Môn.
- Tại sao sáu viên Thánh quả Linh Vũ còn lại lại bị yêu thú cướp mất?
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên trở nên trầm trọng.
- Tại sao chuyện này lại xảy ra?
Lúc này, các trưởng lão có mặt đều từ miệng đệ tử của mình biết được chuyện liên quan đến Thánh quả Linh Vũ. Thánh quả Linh Vũ là bảo vật quan trọng nhất của mật địa. Họ gần như đều thắc mắc về tình huống của Thánh quả Linh Vũ trước tiên, và ngay khi biết chuyện, sắc mặt đám trưởng lão lập tức trở nên khó coi.
- Các trưởng lão, đệ tử hãy báo cáo trước đi.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên hạ xuống rồi nói.
- Thiếu Du, chúng ta trở về đại điện thôi.
Vũ Ngọc Tiền cười vui vẻ, mặc dù đệ tử của hắn đã sử dụng Thánh quả Linh Vũ, mà việc người khác có được sử dụng hay không thì đối với hắn không quan trọng.
Trên bầu trời, Lam Ngọc Lang Ưng bay lượn, Lục Thiếu Du và sư phụ Vũ Ngọc Tiền nhảy lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, lúc này các trưởng lão cũng cưỡi yêu thú của mình hướng về đại điện.
Tâm trạng của tất cả trưởng lão đều không tốt lắm. Sắc mặt Triệu Vô Cực càng thêm âm trầm, một đệ tử và hai tôn tử của hắn cũng không có ai được sử dụng Thánh quả Linh Vũ. Từ miệng Triệu Kình Hải mà hắn biết được sự tình trong mật địa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh Lục Thiếu Du phía trước càng thêm lạnh lùng.
Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, tâm trạng hiện tại của Lục Thiếu Du vô cùng vui vẻ. Nhìn bóng lưng Lục Vô Song phía sau, Tá trưởng lão có chút nhớ nhung.
Phía dưới, những dãy núi chạy dài, ngọn núi biến hóa muôn hình muôn vẻ nhưng đều tỏa ra vẻ nguy nga hùng vĩ, đỉnh núi trong mây mù như ẩn như hiện, dãy núi liên miên trập trùng, sau một lát không ít kiến trúc hiện lên trước mặt họ.
Phù.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, bên ngoài so với trong mật địa thoải mái hơn nhiều, không khí cũng tốt hơn. Hơn nữa, sau khi tiến vào mật địa, Lục Thiếu Du càng cảm nhận được rõ ràng, bình thường hắn căn bản không chú ý tới thiên địa lại có một đạo năng lượng vô hình.
Lúc này từ trong mật địa đi ra, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được trong thiên địa có một loại năng lượng vô hình. Vạn vật trong thiên địa tu luyện đều dựa vào loại năng lượng này, mà trong mật địa cũng không có loại năng lượng này tồn tại.
Không lâu sau, đám người đến chủ phong Vân Dương Tông, trong cung điện nguy nga khổng lồ, sắc mặt các vị trưởng lão đều vô cùng bất đắc dĩ.
Các vị trưởng lão lần lượt ngồi xuống, còn các đệ tử lúc này thì đứng phía sau họ.
Trên đại điện, Hàn Phong đem chuyện Thánh quả Linh Vũ từ đầu đến cuối nói một lượt. Dưới bốn đầu yêu thú ngũ giai còn có một đầu ngũ giai hậu kỳ, chín quả Thánh quả Linh Vũ rốt cuộc cũng chỉ có thể giữ lại ba, ba quả Thánh quả Linh Vũ được chia đều cho Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc, Vân Hồng Lăng.
Ánh mắt những trưởng lão khác lúc này lập tức nhìn về phía ba người Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, Thúy Ngọc.
- Yêu thú trong mật địa thật to gan.
Triệu Vô Cực gầm lên một tiếng:
- Xem ra, những đầu yêu thú ngũ giai kia chúng ta không thể để chúng sống sót nữa rồi.
- Năm trước, những yêu thú này cũng không tranh đoạt Thánh quả Linh Vũ, năm nay có chút không bình thường.
Tá trưởng lão nói.
- Quả thực có chút không bình thường. Yêu thú cướp đi sáu quả Thánh quả Linh Vũ, có thể là trong mật địa có biến cố khác. Tông chủ, không bằng để cường giả trong tông vào xem.
Dương trưởng lão nói.
- Dương trưởng lão, chuyện này ta và mấy vị Linh đường trưởng lão sau khi thương nghị rồi mới quyết định được.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên vẫn có chút nghiêm trọng nói:
- Còn hai tháng sau chính là đại hội Tam tông Tứ môn, các vị trưởng lão nghĩ xem, lúc này Vân Dương Tông chúng ta có bao nhiêu cơ hội?
- Chuyện này...
Nghe thấy đại hội Tam tông Tứ môn, ánh mắt các trưởng lão lập tức hướng về những đệ tử tiến vào mật địa.
- Đại hội Tam tông Tứ môn này rốt cuộc là cái gì?
Lục Thiếu Du nhíu mày, nghe mọi người không ngừng bàn luận.
- Tông chủ, dựa theo tình hình những năm trước, trong đại hội Tam tông Tứ môn, thực lực đệ tử trẻ tuổi của các môn phái khác cũng mạnh mẽ không ít, thế nhưng Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt của chúng ta cũng có thể chống lại.
Ánh mắt Dương trưởng lão đảo qua đám đệ tử rồi nói với Vân Khiếu Thiên.
- Các vị trưởng lão, theo ta được biết, lúc này những sơn môn khác đã có sự chuẩn bị từ trước. Đại hội Tam tông Tứ môn này Vân Dương Tông chúng ta đã không tiến vào top ba bốn lần liên tục. Nếu như lần này không tiến vào top ba được, mặt mũi của Vân Dương Tông chúng ta đến lúc đó sẽ mất hết.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên đảo qua trên người các trưởng lão.
- Chuyện này, tiến vào top ba chỉ sợ có chút khó khăn.
Tá trưởng lão nói.
Nhắc tới top ba, những trưởng lão này đều nhíu mày nhăn mặt. Đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông, đặc biệt mà top mười Long bảng, ai không phải là cường giả đứng đầu trong đám người trẻ tuổi, thực lực tuyệt đối kinh khủng.
Thế nhưng những trưởng lão này cũng rất rõ ràng, trong Tam tông Tứ môn, những sơn môn khác cũng không phải là ngồi không. Thực lực đệ tử thân truyền của bọn họ tuyệt đối không kém Vân Dương Tông, muốn tiến vào top ba vô cùng khó khăn.
- Còn có hai tháng chính là đại hội Tam tông Tứ môn, lần này tiến vào mật địa cũng chỉ chiếm được ba quả Thánh quả Linh Vũ, xem ra lần đại hội Tam tông Tứ môn này đối với Vân Dương Tông chúng ta vô cùng khó khăn.
Vân Khiếu Thiên nhíu mày nói.
- Cha, đại hội Tam tông Tứ môn còn có con mà.
Vân Hồng Lăng nói.
- Nha đầu nhà con, con cho rằng bằng vào thực lực Vũ Tướng nhị trọng của con là có thể nắm chắc sao? Trong những sơn môn khác, không có kẻ nào yếu cả.
Vân Khiếu Thiên nói. Lúc này thấy nữ nhi mình đã là Vũ Tướng nhị trọng, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ. Thực lực của nữ nhi mình, hắn đương nhiên hiểu rõ, thực lực tuy rằng bề ngoài chỉ có Vũ Tướng nhị trọng, thế nhưng Vũ Tướng tam trọng cũng không phải là đối thủ của nó.
- Tông chủ, vậy lúc này Vân Dương Tông chúng ta vẫn phái năm đệ tử tham gia đại hội Tam tông Tứ môn chứ?
Tá trưởng lão nói.
- Ta còn phải nghĩ một chút, đến lúc đó rồi quyết định sau.
Vân Khiếu Thiên do dự một chút rồi lập tức nói:
- Các vị trưởng lão, giải tán.
Mọi người lui ra, Lục Thiếu Du cũng theo sư phụ Vũ Ngọc Tiền quay trở về. Dọc đường Vũ Ngọc Tiền có chút kích động, hơn hai mươi đệ tử tiến vào chỉ chiếm được ba quả Thánh quả Linh Vũ, đệ tử của hắn lại chiếm được một quả, khiến cho mặt mũi của hắn tăng lên không ít.
- Sư phụ, đại hội Tam tông Tứ môn là thứ gì?
Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Lục Thiếu Du hỏi Vũ Ngọc Tiền. Đại hội Tam tông Tứ môn này có lẽ liên quan đến mấy thế lực cực mạnh trên đại lục Linh Vũ, cho nên Lục Thiếu Du vô cùng hiếu kỳ.
- Tam tông Tứ môn con có biết không?
Vũ Ngọc Tiền mỉm cười hỏi Lục Thiếu Du.
- Vân Dương Tông, Vạn Thú Tông, Thiên Kiếm Tông, Huyền Hồn môn, Quy Nguyên môn, Địa Linh môn, Huyền sơn môn.
Bảy thế lực siêu cấp Tam tông Tứ môn này Lục Thiếu Du đã từng nghe qua.
- Đúng, đó chính là Tam tông Tứ môn.
Trong chương truyện, sự việc sáu viên Thánh quả Linh Vũ bị yêu thú cướp mất khiến các trưởng lão Vân Dương Tông lo lắng. Họ thảo luận về tình hình của mật địa và chuẩn bị cho đại hội Tam tông Tứ môn sắp tới. Lục Thiếu Du cảm nhận sức mạnh của thiên địa bên ngoài, trong khi các trưởng lão suy ngẫm về khả năng của đệ tử tại đại hội. Triệu Vô Cực tỏ ra tức giận về tình huống hiện tại, trong khi Vân Hồng Lăng thuyết phục cha mình về sức mạnh của bản thân. Cuối cùng, các trưởng lão quyết định sẽ xem xét việc phái đệ tử tham gia đại hội.
Chương này tập trung vào sự căng thẳng giữa các nhân vật khi Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng có nguy cơ kết hôn, gây ảnh hưởng lớn đến Lục gia. Một không gian bí ẩn mở ra, nơi có các yêu thú và một cuộc tháo chạy diễn ra. Sau khi sự kiện phát triển, Lục Thiếu Du thành công trở về cùng với những yêu thú và thông tin về thánh quả Linh Vũ, gây sự ngạc nhiên cho các trưởng lão của Vân Dương Tông. Bối cảnh ngày càng căng thẳng khi sự xuất hiện của yêu thú đe dọa đến kế hoạch trước mắt.