Lục gia đã thêm một người con nuôi, tổng cộng là năm người, bao gồm Lục Đông, Lục Nam, Lục Trung, Lục Tây và Lục Bắc. Lục Thiếu Du là con trai thứ ba của Lục Trung. Lúc này, bên cạnh Lục Nam có một nam trung niên mặc cẩm bào, chính là phụ thân của hắn, đang nhìn chằm chằm vào mọi người. Thần sắc của Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, Triệu Tuệ cũng có mặt ở đó, cô mặc một bộ trang phục hoa mỹ, khí chất vô cùng kiêu ngạo, cũng đang nhìn anh chằm chằm.

Trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, Triệu Tuệ chắc hẳn không biết mình được đưa đến từ đường. Tuy nhiên, hiện tại anh không muốn nói thêm gì, có lẽ vì đại bá hoặc người được gọi là gia gia đang nói chuyện và không cho phép cô phản đối. Trong khi đó, Lục Thiếu Du không thấy được người mình gọi là phụ thân cùng với tứ thúc và phụ thân Lục Mị, Lục Bắc. Ngoài những người này, Lục Thiếu Du nhận ra một số trưởng lão trong Lục gia, những người có địa vị không thấp. Trưởng lão Lục gia ngoài việc quản lý những vấn đề lớn của Lục gia, còn cần phải thông qua thảo luận mới có thể quyết định những chuyện khác.

Lục Đông bước tới, mọi người xung quanh đều im lặng, không dám nói gì, đứng yên tại chỗ.

- Tất cả vào đi - Lục Đông nhìn qua mọi người, ánh mắt lướt qua Lục Thiếu Du một chút rồi lập tức ra lệnh cho mọi người.

Mọi người lần lượt đi theo sau Lục Đông vào từ đường, Lục Thiếu Du là người cuối cùng bước vào. Từ đường của Lục gia còn lớn hơn Lục Thiếu Du tưởng tượng, đủ rộng để chứa tất cả mọi người. Trong từ đường có hàng hàng linh vị, trên đó ghi tên các tổ tiên của Lục gia.

Lục Thiếu Du quan sát xung quanh nhưng không cảm thấy quá hứng thú. Trong từ đường có hơn trăm bồ đoàn, mọi người đứng xếp hàng theo thứ tự, đệ tử trực hệ xếp ở phía trước, đệ tử chi thứ đứng phía sau. Lục Thiếu Du đứng ở góc cuối cùng, mắt nhìn chằm chằm về phía trước nơi Lục Vô Song và Lục Mị đang đứng đầu.

Lúc này, thần sắc của người trong Lục gia rất trang trọng, tất cả đều nhìn chăm chú vào linh vị tổ tiên, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Lục Đông cùng Lục Nam thì đã bước lên trước.

Mọi người đã đứng vào vị trí, Lục Đông sắp xếp một cách nghiêm trang rồi quét mắt nhìn khắp lượt, không khí trở nên yên tĩnh như tờ.

Sau một hồi im lặng kéo dài, Lục Đông chậm rãi nói:

- Tổ tiên Lục gia đã đặt nền móng tại trấn Thanh Vân từ rất lâu, Lục gia chúng ta đã hoạt động và phát triển tại trấn Thanh Vân này nhiều năm...

Giọng nói trầm hùng của Lục Đông vang lên, tuy không lớn nhưng rất rõ ràng, truyền đến tai mỗi đệ tử. Lục Đông kể một số câu chuyện về tổ tiên của Lục gia... Lục Thiếu Du nghe mà không cảm thấy đặc biệt, chỉ xem đây như một nghi thức tế tổ. Nhưng khi Lục Đông nhắc đến một tổ tiên Lục gia là cường giả Vũ Vương, anh không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Vũ Vương là một thực lực vô cùng mạnh mẽ, trên đại lục có thể xem như là một nhân vật kiệt xuất; không ngờ trong dòng dõi Lục gia lại có một người như vậy xuất hiện.

Một đám đệ tử Lục gia lắng nghe lời Lục Đông nói, ai nấy cũng tràn đầy nhiệt huyết, tâm trạng hồi hộp. Những người này đều là hậu duệ của tổ tiên Lục gia, với tư cách là đệ tử Lục gia, khi nghe những câu chuyện vang danh của tổ tiên, họ cũng cảm thấy tự hào và vinh dự.

Lục Thiếu Du không nghĩ nhiều hơn, nhiều thế hệ đã trôi qua trong Lục gia, tự nhiên sẽ có những câu chuyện anh hùng, còn anh với tư cách là một người từ bên ngoài đến, những câu chuyện này không có ý nghĩa lớn đối với mình.

- Giờ đây, chúng ta sẽ bái tế tổ tiên, nguyện cầu cho truyền thừa Lục gia không bị gián đoạn! - Lục Đông nói, âm thanh có sức hút.

- Tế tổ! - Lục Đông quét mắt nhìn bốn phía, đôi mắt đầy uy nghiêm, không hề dao động, rồi dẫn đầu quỳ xuống. Theo sau, mọi người như Triệu Tuệ, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh cũng theo đó quỳ xuống.

Các đệ tử Lục gia cũng quỳ xuống, bắt đầu nghi lễ ba bái chín khấu. Còn về phần Lục Thiếu Du, anh chỉ cúi đầu mà thôi, trong lòng nghĩ tổ tiên Lục gia có gì liên quan đến mình, nên công việc này cũng chỉ như đại diện cho Lục Thiếu Du mà thôi.

- Tốt, đứng dậy đi - Lục Đông nói sau khi nghi lễ đã hoàn tất.

Mọi người đứng dậy trong thần thái đầy chờ mong. Tiếp theo, sẽ là những hoạt động của thế hệ trẻ trong Lục gia.

- Giờ hãy đến đấu trường, đi kiểm tra! - Lục Đông ra lệnh.

- Đi kiểm tra! - Một đám đệ tử Lục gia hưng phấn hô lên, cuối cùng thì cuộc thi trong Lục gia cũng sắp bắt đầu, đây mới là điều mà các đệ tử Lục gia đang mong chờ.

Các đệ tử hăng hái xông ra ngoài. Lục Thiếu Du bình tĩnh bên ngoài nhưng trong lòng cũng nghĩ về việc phải tham gia thi đấu trong tộc để có thể tiến vào Vân Dương Tông như lời Nam thúc đã nói.

- Thiếu Du, cậu cũng hãy đi kiểm tra đi - Giọng nói của Lục Đông vang lên bên tai Lục Thiếu Du.

- Thiếu Du, ta sẽ đưa cậu đi. - Một giọng nói nhẹ nhàng khác cất lên, khiến Lục Thiếu Du ngạc nhiên, đó chính là Lục Mị.

Lúc này, Lục Mị mỉm cười nhìn anh, hương thơm từ cô toát ra khiến Lục Thiếu Du cảm thấy lạ lùng, không ngờ cô lại chủ động như vậy.

- Thiếu Du, chúng ta đi nào. - Lục Vô Song cũng tiến tới bên cạnh Lục Thiếu Du.

- Ừm. - Lục Thiếu Du không từ chối, vì theo lời Nam thúc, anh cần phải tìm cách vào Vân Dương Tông, không biết có bảo vật gì trong đó khiến cho Nam thúc phải coi trọng đến vậy. Ánh mắt của Nam thúc sẽ không dễ dãi với những thứ bình thường.

- Đại ca, sao Lục Thiếu Du có thể tham gia kiểm tra chứ? - Lúc này, Triệu Tuệ trong từ đường nhìn chằm chằm vào Lục Đông với vẻ mặt khó chịu.

- Tam muội, đây là sự chỉ thị của phụ thân, nếu có thắc mắc gì thì hãy hỏi phụ thân đi. - Lục Đông trả lời.

- Ta cho hắn đến từ đường đã là cực hạn, sao Lục gia có thể công khai gây khó dễ cho ta, khi dễ nhà mẹ đẻ của ta không có ai sao? Chớ quên Lục gia năm xưa đã hứa hẹn gì với ta. - Triệu Tuệ bức xúc nói.

- Tam muội, ngươi đang nói gì vậy? Lục gia đã hứa với ngươi sẽ không nhận Thiếu Du về làm người nhà. Nhưng ngươi cũng đã đồng ý không được khó xử mẹ con bọn họ, nhiều năm qua ngươi có làm khó bọn họ hay không, trong lòng ngươi rõ ràng. Chuyện này đã như vậy rồi, chúng ta đi xem họ thi đấu, tài năng của Thiếu Hổ không tồi, rất có khả năng vào Vân Dương Tông, ngươi cũng đừng nói thêm gì nữa. - Lục Đông nói xong liền rời khỏi từ đường.

- Đệ muội, ngươi đã suy nghĩ quá nhiều rồi, ít nhất tiểu tử kia muốn chính thức về nhà cũng không dễ dàng như vậy. - Lục Nam tiến đến bên cạnh Triệu Tuệ nói.

- Ta thấy Lục gia đúng là muốn để tiểu tử đó trở về, điều này ta chắc chắn không đồng ý. - Triệu Tuệ hừ lạnh một tiếng, nổi giận bỏ ra khỏi từ đường.

Tóm tắt chương trước:

Trong chương truyện, Lục Thiếu Du vẫn do dự về việc tham gia vào Vân Dương Tông, ưu tiên ở bên mẫu thân. Các nhân vật như Lục Vô Song khuyến khích hắn thử sức, đồng thời có cuộc tỷ thí trong tộc. Khi đến từ đường Lục gia, Lục Thiếu Du nhận sự thù địch từ Lục Thiếu Hổ và Chu Hải Minh, nhưng được Lục Vô Song bảo vệ. Sự xuất hiện của các nhân vật quyền lực trong gia tộc như Lục Đông và Lục Tây tạo nên bầu không khí căng thẳng và kịch tính, phản ánh những mâu thuẫn trong nội bộ Lục gia.

Tóm tắt chương này:

Chương này diễn ra trong buổi lễ tế tổ của Lục gia, nơi Lục Thiếu Du tham dự cùng các nhân vật khác bao gồm Lục Đông và Triệu Tuệ. Lễ nghi diễn ra trang trọng, Lục Đông nhắc đến những cường giả trong dòng họ khiến Lục Thiếu Du cảm thấy kinh ngạc. Sau khi lễ tế kết thúc, Lục Đông thông báo về cuộc thi đấu giữa các đệ tử, điều mà mọi người đang háo hức chờ đợi. Tuy nhiên, Triệu Tuệ lại tỏ ra khó chịu với sự hiện diện của Lục Thiếu Du, biểu thị sự căng thẳng trong quan hệ giữa các thành viên trong Lục gia.