Long Huyền của Thần Thú thế giới được xem là Chân Lý Niết Bàn, còn Dương Quá của Thiên Địa các là Quy Chân Niết Bàn. Danh tiếng của hai nhân vật này đã sớm vang xa, trở thành đề tài nổi bật trong ba ngàn Đại thiên thế giới. Những đại diện của các thế giới tới tham dự hội nghị tranh đoạt Hồng Hoang đều đã nghe biết về sức mạnh của họ.

Tuy nhiên, khi Lục Thiếu Du ngồi xuống chiếc ghế trong Thiên Linh cung, không ít ánh mắt xung quanh lập tức trở nên phức tạp.

- Đó là Lục Thiếu Du, không lẽ hắn là người của Thiên Linh cung?

- Liệu Lục Thiếu Du thực sự là thuộc về Thiên Linh cung không?

Lục Thiếu Du ngồi xuống và không mấy bận tâm đến những tiếng xì xào bàn tán xung quanh. Khi hắn đã ngồi vững, chiếc áo bào xanh của hắn phấp phới, ánh mắt lạnh nhạt chỉ lặng lẽ nhìn về phía trước.

Trước mỗi chiếc ghế có một chiếc bàn vuông mang phong cách cổ điển, trên đó bày biện khá nhiều trái cây và món ăn.

Vũ Thoát Phàm nhìn Lục Thiếu Du đang ngồi bên trái, mày nhíu lại và hỏi:

- Huynh là người của Thiên Linh cung?

- Ta sao? - Lục Thiếu Du quay lại nhìn Vũ Thoát Phàm và trả lời. - Ta là Lục Thiếu Du từ Thượng Thanh thế giới, không phải là người của Thiên Linh cung.

- Thật sự là Lục Thiếu Du sao? - Có người trong đám đông nhắc lại.

- Hóa ra hắn chính là Lục Thiếu Du.

Trong đại điện, với hơn vạn người có mặt, hàng nghìn ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Thiếu Du. Đối với mọi người, danh tiếng của ba chữ Lục Thiếu Du thật sự quá khủng khiếp.

Vũ Thoát Phàm tiếp tục nhận ra Lục Thiếu Du, nói:

- Thì ra là thánh chủ của Tuyên Cổ điện, người Chân Lý Niết Bàn từ Thượng Thanh thế giới. Mặc dù Tuyên Cổ điện tuyên bố gia nhập Thương Khung minh, nhưng lại chưa cử người nào vào lãnh địa tranh đoạt Hồng Hoang trong Thương Khung minh. Thượng Thanh thế giới vốn không đủ tư cách ngồi đây. Hơn nữa, chỗ ngồi này cũng thuộc về Thiên Linh cung, vậy nên việc ngài ngồi đây có phần không ổn.

- Hừ, không hiểu quy tắc gì cả. Chỉ vì là Thánh chủ Tuyên Cổ điện, người Chân Lý Niết Bàn mà cảm thấy mình có thể kiêu ngạo sao? Đây chính là Thương Khung chiến trường.

Phượng Vũ nhìn Lục Thiếu Du và dường như cũng cảm thấy mạnh mẽ hơn chút bởi sự hiện diện của những người như Vũ Thoát Phàm. Ánh mắt của hắn trở nên âm u và lạnh lẽo, thốt ra một câu cảnh cáo nhưng không dám nói quá to.

Đột nhiên, một âm thanh trầm thấp bùng nổ trong đại điện, tạo ra một sóng năng lượng mạnh mẽ. Toàn bộ đại điện như rung chuyển, giống như sắp đổ sập xuống.

Mọi người lập tức nhìn về phía Phượng Vũ từ Phượng Thiên thế giới, chứng kiến ghế của hắn vụn nát, mặt đất lún sâu và nửa thân hình hắn bị chôn vùi. Một vòng xoáy không gian màu đen kịt xuất hiện xung quanh, với những đám lửa vàng đang cháy rực. Tất cả đều đang dần tiêu tan.

Hơi nóng từ đó khiến không khí xung quanh rung động và linh hồn mọi người đều bị đe dọa.

Tiểu Long từ Thần Thú thế giới ngồi bên trái Phượng Vũ vẫn còn đang nắm chặt tay, từng đợt lửa vàng từ lòng bàn tay hắn đang từ từ thu lại.

Phượng Vũ phun máu đỏ thẫm, y phục ướt đẫm, nét mặt lộ rõ sợ hãi và kinh ngạc. Hắn đã biết chàng trai mặc áo bào vàng này không dễ chạm vào, nhưng không ngờ rằng mức độ nguy hiểm thực sự của hắn lại khủng khiếp đến vậy.

- Nghe lải nhải, ta đã không thích ngươi từ hôm qua. Ngươi tưởng mình quan trọng lắm sao? Nếu không phải nể tình Thần Hi, ta chắc chắn đã lấy mạng ngươi rồi. Nếu còn nói thêm lần nữa, ta sẽ hủy diệt ngươi.

Lửa vàng từ từ thu lại, Tiểu Long lại tiếp tục ngồi đó tự do, khí thế bá đạo và lạnh lùng khiến người khác phải rùng mình.

Người xem bên ngoài không khỏi hít một hơi lạnh. Tất cả đều biết rõ thực lực của Phượng Vũ, hắn đã đột phá tới Nhị Nguyên Hóa Hồng, mang trong mình sức mạnh của dòng dõi Phượng Hoàng. Nhưng chỉ với một cú đấm, hắn dường như đã bị Long Huyền của Thần Thú thế giới nghiền nát như một con sâu cái kiến. Điều này đủ để chứng minh sức mạnh kinh khủng của Long Huyền.

Vũ Thoát Phàm, Nhược Vô Trần và Tịch Thiên Vũ ba người đều khẽ biến sắc, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

- Ngươi…

Phượng Vũ vùng vẫy từ trong mặt đất lê thân ra, gương mặt trắng bệch như tro tàn. Khi nhìn vào Tiểu Long, lời chưa dứt đã phun ra một ngụm máu tươi. Hắn không còn mặt mũi nào ở lại, ánh mắt đầy oán hận và sợ hãi quay người rời đi giữa đám đông.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lùng nhìn Phượng Vũ, rồi quay sang Vũ Thoát Phàm bên cạnh:

- Ta chỉ ngồi đây một chút, ghế này cũng không phải của ta. Nếu Thiên Linh cung tới, ta sẽ trả lại sau cũng được.

- Cái này…

Vũ Thoát Phàm hơi sững sờ, không biết phải ứng xử ra sao.

- Vũ huynh, dù sao cũng không phải là của mình, vậy thì để Lục huynh đệ ngồi cũng không sao. Lần này chúng ta tranh đoạt Hồng Hoang lệnh và Hồng Hoang điện, tự nhiên không thể thiếu được sự hỗ trợ từ Lục huynh đệ.

Nhược Vô Trần nhìn Lục Thiếu Du và gật đầu rồi tiếp tục nói với Vũ Thoát Phàm.

- Chèn ép Thiên La minh, mọi người trong Thương Khung minh cần phải hợp tác, tự nhiên cần đến sự hỗ trợ từ Lục huynh đệ. Ta nghe nói quân đội của Thượng Thanh thế giới trong mấy tháng qua đã thắng liên tiếp, nghe thật đáng ngưỡng mộ.

Dưới sự chỉ đạo của Nhược Vô Trần, một nam tử từ Băng Tuyệt thế giới, với làn da trắng nõn và sống mũi thẳng, ôm quyền gật đầu chào Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du không phải người kiêu ngạo, thấy đối phương có lễ phép như vậy thì trong lòng hắn cũng cảm thấy không tệ và gật đầu lại.

- Nếu đã như vậy, nếu Lục huynh đệ không chê thì cứ ngồi đây cũng không vấn đề gì. Ta đoán hôm nay người từ Thiên Linh cung có lẽ cũng không tới.

Vũ Thoát Phàm nói với Lục Thiếu Du.

- Vậy thì ta ngồi đây, các ngươi cứ trò chuyện, ta sẽ nghe.

Lục Thiếu Du cũng không khách khí, chỗ ngồi rất rộng, hắn chỉ khẽ nhích mông, cầm lấy một loại hoa quả tươi lạ mắt trên bàn vuông, bỏ vào miệng cắn một miếng. Âm thanh giòn tan vang lên, hương vị ngọt ngào khiến hắn cảm thấy dễ chịu hơn hẳn.

Nhiều ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía Lục Thiếu Du. Không ít nữ tử nhíu mày, cảm thấy Lục Thiếu Du có điều gì khác biệt với người thường.

Lúc này, tại lối vào của đại điện, trong đám người xa xa bắt đầu xuất hiện sự náo động.

- Tại hạ Bạch Lâm của Minh Hoa thế giới xin được bái kiến Tử Yên tiểu thư.

- Tần Lâm Đào của Mộc Vũ thế giới xin được bái kiến Tử Yên tiểu thư.

Khi từng giọng nói vang lên và ánh mắt nhìn về phía sau, trong đám đông dần dần mở ra một lối đi.

Tóm tắt:

Trong đại hội tranh đoạt Hồng Hoang, Lục Thiếu Du gây sự chú ý khi ngồi tại ghế của Thiên Linh cung, thu hút ánh nhìn của hàng vạn người. Sự hiện diện của anh khiến không ít đối thủ cảm thấy ị sợ, đặc biệt là khi Phượng Vũ tấn công nhưng lại bị Tiểu Long từ Thần Thú thế giới phản đòn một cách dễ dàng, cho thấy sức mạnh vượt trội. Cuộc tranh chấp tràn đầy không khí căng thẳng, với nhiều nhân vật mạnh mẽ chuẩn bị cho những cuộc đối đầu tại thế giới đầy khắc nghiệt này.