Tuyên Cổ điện, vị trí của mười đại đệ tử không khác gì hộ pháp, được xem là có địa vị rất cao. Mà Thân Vương và trưởng lão lại có địa vị gần như tương đồng, vì vậy địa vị của Tử Kim Huyền Lôi sử có lẽ nằm ở giữa trưởng lão và hộ pháp, xem như địa vị rất cao.

Lông mày Lục Thiếu Du nhíu lại, ánh mắt lướt qua hơn mười người mới tới. Người dẫn đầu là một lão giả hộ pháp có khí tức lạnh lẽo, rõ ràng cũng thuộc chủng tộc Minh Linh. Khí tức của người này cũng đạt đến cấp cao của Tuyên Cổ cảnh, thậm chí còn gần đạt tới đỉnh phong của Tuyên Cổ cảnh cao giai hậu kỳ.

Một hộ pháp là Tuyên Cổ cảnh cao giai hậu kỳ, điều này khiến Lục Thiếu Du không khỏi chấn động. Tuyên Cổ điện đúng là một thế lực khổng lồ trải dài qua ba ngàn Đại thiên thế giới.

Phía sau lão giả hộ pháp còn không ít người có tu vi Tuyên Cổ cảnh, thực lực thấp nhất cũng đạt tới Niết Bàn cảnh.

- Minh Chí hộ pháp, ngươi tới thật đúng lúc, nơi này hình như có người trà trộn vào Thành Tây Thiên, ngươi hãy xử lý đi.

Thấy lão giả này tới, Lôi Lang nhìn Lục Thiếu Du cười, khóe miệng nở nụ cười lạnh, ánh mắt có chút lạnh lẽo, nhưng lại ra vẻ phong độ lùi về phía sau.

Đám người Xán Ngọc lúc này dường như bị thực lực của Lục Thiếu Du làm rung động hoàn toàn, cho nên lúc này hộ pháp tới cũng không dám nói nhiều, nhưng ánh mắt không ngừng chú ý vào động tĩnh ở giữa sân.

Nghe Lôi Lang nói vậy, Minh Chí hộ pháp và những người phía sau lập tức chú ý đến Lục Thiếu Du.

- Minh Chí hộ pháp.

Lục Linh, Lôi Tiểu Thiên thấy vậy lập tức ôm quyền gật đầu với lão giả hộ pháp, cũng không có hành lễ. Điều này cho thấy địa vị của Lục Linh và Lôi Tiểu Thiên trong số các đệ tử thân truyền của Tuyên Cổ điện cũng không hề thấp.

Minh Chí hộ pháp nhíu mày, có vẻ như cũng cảm thấy phiền toái vì sự hiện diện của Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh, thậm chí còn cảm nhận được khí tức trên người họ, ánh mắt không khỏi chấn động, lập tức hỏi hai người:

- Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh, hai người này là do các ngươi mang tới sao?

- Đúng vậy, người là do chúng ta mang tới.

Lôi Tiểu Thiên gật đầu, không hề tỏ ra bất an, thật ra hắn không có chút lo lắng nào.

Minh Chí hộ pháp nghe vậy thì nhìn Lục Thiếu Du một lượt, nhận ra trên người Lục Thiếu Du không có huy chương, hai hàng lông mày nhíu lại, sau đó nhìn Lôi Tiểu Thiên và Lục Linh, nói:

- Mang người ngoài vào Thành Tây Thiên, hai người các ngươi, với tư cách là đệ tử thân truyền của Thần Lôi điện, có lẽ nên hiểu quy tắc chứ?

- Minh Chí hộ pháp, chúng ta đương nhiên hiểu rõ quy tắc, nhưng người chúng ta mang tới không phải là người ngoài.

Giọng Lục Linh vẫn mang theo chút lạnh lẽo, ngay cả khi chỉ đứng im cũng khiến người khác cảm thấy áp lực. Nói xong, ánh mắt của cô lập tức chuyển sang Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du hiểu ý, ánh sáng từ nhẫn chứa đồ lóe lên, lệnh bài Thân Vương xuất hiện trong tay, sau đó ném cho Minh Chí hộ pháp.

Hắn hiện không có chút thiện cảm nào với Minh Linh chủng tộc, thậm chí là không có gì đáng nói. Giọng nói lạnh lùng, nói:

- Nhìn kỹ xem đây là thứ gì? Không biết ta có tính là người ngoài hay không?

Lão giả Minh Chí có chút nghi hoặc, trường bào vung lên, bàn tay lập tức phát ra sức hút, nhanh chóng thu lệnh bài Thân Vương mà Lục Thiếu Du ném ra vào trong tay.

Sau khi nhìn rõ lệnh bài, ánh mắt của Minh Chí hộ pháp đột nhiên nổi lên cơn sóng lớn, toàn thân không nhịn được run rẩy.

- Thân Vương lệnh, đây là Thân Vương lệnh.

Lời nói của Minh Chí hộ pháp khiến mọi người xung quanh lập tức ngạc nhiên, tất cả đều nhìn về phía lệnh bài trong tay ông ta. Những người như Lôi Lang và Xán Ngọc, những người vừa bị Lục Thiếu Du giáo huấn, ngay lập tức biến sắc.

Minh Chí hộ pháp nhìn Lục Thiếu Du, cố gắng kiềm chế sự khiếp sợ trong lòng, nét mặt và thái độ lập tức trở nên cung kính hơn nhiều, hỏi:

- Không biết các hạ có Thân Vương lệnh, có lẽ cũng có Tử Lôi Huyền đỉnh chứ?

- Có phải vật này không?

Lục Thiếu Du nói xong, đồng thời quanh thân hắn tỏa ra một ánh sáng tím nhạt, một luồng ánh sáng màu tím lập tức xoay tròn trong lòng bàn tay phải của hắn.

Ánh sáng tím vừa xuất hiện, không gian bỗng chốc lan tỏa khí tức huyền bí, khiến không gian run rẩy. Cảm giác nguy hiểm cực kỳ bắt đầu lan ra trong không khí. Chỉ trong chốc lát, trên không trung, thậm chí còn đột nhiên có những đám lôi vân màu tím nhạt cuồn cuộn kéo đến.

Tóm tắt chương này:

Trong chương này, Lục Thiếu Du đối diện với Lôi Lang và những kẻ thuộc chủng tộc Minh Linh, bộc lộ sự lạnh lùng và châm chọc. Khi tình hình căng thẳng, hộ pháp Minh Chí đến, cùng với một nhóm người có thực lực cao. Lục Thiếu Du chứng tỏ thân phận của mình bằng cách trình lệnh bài Thân Vương, khiến mọi người xung quanh bất ngờ. Sự xuất hiện của Tử Lôi Huyền đỉnh và khí tức bí ẩn từ Lục Thiếu Du bắt đầu tạo nên một không gian đầy căng thẳng, báo hiệu những sự kiện quan trọng sắp diễn ra.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương này, Xán Ngọc và Lục Thiếu Du đối đầu nhau tại Tuyên Cổ điện. Xán Ngọc, một thành viên của Cổ tộc, thể hiện sự kiêu ngạo nhưng nhanh chóng bị hạ gục bởi Lục Thiếu Du. Cú đánh mạnh mẽ khiến Xán Ngọc bị thương nghiêm trọng, trong khi Lục Thiếu Du thể hiện sức mạnh vượt trội. Sau khi đánh bại Xán Ngọc, Lục Thiếu Du cảnh báo hắn về sự kiêu ngạo của mình. Cuối chương, sự xuất hiện của Lôi Lang, một trong những nhân vật quan trọng, tạo ra không khí căng thẳng cho những diễn biến tiếp theo.