Trầm ngâm một lúc, Lục Thiếu Du liền bắt đầu điều tức. Chẳng mấy chốc, xung quanh thân thể hắn đã tỏa ra một đám quang mang nhàn nhạt. Còn về phần những con bài chưa lật của những người khác là gì, e rằng ngày mai sẽ rõ hơn. Có lẽ cuộc chiến trong top ba sẽ là kịch liệt nhất.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong thành Thiên Kiếm vào lúc này vô cùng náo nhiệt. Cảnh tượng vẫn giống như ban ngày, mọi người không ngừng thảo luận về những trận đấu trong ngày, trong đó cái tên Lục Thiếu Du nhanh chóng được nhiều người biết đến.
Cuộc đấu vào top ba này cũng khiến tất cả mọi người rất quan tâm. Hiện tại trong năm người đều là cường giả trẻ tuổi, cho dù có thua thì cũng vẫn có danh tiếng vang dội.
Trong một đình viện tĩnh mịch của Thiên Kiếm Môn, Cổ Kiếm Phong, trưởng lão của Thiên Kiếm Môn, cùng với Cố Phong trưởng lão, Sư trưởng lão và Hồng Bào trưởng lão đang ngồi đó, ngay cả Nguyên Nhược Lan cũng có mặt.
- Nhược Lan, ngày mai chỉ còn bốn người trong top ba, con có tự tin không? - Cổ Kiếm Phong hỏi.
- Tông chủ, bốn người còn lại đều có chỗ bất phàm, nhất định sẽ khó đối phó. - Nguyên Nhược Lan bình tĩnh trả lời.
- Top ba ngày mai nhất định phải tiến vào. Ta vốn muốn ở thời khắc cuối cùng mới cho con bại lộ thực lực. Thế nhưng nếu như ngày mai gặp phải đối thủ mạnh, thì bại lộ trước cũng không sao. Dù sao đi nữa, ta đoán trong bốn người đó chẳng có ai có thể uy hiếp đến con. - Cổ Kiếm Phong tự tin nói.
- Đệ tử nhất định sẽ chú ý. - Nguyên Nhược Lan đáp.
- Nếu như ngày mai bại lộ thực lực, ta đoán sẽ khiến mọi người há hốc mồm. - Cổ Phong trưởng lão cười nói.
- Ha ha… - Những trưởng lão của Thiên Kiếm Môn đều cười lớn đứng dậy.
Dưới màn đêm, lúc này trong một tửu điếm bình dân có vẻ vô cùng quạnh quẽ. Những địa phương khác đều đèn đuốc sáng trưng, nhưng tửu điếm này lại không sáng sủa cho lắm, thế nhưng cũng rất an toàn, không khiến cho người ta chú ý.
Lúc này, toàn bộ tửu điếm trong thành Thiên Kiếm đều không đủ cầu, thế nhưng tại đây lại có chút vắng vẻ khiến không ít người đi qua cảm thấy nghi ngờ. Có những người không tìm được chỗ đậu chân, tiến lên hỏi một chút mới biết toàn bộ tửu điếm đã bị người khác bao rồi.
Lúc này trong tửu điếm có hai đạo thân ảnh xuất hiện. Một người trong đó mặt che tấm lụa trắng, chính là người thanh niên cao gầy tham gia đại hội Tam tông Tứ môn kia.
Một người khác có mái tóc màu đen, vẻ mặt mang theo một chút âm lệ, độ tuổi chừng năm mươi, quanh thân không có bất luận ba động khí tức nào, thế nhưng lại khiến cho người bên cạnh có cảm giác áp bách.
- Thiếu chủ, vừa mới thu được tin tức từ Giới chủ, Tam tông Tứ môn gần đây đã chú ý tới chúng ta, vì sự an toàn của thiếu chủ, tốt nhất là sau khi tìm được bảo vật lập tức trở về. - Lão giả có khuôn mặt âm lệ, tuổi chừng năm mươi nói.
- Ta biết rồi, chờ sau khi đại hội Tam tông Tứ môn kết thúc, ta sẽ đi tìm. - Thanh âm khàn khàn của người thanh niên kia truyền ra.
- Đại hội Tam tông Tứ môn này đối với thiếu chủ mà nói hẳn không có độ khó quá lớn. Thiếu chủ sao lại có hứng thú đến như vậy, quả thực có chút… - Do dự một lát, lão giả có khuôn mặt âm lệ nói với thanh niên gầy gò này.
- Ngươi muốn nói ta còn trẻ con hay sao? - Người thanh niên này quay đầu lại nhìn vào lão giả nói.
- Luận võ trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tam tông Tứ môn, nếu như ta thắng thì chính là cho bọn chúng một lần đại kích, điều này đối với chúng ta vô cùng có lợi.
- Hóa ra thiếu chủ lại nghĩ sâu tới như vậy, bội phục. - Lão giả có khuôn mặt âm lệ nói.
Trong thành Thiên Kiếm vô cùng náo nhiệt, một đêm cứ như thế chậm rãi trôi qua. Khi mà màn đêm lặng lẽ rút đi, cơn gió thổi đến khiến cho sắc trời se lạnh. Thế nhưng trên đường hiện tại lại có vô số người đang kéo đến Diễn võ trường. Cuộc đấu top ba ngày hôm nay, còn có những màn đặc sắc ngày hôm qua, khiến cho cuộc đấu top ba ngày hôm nay tự nhiên mọi người càng không thể bỏ lỡ.
Khi ngoài cửa bắt đầu có tia sáng đầu tiên, Lục Thiếu Du thở ra một hơi, hắn mở đôi mắt, ánh mắt lóe lên tinh quang giống như ngôi sao.
- Khôi phục xong hết rồi. - Cảm nhận được chân khí và linh lực trong đầu tràn đầy, Lục Thiếu Du khe khẽ lẩm bẩm nói. Trên khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, tuy rằng tốc độ bình thường chậm như ốc sên, thế nhưng tốc độ khôi phục lại kinh người. Chỉ trong một đêm, Lục Thiếu Du cảm thấy mình đã hoàn toàn khôi phục.
- Lão đại, hôm nay phải tiến vào top ba nha. - Tiểu Long thấy lão đại tỉnh dậy lập tức xuất hiện trên vai Lục Thiếu Du, lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào nói.
- Đi, chúng ta nên xuất phát rồi. - Lục Thiếu Du nói.
Trời trong nắng ấm, không khí mùa xuân vô cùng dễ chịu, một cơn gió xuân thổi qua khiến lòng người thoải mái.
Trên Diễn võ trường của thành Thiên Kiếm lúc này vừa mới hừng đông đã có lớp lớp người đi vào trong. Mà thu phí ngày hôm nay đã tới một trăm kim tệ, tăng hai mươi kim tệ so với ngày hôm qua.
Khi Lục Thiếu Du cưỡi yêu thú phi hành của Thiên Kiếm Môn tới, thì trong Diễn võ trường lúc này đã dày đặc người.
Trên khán đài, chưởng môn của những sơn môn khác đều đã tới. Thấy Lục Thiếu Du đến, không ít người đều nhìn qua một lát.
- Không đơn giản nha. - Trên khán đài, ánh mắt Lục Thiếu Du quét về phía Nguyên Nhược Lan kia. Từ khí tức xem ra đã tới Vũ Tướng tứ trọng, chỉ là khí tức này dường như cũng không quá ổn định, điều này khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy kỳ lạ.
- Tiểu tặc, nhìn cái gì? Không được nhìn loạn. - Thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên trong tai Lục Thiếu Du.
Bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Vân Hồng Lăng, Lục Thiếu Du lúc này phiền muộn không ngớt. Nữ nhân điêu ngoa này quả thực chính là khắc tinh của hắn. Trong Vân Dương Tông có một người như vậy, hắn làm sao có thể tán gái đây?
- Không biết Giản Tâm Nhi này có con bài nào chưa lật hay không. - Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du lần thứ hai rơi vào nữ nhân của Địa Linh Tông có tu vi Linh Tướng tứ trọng kia. Giản Tâm Nhi này hẳn cũng có con bài chưa lật của mình.
Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái. Đại hội Tam tông Tứ môn hiện tại có thể nói là âm thịnh dương suy. Trong top năm chỉ có hắn và người thanh niên gầy gò kia là nam nhân. Ba người còn lại đều là nữ nhân, quả thực đây là điều hiếm thấy trong đại hội Tam tông Tứ môn.
- Thiếu Du, tiến vào top ba hôm nay nhất định phải cẩn thận. - Lục Vô Song mở miệng khe khẽ nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu. Hắn cũng không nhiều lời. Top ba đối với hắn cực kỳ quan trọng. Mặc kệ thế nào, cho dù phải bại lộ con bài mạnh nhất của mình, hắn cũng phải đạt được top ba này.
- Lục Thiếu Du tiến vào top ba... -
- Nguyên Nhược Lan, chúng ta ủng hộ nàng, tiến vào top ba.
Từng thanh âm ầm ĩ phía dưới truyền tới. Năm người hôm nay lên đài tuyệt đối đã tích lũy không ít nhân khí của trăm vạn khán giả phía dưới.
Chương truyện diễn ra trong bối cảnh náo nhiệt của thành Thiên Kiếm khi cuộc đấu vào top ba sắp diễn ra. Lục Thiếu Du tiến hành điều tức và phục hồi sức mạnh trước trận chiến. Các trưởng lão của Thiên Kiếm Môn thảo luận về khả năng của Nguyên Nhược Lan trong top ba, trong khi một lão giả âm lệ cảnh báo về sự chú ý từ Tam tông Tứ môn. Tại Diễn võ trường, Lục Thiếu Du quan sát đối thủ và có những lo lắng về khả năng thắng lợi, đặc biệt khi chỉ có hai nam nhân trong top năm, số còn lại là nữ giới. Cuộc chiến sắp tới chắc chắn sẽ cực kỳ căng thẳng và quyết định.
Trong đại sảnh, các trưởng lão thảo luận về cuộc thi sắp diễn ra. Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng được khen ngợi vì thành tích tốt, nhưng cũng được cảnh báo về sự mạnh mẽ của các đối thủ. Lục Thiếu Du đã thu thập nhiều võ kỹ và tự tin về khả năng của mình, nhưng cũng không quên nhắc nhở về những ẩn giấu của đối thủ như Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh. Cuộc thi sẽ có những thay đổi về quy tắc, mà các chiến sĩ phải chuẩn bị tinh thần cho những thử thách mới. Lục Thiếu Du quyết tâm thể hiện tốt và tiến vào top ba.