Trong chớp mắt, tốc độ của Phi Ưng Lăng Phong gia tăng, toàn thân như được bao phủ bởi một vòng xoáy, với một tốc độ quỷ dị không gì sánh bằng lướt qua võ đài, hình bóng dường như cũng biến mất trong không gian.

Trong số tất cả mọi người lúc này, chỉ có một số ít có thể nhìn thấy một bóng hình như ẩn như hiện. Bóng hình đó thay đổi phương vị thất thường, vô cùng khó nắm bắt, người có thực lực thấp lúc này chỉ có thể thấy được một dòng xoáy giữa đài mà thôi.

- Thật nhanh.

Lục Thiếu Du lúc này cũng vô cùng kinh ngạc. Phi Ưng Lăng Phong không ngờ lại tu luyện Phù Quang Lược Ảnh đến trình độ này rồi. Ánh mắt hắn khẽ biến đổi, chân khí dưới chân bộc phát, đột nhiên quanh thân cũng được bao phủ bởi một dòng xoáy khổng lồ.

- Trời ơi, tiểu tặc này không ngờ cũng tu luyện Phù Quang Lược Ảnh tới mức này rồi.

Trên khán đài, Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng mờ mịt, bởi vì Phù Quang Lược Ảnh nàng cũng đã tu luyện qua, tự nhiên biết được sự đáng sợ khi tu luyện tới bước này, ngay cả chính nàng hiện tại cũng không tu luyện được tới mức độ này.

- Một chuyến đi mật địa đã trở thành cường giả rồi.

Trên khán đài, Đại hội pháp nhẹ nhàng thở dài.

Sưu sưu.

Hai dòng xoáy va chạm với nhau, tốc độ trở nên nhanh hơn. Bên ngoài võ đài, toàn bộ được bao phủ dưới dòng xoáy, kinh phong tàn sát bừa bãi, trên võ đài lúc này giống như bị một cơn cuồng phong bao phủ, quần áo mọi người tung bay, như đứng trước một cơn gió mạnh mẽ.

- Lục Thiếu Du, quả thực ngươi khiến ta vô cùng kinh ngạc, để xem lần này ngươi trốn thế nào.

Trong dòng xoáy, phát ra tiếng gió thổi ô ô, dòng xoáy điên cuồng xoay tròn, như một cơn lốc xoáy, dòng xoáy khổng lồ đột nhiên co rút lại chừng một trăm thước, như một đạo quang trụ chọc thẳng tận trời.

Trong dòng xoáy cuồng bạo như vậy, không gian xung quanh gợn sóng rồi gấp khúc. Giờ phút này, một đạo thân ảnh màu trắng lần thứ hai xuất hiện trong mắt mọi người. Trong tay Phi Ưng Lăng Phong lúc này thủ ấn được ngưng kết, đột nhiên chân khí quanh thân bộc phát, trừ tốc độ của Lăng Phong ra, thực lực Vũ Tướng nhị trọng, thực lực này cũng tuyệt đối được coi là cường hãn, chỉ bằng vào tốc độ tiến vào vị trí thứ bảy trên Long Bảng, đương nhiên là không thể.

- Thôi Phong Chưởng.

Một tiếng quát khẽ từ trong miệng Phi Ưng Lăng Phong truyền ra bên ngoài, năng lượng phong hệ chung quanh không gian lúc này đột nhiên bộc phát. Kinh phong cường hãn trực tiếp xé rách không khí phát ra âm hưởng chói tai. Dòng xoáy trên không gian trực tiếp bị bao vây, giống như là động lại trong không gian vậy.

Một mảnh kinh phong cường hãn đầy rẫy, một đạo chưởng ấn bao phủ về phía Lục Thiếu Du, dưới chưởng ấn, không gian như gấp khúc.

- Phi Ưng Lăng Phong không ngờ đã phát triển ra Thôi Phong Chưởng, đây chính là ái chủ bài của hắn.

- Ngươi không thấy thực lực Lục Thiếu Du sao? Phi Ưng Lăng Phong không xuất toàn lực chỉ sợ không thể chiến thắng được Lục Thiếu Du.

Trong tiếng nghị luận của mọi người, cảm nhận được sự sắc bén của kinh phong này, chân khí dưới chân Lục Thiếu Du nhanh chóng lóe lên, mà thân hình của hắn cũng bằng một tốc độ quỷ dị nhanh chóng thối lui về phía sau, trong chớp mắt thủ ấn cũng được ngưng kết.

- Ngươi trốn không được đâu.

Phi Ưng Lăng Phong chợt thét lên một tiếng, vòng xoáy trở nên bạo ngược, thân hình xẹt qua hư không giống như là một đạo thiểm điện mang theo chưởng ấn cường hãn đánh về phía Lục Thiếu Du.

- Ai nói ta muốn trốn?

Chân khí dưới chân chợt lóe, thân hình Lục Thiếu Du đột nhiên xuất hiện ở trong võ đài. Ngay khi thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, kinh phong trên chưởng ấn đã kéo tới, kinh khí sắc bén khiến cho không gian rung lên nhẹ nhàng, không gian trực tiếp gợn sóng.

Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng nở nụ cười quỷ dị, thủ ấn trong tay đã sớm được kết thành, thủ ấn đột nhiên được đẩy đi. Bàn tay trong ống tay áo đột nhiên vươn ra. Đồng thời một cỗ năng lượng thổ hệ khổng lồ trong không trung bộc phát mà tới, giống như thủ triều hội tụ vào trong chưởng ấn trong lòng bàn tay Lục Thiếu Du. Uy thế trong nháy mắt mở rộng, một đạo chưởng ấn hoàng sắc mang theo những đạo tàn ảnh đánh về phía trước.

- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.

Một tiếng hét lớn từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra, chân khí kinh mạch dày rộng trong cơ thể lúc này không ngừng tuôn ra, trong nháy mắt khi chưởng ấn được đánh ra đột nhiên những đạo tàn ảnh chưởng ấn hội tụ lại ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn. Lúc này Lục Thiếu Du đang thi triển vũ kỹ Hoàng cấp cao giai vô cùng thuận lợi, trong lúc thi triển cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

Dưới ánh mắt của mọi người, hai đạo chưởng ấn ầm ầm đánh vào nhau, va chạm cùng một chỗ tạo ra tiếng nổ kinh thiên động địa, vang vọng trên Địa Long đỉnh.

Phành phành.

Một cỗ kinh khí cuồng bạo ầm ầm khuếch tán trong không trung, kinh phong cường hãn giống như một cơn bão thổi qua Địa Long đỉnh.

Khục khục.

Kinh khí chưa tấn đi thì một thân ảnh màu trắng trong nháy mắt lảo đảo lui về phía sau mười bước. Sắc mặt tái nhợt, thân hình vô cùng chật vật, chính là Phi Ưng Lăng Phong. Lúc này trên y phục trắng tinh như tuyết kia đã bám không ít bụi, y phục bị kinh phong cường hãn cắt vài vết.

Khục.

Một thân ảnh màu vàng lảo đảo lui về phía sau hai bước, quanh người được bao phủ bởi một tầng lân giáp, chính là Lục Thiếu Du đã bố trí Thanh Linh Khải Giáp.

Chân khí trong cơ thể cuồn cuộn, một kích của Phi Ưng Lăng Phong cực kỳ cường hãn, Lục Thiếu Du dựa vào Thanh Linh Khải Giáp mới có thể chống lại một kích này. Lúc này lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cũng bị làm cho rung động, may thay vẫn nằm trong phạm vi hắn có thể áp chế được.

Lục Thiếu Du nhíu mày, giống như trong tưởng tượng của hắn, lúc này bằng vào tu vi Vũ Phách cửu trọng hắn hoàn toàn có thể chống lại Vũ Tướng nhị trọng.

- Lục Thiếu Du, ta thua.

Nhìn thấy thân ảnh trước mặt tay áo Phi Ưng Lăng Phong run lên, nhẹ nhàng phủi bụi trên người mình, dáng vẻ vô cùng tiêu sái. Hắn ngẩng đầu lên nói với Lục Thiếu Du:

- Thực lực của ngươi trên ta, đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao đi nữa ngươi vẫn trên ta. Chỉ là ngươi muốn thắng ta cũng không quá dễ dàng. Thế nhưng ta lại làm ngươi tiêu hao khá nhiều, tiện nghi cho tiểu tử Long Tam kia rồi.

- Phi Ưng không ngờ lại chịu thua.

Mọi người lúc này vô cùng kinh ngạc, một màn vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy. Dưới một chưởng, Phi Ưng Lăng Phong đã rơi xuống hạ phong, bị áp chế tuyệt đối.

- Không sai, ta muốn thắng ngươi cũng không dễ dàng.

Lục Thiếu Du mỉm cười, Phi Ưng Lăng Phong này nói không sai, hắn mỉm cười nói tiếp:

- Nhưng nếu như đánh nhau sinh tử mà nói, muốn thắng ngươi rất dễ.

Nhìn Lục Thiếu Du, Phi Ưng Lăng Phong không nói gì. Hắn cũng biết, Lục Thiếu Du không phải là kẻ chỉ biết mạnh miệng, nếu không có thực lực kia hắn cũng không dám nói như vậy. Nghiêng người một cái, Phi Ưng Lăng Phong nói với Phách Đao Long Tam:

- Long Tam, ngươi còn không mau lên.

Nói xong, thân ảnh Phi Ưng Lăng Phong trong nháy mắt rút lui, vô cùng tiêu sái rơi vào khán đài, cũng không vì thua trận mà tâm tình bị ảnh hưởng.

Tóm tắt:

Trong một trận đấu căng thẳng, Phi Ưng Lăng Phong thể hiện tốc độ phi thường với chiêu thức Phù Quang Lược Ảnh, khiến Lục Thiếu Du phải ấn tượng và đối phó một cách quyết liệt. Cả hai bên giao tranh với những chiêu thức mạnh mẽ, trong đó Phi Ưng sử dụng Thôi Phong Chưởng, trong khi Lục Thiếu Du đáp trả bằng Thiên Thủ Liệt Cương Ấn. Cuối cùng, sau một cuộc chạm trán kịch tính, Phi Ưng buộc phải thừa nhận thua cuộc, nhường vị trí cho Lục Thiếu Du, nhưng khẳng định rằng chiến thắng không dễ dàng. Phi Ưng rời khỏi võ đài trong tư thế tự tin, không mang nặng tâm trạng thua cuộc.