Ba ngày sau, tại một vũng sâu trong tiên cảnh, Lục Thiếu Du đang nhìn xuống dưới vực, hai hàng lông mày nhíu lại, lẩm bẩm một mình.
"Trong một tháng này ở trong ảo cảnh, thật sự là rất lãng phí thời gian."
Trong ba ngày qua, hắn đã gặp đủ loại ảo giác, nhưng chúng vẫn chưa đủ để ảnh hưởng đến tâm trí của hắn. Hắn không biết liệu những ảo giác trước đó có đủ sức làm ảnh hưởng đến mình hay không, nhưng lúc này hắn lại cảm thấy bản thân đang lãng phí thời gian. Một tháng là khoảng thời gian không ngắn, hắn còn phải tu luyện nữa.
"Hẳn không biết trong tiên cảnh thôn có linh đan thì sẽ như thế nào."
Lục Thiếu Du thầm nghĩ. Trong tháng này, hắn không thể để lãng phí. Bất kỳ lúc nào vượt qua tiên cảnh cũng đều tốt. Điều quan trọng hiện tại là tăng cường thực lực của mình.
Hai hàng lông mày nhíu lại, mấy đạo lưu quang hiện lên trong tay Lục Thiếu Du, đây chính là trận pháp mà Quỷ tiên tử Bạch Oánh giao cho hắn khi hắn rời khỏi Phi Linh Môn. Sau khi quan sát xung quanh một lúc, chân khí trong người Lục Thiếu Du rung lên, mấy trận pháp trong tay hóa thành lưu quang, bắn tên bốn phía theo một con đường huyền ảo nào đó.
Mấy trận pháp đáp xuống, cảnh tượng trước mặt Lục Thiếu Du đột nhiên biến hóa, không ngờ bản thân hắn đang đứng trong một thông đạo. Trước thông đạo này có không ít ngã rẽ giống như mạng nhện được phân bố xung quanh. Cửa ra vào được bao phủ bởi một đám sương mù dày đặc, khó có thể nhìn rõ phía trước.
Một cỗ khí tức nồng đậm tràn ngập trong thông đạo, chính là thứ có điểm tương đồng với Linh hồn thần dịch mà hắn đã từng gặp.
Lục Thiếu Du nhìn quanh một lát rồi mỉm cười, trận pháp này không làm khó được hắn. Nếu như hắn muốn ra ngoài thì không thành vấn đề, chỉ là hiện tại hắn muốn ở lại đây để sử dụng linh đan tĩnh tâm tu luyện.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, móc ra một hộp gấm. Khi mở hộp ra, một cỗ lực lượng cuồng bạo lập tức khuếch tán, linh lực cuồng bạo tràn ngập xung quanh, khiến cho trái tim Lục Thiếu Du đập nhanh hơn, linh lực trong người cũng dường như bị dẫn dắt, không tự chủ được mà bắt đầu vận chuyển.
"Linh đan."
Lục Thiếu Du nhíu mày, viên linh đan này hẳn là linh đan mà hắn đạt được từ thần thú bốn giai sơ kỳ, chính là linh đan lấy được trong bảo tàng của Bạch Lang Đoàn.
Nhìn viên linh đan này, trong đầu Lục Thiếu Du không khỏi hiện lên hình dáng nóng bỏng của Lam Linh. Không ngờ hắn lại bị nữ nhân này ám toán một lần. May mắn thay, hắn còn giữ lại được Linh hồn thần dịch và võ kỹ, còn có viên linh đan này, nếu không thì đúng là rơi vào trường hợp “trộm gà không được còn mất nắm thóc”.
Cảm nhận năng lượng tỏa ra từ viên linh đan trong tay, Lục Thiếu Du nhớ rõ khi hắn còn là Linh Sĩ, căn bản không dám sử dụng. Khi ấy, nếu như hắn dám hấp thu viên linh đan này thì có lẽ sẽ bị linh lực cuồng bạo biến thành kẻ ngốc. Với thực lực lúc đó, hấp thu năng lượng khổng lồ như vậy hắn sẽ chết mà không thể nghi ngờ.
"Một viên linh đan, hiện tại có tu vi Linh Phách cũng chỉ có thể giúp mình tăng một trọng linh lực thôi."
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, hắn cầm viên linh đan to bằng nắm tay trẻ con trong hộp gấm. Không có chút do dự, hắn lập tức nuốt vào.
"Thật là cuồng bạo."
Đối với sự cuồng bạo này, Lục Thiếu Du không cảm thấy ngoại ý muốn nào. Linh đan biến thành năng lượng khổng lồ, cuồng bạo không lưu chuyển trong kinh mạch mà di chuyển thẳng vào không gian trong đầu hắn. Ngay lập tức, từng cơn đau đớn truyền đến, hồn đan dưới sự bao vây của linh lực cũng bắt đầu chuyển động.
Năng lượng do linh đan biến thành lúc này chỉ có thể dùng hai chữ "kinh khủng" để hình dung. So với năng lượng do yêu đan biến thành còn kinh khủng hơn rất nhiều. Có lẽ là sự kinh khủng tương đương, nhưng năng lượng yêu đan chỉ chạy trong kinh mạch, với thân thể cường hãn thì Lục Thiếu Du cũng không ngại lắm. Còn hiện tại, năng lượng trực tiếp chạy vào không gian trong đầu, nhất thời giống như vô số dã thú chạy trong đầu hắn, không ngừng đấu đá lẫn nhau. Uy thế kinh khủng này khiến đầu hắn vô cùng đau đớn.
"Luyện hóa."
Lục Thiếu Du cắn răng thầm nghĩ, cắn răng chống lại năng lượng khổng lồ đang kích thích trong đầu. Linh lực bàng bạc trong đầu hắn lúc này di chuyển bảo vệ hồn đan, đồng thời thủ ấn được ngưng tụ, bắt đầu vận dụng Âm Dương Linh Vũ quyết nhanh chóng luyện hóa cỗ năng lượng khổng lồ này.
"Luyện hóa."
Lục Thiếu Du bắt đầu vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết nhằm luyện hóa cỗ năng lượng cuồng bạo này, một lát sau quanh thân hắn xuất hiện một tầng quang tráo.
Bên ngoài, sau sáu ngày, Nhị Hộ Pháp lúc này đang nhìn chăm chú vào khối ngọc thạch, khẽ nhíu mày rồi lẩm bẩm:
"Sáu ngày rồi, Lục Thiếu Du không ngờ lại có thể ở bên trong tận sáu ngày. Trong đám Vũ giả, ngay cả Vũ Phách thất trọng cũng khó có thể làm được bước này."
"Nhị Hộ Pháp, người nói xem, Lục Thiếu Du có thể ở bên trong bao lâu?"
Trong đại điện, lúc này có một hán tử mặc bạch y bên người Nhị Hộ Pháp mở miệng hỏi, từ trang phục của hắn dường như cũng là một vị hộ pháp.
"Ta cũng không biết, Lục Thiếu Du này thực sự là quái vật."
Nhị Hộ Pháp nói.
"Nhị Hộ Pháp, Lục Thiếu Du làm sao? Lục Thiếu Du ở trong này sao?"
Trong đại điện, lúc này có một cánh cửa đá mở ra, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện, trên dung nhan tuyệt mỹ mang theo một chút kiêu ngạo, bướng bỉnh, thế nhưng lại khiến cho tất cả nam nhân nổi lòng thương tiếc.
"Chúc mừng tiểu thư vượt qua cửu trọng tầng bốn."
Nhìn thấy nữ tử này, trong mắt Nhị Hộ Pháp hiện lên một chút kinh ngạc, tiểu thư không hổ là yêu nghiệt tu luyện của Vân Dương Tông, mỗi lần tiến vào Vũ cảnh đều có tiến bộ vô cùng lớn. Lúc này lại vượt qua cửu trọng tầng bốn, thực lực gần như có thể so sánh với Vũ Tướng nhất trọng, mà hiện tại, tiểu thư mới đột phá Vũ Phách ngũ trọng gần đây mà thôi.
"Các ngươi vừa nói Lục Thiếu Du làm sao vậy?"
Vân Hồng Lăng chu miệng, nói với Nhị Hộ Pháp.
"Lục Thiếu Du trên Địa Long đỉnh đấu với Lý Đạt Giang, hạ thủ quá nặng khiến cho tông chủ phạt hắn đến tiên cảnh diện bích một tháng, bây giờ đã là ngày thứ sáu rồi."
Nhị Hộ Pháp trả lời.
"Cái gì? Cha ta xử phạt Lục Thiếu Du sao?"
Vân Hồng Lăng tức thì cả giận nói:
"Nhị Hộ Pháp, nhanh gọi Lục Thiếu Du ra cho ta, hứ!"
"Tiểu thư, sau khi tiến vào tiên cảnh ta cũng không có biện pháp kêu hắn ra. Hơn nữa đây là mệnh lệnh của tông chủ."
Nhị Hộ Pháp nói, ánh mắt chuyển động, trong tông có lời đồn rằng Lục Thiếu Du và tiểu thư có chút mờ ám, xem ra thực sự không có lửa làm sao có khói.
"Ta đi tìm cha."
Vân Hồng Lăng hầm hầm tức giận, đi ra khỏi đại điện.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du đã sớm tiến vào trong trạng thái tu luyện, chậm rãi luyện hóa năng lượng cuồng bạo bên trong linh đan, tốc độ luyện hóa cũng không chậm.
Trong một vũng sâu tiên cảnh, Lục Thiếu Du đang trăn trở về việc lãng phí thời gian trong một tháng qua. Hắn quyết định không để thời gian trôi qua vô ích và sử dụng trận pháp được Bạch Oánh giao cho để tìm đường ra. Lúc này, hắn phát hiện viên linh đan mạnh mẽ mà hắn đã choáng ngợp khi còn là Linh Sĩ. Sau khi nuốt viên linh đan, hắn cảm nhận được năng lượng cuồng bạo đang chạy trong đầu, nhưng quyết tâm luyện hóa chúng để tăng cường thực lực. Trong lúc đó, Nhị Hộ Pháp và Vân Hồng Lăng đang thảo luận về hành động của hắn và cảm giác lo lắng cho Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu DuVân Hồng LăngLý Đạt GiangNhị hộ phápQuỷ tiên tử Bạch Oánh