Lục Thiếu Du vươn lên như một ngôi sao sáng giữa đám đông. Việc một Vũ Tướng nhất trọng có thể đánh bại Vũ Tướng thất trọng đã khiến không ít người hâm mộ, không phân biệt nam nữ, đều tán thưởng.
Toàn bộ đại lục lúc này tràn ngập thông tin từ các tay sát thủ thuộc nhiều thế lực truyền về. Vân Dương Tông lần thứ hai xuất hiện một võ giả hệ từ, thiên phú vô cùng ấn tượng, thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Tin tức về việc một Vũ Tướng nhất trọng đánh bại Vũ Tướng thất trọng nhanh chóng được loan truyền ra từ thành Thiên Kiếm.
Tại nơi đặt cược, không thiếu người cảm thấy tiếc nuối. Hơn một nửa người chơi đã đặt cược vào Nguyên Nhược Lan, nhưng họ đã thua thảm hại. Những người đặt cược cho Lục Thiếu Du thì ít ỏi hơn rất nhiều. Tuy nhiên, số tiền mà họ đặt cược vẫn không hề nhỏ. Một gã nhị thế tổ trong thành Thiên Kiếm, lúc vui vẻ đã không để ý đến những ánh mắt phản đối xung quanh mà đặt cược cho Lục Thiếu Du lên tới năm trăm ngàn kim tệ. Kết quả trả về là một trăm năm mươi triệu kim tệ, khiến câu chuyện này trở thành một đề tài bàn tán sôi nổi trong thành Thiên Kiếm.
Điều này cũng khiến không ít người cảm thấy bực bội, ai mà ngờ rằng Lục Thiếu Du lại có thực lực ẩn giấu như vậy, và việc một Vũ Tướng nhất trọng lại đánh bại Vũ Tướng thất trọng quả thật đã tổn hại đến lòng tự trọng của nhiều người khác.
Khi cuộc đấu kết thúc, tại toàn bộ cửa hàng đặt cược ở thành Thiên Kiếm, tỉ lệ cược của Lục Thiếu Du từ một ăn ba trăm giờ đã trở thành một ăn một. Tỉ lệ cược của Lăng Thanh là một ăn ba.
Còn về phần những người khác đã bỏ cuộc. Bởi vì trận chiến ngày mai chỉ có hai người mà thôi.
Tại một quán rượu bình thường, trên nóc quán rượu có một thân ảnh gầy gò xuất hiện, khí tức quanh người thu liễm, dưới màn đêm bao phủ nếu không nhìn kỹ cũng khó mà phát hiện ra được thân ảnh này.
"Vốn tưởng rằng sẽ không gặp lại nữa. Giờ đây ngươi một đường đến đây cũng nên cố gắng thật nhiều."
Thanh niên gầy gò nhìn bầu trời lẩm bẩm nói.
Tại một thị trấn nhỏ lúc này, trong một đình viện tinh xảo, có một mỹ phụ đang chăm chú nhìn vào bóng đêm, ánh mắt mang theo chút mong chờ, lẩm bẩm:
"Đã ba năm trôi qua, cũng nên quay về một chuyến chứ, không biết hiện giờ nó béo hay gầy."
"Phu nhân, người lại đang nghĩ tới công tử sao?"
Một thanh niên có thân hình nhã nhặn đứng bên cạnh mỹ phụ hỏi. Hắn chính là Lục Tiểu Bạch, và mỹ phụ này không ai khác chính là La Lan.
"Tiểu Bạch, tại sao ngươi không gọi là thiếu gia mà lại gọi là công tử?"
Lan Lan khẽ cười nói.
"Thực ra công tử muốn con gọi như vậy. Công tử nói xưng hô thiếu gia này quá mức kỳ quặc, con cũng không biết ý tứ của công tử."
Lục Tiểo Bạch đáp.
"Cũng không biết nó thế nào rồi."
"Đại gia mấy hôm trước nhận được tin tức, công tử đã trở thành đệ tử thân truyền còn đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn."
Lục Tiểo Bạch hưng phấn nói.
"Đại hội Tam tông Tứ môn sao? Có nguy hiểm không?"
La Lan lo lắng hỏi.
"Yên tâm đi, phu nhân, công tử anh minh thần võ chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Con nghe đại gia nói, những đệ tử muốn tham gia đại hội Tam tông Tứ môn đều là những đệ tử thân truyền mạnh mẽ nhất, chỉ có người anh minh thần võ như công tử mới có thể tham gia đại hội Tam tông Tứ môn mà thôi."
"Tiểu Bạch, đồ gà mờ là cái gì?"
La Lan nghi hoặc hỏi.
"Công tử nói đồ gà mờ chính là ý tứ anh minh thần võ gì đó."
Lục Tiểo Bạch giải thích.
"Ừm."
La Lan gật đầu, có chút hiểu nhưng cũng chưa hiểu rõ.
Trong thành Thiên Kiếm, dưới sự mong chờ của mọi người, trận chiến cuối cùng của đại hội Tam tông Tứ môn cuối cùng cũng sắp bắt đầu. Sau những trận đấu đặc sắc, lúc này phí vào xem trận cuối cùng đã tăng lên tới ba trăm kim tệ, mà vẫn không đủ cầu, quả thực đây là lần đại hội vô tiền khoáng hậu nhất.
Sắc trời vừa sáng trước diễn võ trường, bóng người liền tấp nập xuất hiện, ai cũng biết, trận chiến cuối cùng hôm nay Lục Thiếu Du liệu có mang đến chấn động cho mọi người hay không.
"Tôi nghĩ là Lục Thiếu Du, hắn đã tạo ra nhiều kỳ tích, không ngờ ngày hôm qua lại đánh bại Nguyên Nhược Lan."
"Lục Thiếu Du tuy rằng có thực lực vấn đỉnh thế nhưng ngày hôm qua lại tiêu hao quá nhiều, bản thân lại bị thương, còn Lăng Thanh kia lại nhàn nhã, tôi đoán tình trạng hôm nay của Lục Thiếu Du không khả quan chút nào."
"Nói cũng có lý, hôm qua Lục Thiếu Du đánh bại Nguyên Nhược Lan tôi cũng chứng kiến. Tiêu hao hầu như không còn, thương thế không nhẹ, hôm nay đấu với Lăng Thanh thực sự có chút khó khăn."
"Lăng Thanh có thể đánh bại Giản Tâm Nhi, tôi nghe nói Giản Tâm Nhi kia cũng đã thi triển Linh khí, từ đó có thể thấy được thực lực Lăng Thanh kia tuyệt đối cường hãn."
"Mặc kệ thế nào, tôi vẫn ủng hộ Lục Thiếu Du."
"Nếu như Lục Thiếu Du hôm qua không bị trọng thương, không tiêu hao quá nhiều tôi cũng sẽ ủng hộ hắn, chỉ là hiện tại tôi lại xem trọng Lăng Thanh hơn."
Trong lúc mọi người không ngừng bàn tán, sắc trời dần dần sáng. Nhân số trong diễn võ trường lúc này đã lên tới con số kinh khủng. Vốn chỉ có thể chứa một trăm ngàn người, lúc này số người đã lên tới một trăm ba mươi ngàn người. Đoàn người dày đặc đông đúc như kiến.
Trong đình viện Vân Dương Tông lúc này, đám người chuẩn bị xuất phát đi diễn võ trường lại phát hiện Lục Thiếu Du vẫn chưa xuất hiện.
"Lão đại đang chữa thương, không ai quấy rầy. Lão đại nói, các người cứ đi trước, một lát nữa lão đại sẽ tự mình chạy đi."
Khi Vân Khiếu Thiên đến trước phòng Lục Thiếu Du thì bị ngăn lại ngoài cửa.
Yêu thú của Thiên Kiếm Môn lúc này đã đứng bên ngoài chờ. Mọi người chỉ có thể vô cùng nghi hoặc chạy tới diễn võ trường.
"Mau nhìn, người của Tam tông Tứ môn tới."
Ông ông.
Từng tiếng gió rít vang lên trong diễn võ trường. Lúc này trên bầu trời có vô số yêu thú phi hành xuất hiện. Trên lưng chúng là người của Tam tông Tứ môn, một lát sau từng đạo thân ảnh đáp xuống khán đài.
Nhìn thân ảnh của đám người Tam tông Tứ môn, những người vây xem lúc này không khỏi ước ao. Phải như Tam tông Tứ môn mới được coi là thế lực lớn.
Trên khán đài, các trưởng lão ngồi xuống, các đệ tử thì đứng phía sau.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du của Vân Dương Tông vẫn chưa xuất hiện, các đệ tử của các sơn môn khác cảm thấy ngoài ý muốn. Trong Vạn Thú Tông, Lam Linh nóng vội đang không ngừng nhìn về phía Vân Dương Tông, biểu cảm có chút nghi hoặc vì sao Lục Thiếu Du chưa tới.
Nhìn thấy Lam Linh, Vân Hồng Lăng hung hăng trừng mắt nhìn. Nàng chu miệng vào, nếu không phải có Lục Vô Song ngăn cản, có lẽ nàng đã xông lên mất.
Trong gian phòng, quanh người Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một tầng quang mang màu vàng, chân khí không ngừng tiết ra ngoài. Trong phòng lúc này tràn ngập khí tức cường hãn.
Phù.
Trong một hơi thở, chân khí tiết ra ngoài đều bị Lục Thiếu Du hút vào trong cơ thể. Quang mang quanh người dần mờ đi. Cảm nhận sự sảng khoái trong cơ thể lúc này, Lục Thiếu Du không khỏi vặn lưng một cái, tức thì các khớp xương vang lên tiếng kêu răng rắc.
Trong bối cảnh cuộc chiến cuối cùng của đại hội Tam tông Tứ môn sắp diễn ra, Lục Thiếu Du trở thành tâm điểm chú ý khi đánh bại Nguyên Nhược Lan, một Võ Tướng thất trọng. Tuy nhiên, việc này khiến nhiều người bất ngờ và bực bội vì thực lực ẩn giấu của anh. Dư luận về vị trí và khả năng chiến đấu của Lục Thiếu Du lan rộng khắp nơi, với sự ủng hộ và hoài nghi cùng lúc. Trong khi đó, Lục Thiếu Du đang tập trung chữa thương trước trận chiến quan trọng này.
Trong chương truyện này, Vân Khiếu Thiên thắng cược và nhận được nhiều vũ khí quý hiếm, nhưng các chưởng môn khác cảm thấy bị lừa dối. Lục Thiếu Du sau khi chiến đấu với Nguyên Nhược Lan bị thương, nhưng anh quyết tâm tham gia trận đấu cuối cùng. Đồng thời, anh phải suy ngẫm về thực lực của đối thủ Lăng Thanh, người mạnh mẽ hơn anh tưởng. Bầu không khí đầy căng thẳng khi mọi người bàn tán về cuộc thi, tạo nên sự hồi hộp trước trận chiến quyết định.