Thoáng dừng lại một chút, kim sắc tiểu đao nói:
- Những linh khí khác cùng người bình thường đều gọi ta là Chí tôn, còn chủ nhân trước đây lại gọi ta là huynh đệ. Còn ngươi, hãy gọi ta là Đao thúc đi.
- Đao thúc?
Lục Thiếu Du bĩu môi nói:
- Đao thúc thì Đao thúc đi.
- Sao vậy, ngươi còn cảm thấy ta chiếm tiện nghi của ngươi hay sao? - Kim sắc tiểu đao hỏi.
- Không dám, ta chỉ cảm thấy vinh hạnh mà thôi. - Lục Thiếu Du cũng hiểu rõ vị này rất mạnh mẽ, vội vàng nói: - Đao thúc, ngươi muốn ta đáp ứng đi vào bí cảnh kia, chẳng lẽ trong đó có bảo vật gì hay sao?
Đao thúc trả lời:
- Ta cũng không biết, chỉ cảm thấy có khí tức quen thuộc trên người Thái gia, hẳn là do họ mang ra từ trong bí cảnh. Khí tức ấy rất yếu, ta không thể cảm nhận được nhiều. Đến lúc đó, ngươi vào xem, có thể ta sẽ xác định được.
- Được rồi, tới lúc đó ta sẽ cố gắng vào. - Lục Thiếu Du nói, sau một thoáng do dự lại hỏi: - Đao thúc, có phải trước đây Thế giới Linh Vũ đã xảy ra đại sự gì không? Sao ngươi lại ở trong Thế giới Linh Vũ, mà Tử Lôi Huyền Đỉnh cũng ở đây?
- Ngươi mới đạt tới tứ nguyên Hóa Hồng cảnh thôi, có cần biết nhiều như vậy không? Chờ đến ngày nào đó ngươi đặt chân vào Hư Vô cảnh, lúc đó ta sẽ nói hết cho ngươi. Hiện tại, ngươi nên tập trung tinh lực vào việc tu luyện. - Đao thúc đáp.
- Đặt chân vào Hư Vô cảnh, chắc khó khăn lắm. - Lục Thiếu Du cười khổ nói.
- Ngươi mang Hỗn Độn bổn nguyên, tu luyện Hỗn Độn Âm Dương quyết, nếu ngươi còn không thể đặt chân vào Hư Vô cảnh, chỉ có thể trách bản thân mình quá bình thường. - Đao thúc không chút khách khí chỉ trích: - Nếu không có việc gì thì đừng quấy rầy ta, cho ta chút yên tĩnh. Ban đầu ta bị thương nặng, có nhiều điều cần phải suy ngẫm lại.
Nói xong, hào quang thu lại, Đao thúc lập tức trở nên im lặng.
Lục Thiếu Du nhíu mày, tử kim lưu quang lóe lên, Tử Lôi Huyền Đỉnh hiện ra, rồi lập tức đi vào bên trong.
Oanh long long!
Tử kim lôi vân cuồn cuộn, trong hư không vô tận bị lôi vân bao trùm, lôi đình uy áp khủng bố lan tỏa, khiến người ta dựng tóc gáy.
Xuy lạp lạp…
Toàn bộ không gian rung động, lôi quang lóe lên, hóa thành lôi đình lao ra khỏi lôi vân, tử kim điện tàn sát bừa bãi, mang theo tử kim hào quang tuôn xuống, khiến ba thân ảnh chật vật bị vây quanh chặt chẽ.
Ba người này chính là Phi Thiên lão yêu, Viêm Quang lão đạo, và Song Kỳ lão quái. Chẳng ai nghĩ rằng từ khi sinh ra tới giờ họ lại chật vật đến như vậy.
- Đây nhất định là bên trong Tử Lôi Huyền Đỉnh!
- Lại tới nữa, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị Tử Kim Huyền Lôi hủy thành tro bụi!
- Xong rồi, lần này thật sự xong, Lục Thiếu Du muốn hủy diệt chúng ta!
Phi Thiên, Viêm Quang, và Song Kỳ đều run rẩy.
Oanh long long!
Phốc!
Cả ba người cùng phun máu tươi, miệng vết thương cháy đen, thân hình bị đánh bay, lôi đình lực không cách nào chống cự được.
Hô lạp lạp!
- Phi Thiên lão yêu, ngươi là kẻ lừa dối chúng ta để đối phó Lục Thiếu Du, còn nói hắn là nhị nguyên Hóa Hồng cảnh thật dễ đối phó, bắt được người là tuyệt đối không ngoài ý muốn…
Viêm Quang sắc mặt tối tăm, căm tức nói:
- Nhưng rốt cuộc người bỏ chạy chỉ là ngươi. Ông trời có mắt, không cho ngươi chạy thoát, cũng cho ngươi nếm thử mùi vị của Tử Kim Huyền Lôi!
Phi Thiên thì buồn rầu, chật vật nói:
- Việc này sao có thể trách ta, ta cũng không biết Lục Thiếu Du mạnh mẽ tới vậy, nếu biết thì ta đã không để bản thân rơi vào tình huống này!
- Phi Thiên lão yêu, ngươi có ý gì, chẳng lẽ chúng ta xứng đáng gặp phải chuyện này? - Viêm Quang giận dữ hét.
Phi Thiên nói:
- Viêm Quang lão đạo, thương thế của ta cũng không nhẹ hơn ngươi, thậm chí còn nặng hơn, ngươi nghĩ rằng ta muốn bị Tử Kim Huyền Lôi đánh sao? Nếu biết Lục Thiếu Du khó dây vào, sao ta lại đi chọc giận hắn làm gì!
Song Kỳ nhìn lôi vân, vẻ mặt chật vật nói:
- Các ngươi đừng ồn ào, ồn ào cũng không giải quyết được vấn đề. Nếu không muốn chết, hãy nghĩ cách rồi cứu lấy bản thân mình!
- Còn có biện pháp gì, đây là bên trong Tử Lôi Huyền Đỉnh, chúng ta chẳng thể thoát được. - Viêm Quang run rẩy nói.
Xuy lạp lạp!
Từng đạo Tử Kim Huyền Lôi đang ngưng tụ, sắp sửa oanh kích xuống.
- Phi Thiên, Viêm Quang, hay là chúng ta giao trữ vật giới chỉ cho Lục Thiếu Du, xem có thoát khỏi được không. Đây là Tử Lôi Huyền Đỉnh, hắn có thể nghe thấy lời chúng ta. - Song Kỳ đề nghị.
Ba người nhìn nhau, ngẩng đầu nhìn về phía Tử Kim Huyền Lôi, bỗng nhiên đồng thanh quát to:
- Lục Thiếu Du, chúng ta nguyện ý giao ra trữ vật giới chỉ, ngươi thả chúng ta đi là được rồi!
- Lục Thiếu Du, sau này ta tuyệt đối không dám trêu chọc ngươi nữa. - Viêm Quang lớn tiếng kêu gọi…
Xuy lạp lạp!
Tử kim lôi vân cuồn cuộn không ngớt, xen lẫn theo lực hủy diệt lặng lẽ thẩm thấu, làm không gian xuất hiện những khe tối đen, giống như sắp bị nổ tung. Ngay lúc ba người hét lớn, lôi đình lại rơi xuống.
- Không tốt…
Sắc mặt ba người biến đổi, lôi uy hủy diệt đủ khiến linh hồn run rẩy, kinh động đến nỗi không dám đối mặt!
Hoa lạp…
Tử Kim Huyền Lôi đột nhiên lắng xuống.
Thấy vậy, ba người cảm thấy sợ hãi, rơi vào lúng túng, lúc này, lôi vân cũng dường như dừng dao động.
Đột nhiên, một bóng hình xuất hiện trước mặt ba người.
Ánh mắt cả ba chợt run lên, khuôn mặt chật vật hiện rõ nét phức tạp, người đến chính là Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du khoanh tay, thản nhiên nhìn họ nói:
- Hiện tại các ngươi có nguyện ý giao trữ vật giới chỉ cho ta không?
- Nguyện ý, chúng ta nguyện ý!
Ba người nghe vậy như gặp được cứu tinh, lập tức gật đầu.
- Vậy thì tại sao lúc nãy không muốn, còn muốn liên thủ để cướp lấy ta?
Vẻ mặt Lục Thiếu Du trở nên âm trầm khiến ba người chợt run sợ.
- Đó là do chúng ta không nhận ra được tình hình, mong thánh chủ đại nhân có lòng độ lượng, lần sau chúng ta tuyệt đối không dám nữa.
Ba siêu cấp cường giả bị Tử Kim Huyền Lôi tấn công, đã kém đi không ít tính khí, không dám phản kháng Lục Thiếu Du, càng không dám cậy già lên mặt.
Lục Thiếu Du trầm giọng nói:
- Các ngươi suy nghĩ quá đơn giản. Ta cho các ngươi một cơ hội, nhưng các ngươi không biết trân trọng. Nếu giờ ta dễ dàng thả các ngươi, không phải sẽ khiến người khác dám đến để đánh cướp ta hay sao?
- Về việc này…
Ba người nhìn nhau, không biết phải làm sao.
Lục Thiếu Du nói:
- Thế thì như vậy đi, hãy cho ta biết có thứ gì có thể khiến ta động tâm, có thể làm cho ta bỏ qua cho các ngươi không?
- Vậy…
Ba người lại đưa mắt nhìn nhau, Viêm Quang nói:
- Ngươi không phải cần trữ vật giới chỉ sao? Ta có thể đưa cho ngươi, đây chính là gia sản vô số năm qua của ta.
- Trong trữ vật của ta có ba kiện thông linh bảo khí, hai viên hồng phẩm đan dược, còn có nhiều công pháp, không ít thế giới tinh thạch. - Song Kỳ nói.
Phi Thiên cũng nói:
- Trên người ta còn có một kiện thông linh bảo khí hỏa hệ, không thích hợp ta dùng, có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi thả chúng ta là được.
- Phi Thiên lão yêu, ngươi là kẻ lừa đảo, kiện thông linh bảo khí năm xưa lại do ngươi lấy đi, ngươi nhớ kỹ điều đó! - Viêm Quang không nhịn được mà tức giận kêu lên.
Trong chương truyện, Lục Thiếu Du trò chuyện với Đao thúc về bí cảnh và sức mạnh của bản thân. Khi vào Tử Lôi Huyền Đỉnh, ba siêu cấp cường giả Phi Thiên, Viêm Quang và Song Kỳ bị mắc kẹt bởi sức mạnh của lôi đình. Họ buộc phải cầu xin Lục Thiếu Du tha cho mình và đồng ý giao trữ vật giới chỉ để đổi lấy tự do. Lục Thiếu Du thảo luận về giá trị của các vật phẩm mà họ đề nghị, nhằm đạt được lợi ích từ tình huống cam go này.
Lục Thiếu DuPhi Thiên lão yêuViêm Quang lão đạoSong Kỳ lão quáiĐao thúc
trữ vật giới chỉLục Thiếu DuTử Lôi Huyền Đỉnhthông linh bảo khíĐao thúc